Sự điên cuồng của Yamaguchi Group nổi tiếng trên toàn thế giới, bởi vì tinh thần võ sĩ đạo của bọn họ khiến cho thành viên trong tổ chức của bọn họ khá đoàn kết, nhất là đối với việc chống lại thế lực nước ngoài thì bọn họ đều đạt được sự nhất trí cao. Đây cũng là nguyện nhân Yamaguchi Group có thể có phân bộ ở rất nhiều quốc gia trên thế giới.
Ví dụ như thành phố Murmansk, nếu như không phải hai đại gia tộc Mafia Khố Lạc Phu Tư cùng Tư Lạp Đạt tranh đấu, thì Yamaguchi Group căn bản cũng không có cơ hội để chen vào. Mà ở Nhật Bản, nếu có thế lực nước ngoài xâm lấn, thì bọn họ đều sẽ tạm thời quên đi mâu thuẫn cá nhân, chung tay chống lại thế lực nước ngoài xâm lược.
Phúc Thanh Bang sở dĩ có thể sinh tồn tại Nhật Bản là vì thủ đoạn của bọn họ rất cường ngạnh, bọn họ có thể chịu được sự chèn ép của Yamaguchi Group cùng những tổ chức khác, có thể nói, sự tồn tại của Phúc Thanh Bang chính là một dị số.
Ngoại trừ Phúc Thanh Bang, tại Nhật Bản cơ hồ không còn tổ chức hắc đạo của bất kì quốc gia nào khác, tối đa cũng chỉ là một ít nhân vật tiểu đả tiểu nháo mà thôi, lật không nổi sóng gió gì.
Trong hội sở, tuy bề ngoài của những thành viên Yamaguchi Group hết sức phóng đãng, nhưng giờ phút này bọn họ cũng nhao nhao lấy lại tinh thần của mình, một bộ dáng khẩn trương đón địch. Bất quá, lại nhanh chóng thả lỏng ra, bởi vì theo bọn họ, hôm nay thành phố Murmansk có lẽ đã thuộc về gia tộc Tư Lạp Đạt, mà bây giờ bọn họ cùng gia tộc Tư Lạp Đạt có quan hệ hợp tác, đối phương tự nhiên sẽ không có lý do gì đối phó bọn họ. Về phần gia tộc Khố Lạc Phu Tư, theo bọn họ nghĩ thì đến giờ phút này gia tộc Khố Lạc Phu Tư đã khó bảo toàn bản thân, thì làm sao có thể đến tìm bọn họ gây phiền toái được? Cho dù gia tộc Khố Lạc Phu Tư muốn phản kích, thì người đứng mũi chịu sào chỉ có thể là gia tộc Tư Lạp Đạt a.
Đáng tiếc, bọn họ cũng không biết rõ, lần này người muốn đối phó bọn họ cũng không phải gia tộc Khố Lạc Phu Tư mà là người rãnh rỗi không có chuyện gì làm Diệp Khiêm.
Nhìn thấy con chó săn chạy đến bên cạnh mình, gã nam nhân đầu lĩnh ngồi xổm xuống, vuốt ve thân thể của nó, chợt phát hiện trên cổ chó săn có một cái vòng đeo cổ, hắn kinh ngạc nhìn kỹ. Lập tức, không khỏi chấn động, trên vòng đeo cổ kia đang treo một quả bom hẹn giờ, thời gian trên quả bom chỉ còn có vài giây ngắn ngủi.
"Rút lui!" Gã nam nhân đầu lĩnh hét lớn một tiếng, nhanh chóng hướng bên ngoài chạy tới. Nhưng mà, thời gian đã không còn kịp rồi, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, căn phòng đã bị nổ tan nát, thủy tinh rơi lả tả trên sàn nhà. Thành viên Yamaguchi Group cũng đều nhao nhao ngã trên sàn nhà, toàn thân đều là vết thương. Có rất nhiều thành viên Yamaguchi Group bị mảnh vỡ quả bom bắn trúng, số còn lại thì bị mãnh vỡ vụn thủy tinh bắn trúng, một giây trước nơi đây là một căn phòng xa hoa, bây giờ nó đã là một đống phế tích.
Mà đầu sỏ gây nên chuyện này là Diệp Khiêm cùng Lâm Phong, thì lại chậm rãi từ trong hành lang đi đến. Nhìn thấy thi thể cùng thủy tinh rơi khắp sàn nhà, Diệp Khiêm hắc hắc cười cười. Phương pháp này là hắn học từ trong phim ảnh, bộ phìm hình như tên là 《Hiệp Sĩ》, hiệu quả quả nhiên không tệ ah.
"Mịa, như vậy còn có chuyện gì để tôi làm nữa, thoáng cái đã nổ chết hết toàn bộ, còn chơi cái cọng lông ah." Lâm Phong rất bất mãn nói. Không phải đã nói là tới tìm Yamaguchi Group gây phiền toái hay sao, thế nhưng mà một quả bom đã đem bọn họ tiêu diệt hết rồi, thì còn có chuyện gì để làm nữa ah.
Hắc hắc cười cười, Diệp Khiêm nói: "Còn có người chưa chết kìa, hay là anh cho bọn họ mấy phát để đã ghiền cũng được nha."
Lâm Phong hung hăng liếc Diệp Khiêm, nói: "Muốn bắn thì anh cứ việc bắn đi, tôi chẳng muốn làm việc này, không có ý nghĩa."
Có chút nhún vai, Diệp Khiêm móc súng lục ra hướng những thành viên Yamaguchi Group chưa chết bóp cò, sau đó bọn họ lục lọi một hồi, gặt hái được không ít tài vật, đương nhiên là không chút khách khí toàn bộ nhét vào trong túi. Sau đó, ném cho Lâm Phong mấy trái lựu đạn, hắc hắc cười cười, nói: "Đừng nói là tôi không cho anh cơ hội a, đợi tí nữa chúng ta sau khi rời khỏi đây, anh ném mấy trái vào đi. Chúng ta đều là người có văn hóa, cùng người ta liều mạng có chút không đáng a, giải quyết như vậy dễ hơn, anh thấy tôi nói có đúng không?"
"Hiện tại chúng ta đã tiêu diệt phân bộ Yamaguchi Group, anh không sợ An Đông sẽ cho rằng đây là do gia tộc Khố Lạc Phu Tư phản kích hay sao? Sau đó hắn sẽ triển khai công kích càng thêm điên cuồng a?" Lâm Phong hỏi.
Diệp Khiêm không khỏi sửng sốt một chút, hắn đúng là đã không có cân nhắc đến chuyện này nha. Vừa rồi hắn còn bảo Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu ẩn nhẫn, mà bây giờ hắn lại đi tiêu diệt phân bộ của Yamaguchi Group đối tác của gia tộc Tư Lạp Đạt, chuyện này nhất định sẽ để cho An Đông cho rằng đây là do Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu triển khai phản kích, đến lúc đó hắn tất nhiên sẽ triển khai công kích càng thêm mãnh liệt đối với gia tộc Khố Lạc Phu Tư. Có chút trầm ngâm một lát, Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói: "Chắc có lẽ là không. An Đông cũng không phải kẻ ăn chay, chỉ sợ là hắn đã đối với Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu tiến hành giám sát, có lẽ hắn biết rõ chuyện này không phải là do Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu làm. Yên tâm đi, chắc có lẽ sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta."
"Vạn nhất An Đông không có giám thị Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu thì sao? Vạn nhất hắn liều lĩnh triển khai công kích thì sao? Hơn nữa, phân bộ của Yamaguchi Group bị anh tiêu diệt, chắc hẳn Yamaguchi Group cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua a? Chỉ sợ bọn họ sẽ tăng thêm nhân thủ tới đây, đến lúc đó chuyện này sẽ càng thêm phiền toái." Lâm Phong nói.
Diệp Khiêm sờ lên khóe miệng của mình, trầm mặc một lát, lập tức hắc hắc nở nụ cười, nói: "Anh Lâm, tôi có một biện pháp giải quyết chuyện này, bất quá phải phiền toái anh một chút."
Lâm Phong có chút dừng lại, lập tức nói: "Móa, anh đừng có nghĩ đến chuyện đưa tôi ra làm tấm mộc ah. Dù sao mâu thuẫn giữa Nanh Sói cùng Yamaguchi Group đã rất nhiều rồi, hiện tại thêm một chuyện nữa cũng không có gì quan trọng a."
"Nói thì nói như thế, thế nhưng mà nếu như có người biết Nanh Sói đến thành phố Murmansk thì đối với kế hoạch đối phó Cáo Bắc Cực sẽ sinh ra phiền toái rất lớn nha. Mà anh thì lại khác, tổ chức Thất Sát thần bí như vậy, bọn họ sẽ tra không được nơi ở của các anh, hơn nữa cho dù Cáo Bắc Cực có biết rõ thì cũng không có gì quan trọng. Trọng yếu hơn là, chuyện này có thể nâng cao uy danh của Thất Sát a." Diệp Khiêm hắc hắc vừa cười vừa nói.
Lâm Phong bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Mịa, tôi biết rõ hợp tác với anh không có chuyện gì tốt, vừa muốn giảm giá tiền, lại còn phải thay anh chịu tiếng xấu. Được, ngày mai anh phải mời tôi ăn cơm, nếu không tôi sẽ không làm."
"Ăn cơm, chút lòng thành, chỉ cần đừng ăn trứng cá muối nữa là được." Diệp Khiêm hắc hắc cười cười, nói.
Bởi vì tiếng nhạc ầm ĩ trong hội sở, hơn nũa căn phòng này lại cách xa những nơi khác, tuy bên trong phát sinh tiếng nổ mạnh nhưng bên ngoài cũng không có nghe thấy. Hội sở này tuy không thể so với Kim Sắc Huy Hoàng, nhưng đối tượng tiêu phí ở nơi đây hơn phân nửa là những tên lưu manh cùng với gái làng chơi, bởi vậy, nơi đây có thể xem là một quán bar.
Diệp Khiêm cùng Lâm Phong ngang nhiên đi ra cửa hội sở, lựu đạn vẫn là do Diệp Khiêm ném. Chỉ nghe bên trong truyền đến mấy tiếng nổ ầm ầm cùng với tiếng người kêu thảm thiết. Ngọn lửa từ cửa lớn vọt ra, may mắn Diệp Khiêm cùng Lâm Phong trốn nhanh, nếu không ngay cả bọn họ cũng bị cuốn đi vào.
"Mịa, đây mà là lựu đạn sao? Uy lực cũng quá lớn rồi." Diệp Khiêm thở dài.
"Để tôi lưu lại ký hiệu a." Lâm Phong nói xong, dùng dao găm lưu lại tiêu chí của Thất Sát ở trên tường, sau đó gọi Diệp Khiêm một tiếng, cất bước rời khỏi.
Yamaguchi Group tại thành phố Murmansk xảy ra chuyện, rất nhanh liền truyền đến trong tai An Đông, phản ứng đầu tiên của hắn chính là Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu bắt đầu triển khai phản kích. Nhưng mà, ngay sau đó thủ hạ của hắn lại nói, tại trên tường hội sở phát hiện tiêu chí của Thất Sát.
An Đông không khỏi có chút sửng sốt, bản thân hắn là nhân vật trọng yếu của gia tộc Mafia Tư Lạp Đạt nước Nga, hắn tự nhiên cũng nghe qua danh tiếng Thất Sát. Chỉ là hắn như thế nào cũng nghĩ không thông tổ chức Thất Sát tại sao lại giết thành viên Yamaguchi Group, chẳng lẽ là Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu thuê tổ chức sát thủ Thất Sát hay sao? Tiêu chí Thất Sát cũng không phải là người nào cũng dám giả mạo, nếu không sẽ bị sát thủ của tổ chức Thất Sát đuổi giết a, cho nên An Đông sau khi nghe thủ hạ nói ở trên tường hội sở có tiêu chí của tổ chức Thất Sát, liền không có bất luận hoài nghi gì.
Nếu quả thật là Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu mời sát thủ tổ chức Thất Sát tới, thì chuyện này có chút không dễ làm rồi. Lông mày của An Đông không khỏi nhíu lại, trên giang hồ có người nào không biết, sát thủ tổ chức Thất Sát chưa từng biết thất bại là gì, phàm là nhiệm vụ mà bọn họ nhận, đều có kết quả hoàn thành viên mãn. Nếu như, Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu thật sự mời tổ chức Thất Sát đối phó hắn, thì hắn có thể đang nằm trong vòng nguy hiểm ah. Nghĩ tới đây, toàn thân của An Đông không khỏi rùng mình một cái, hắn vừa phái thêm thủ hạ đến bảo vệ mình, vừa tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho cao tầng gia tộc Tư Lạp Đạt, ngay sau đó lại liên hệ rồi cao tầng Yamaguchi Group ở Nhật Bản, đem chuyện này nói đơn giản một lần.
An Đông đối với chuyện này có thể nói là vừa vui vừa lo a, vui là mặc kệ Thất Sát có phải do Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu mời tới hay không, hắn cũng có thể hoàn toàn đem chuyện này đổ lên trên đầu bọn họ, chuyện này tất nhiên sẽ khiến cho Yamaguchi Group oán giận, đến lúc đó Yamaguchi Group tất nhiên sẽ gia tăng nhân thủ cùng với hắn đối phó Hoắc Đức Mễ Nhĩ phu. Lo chính là, nếu như Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu thật sự mời sát thủ của tổ chức Thất Sát, thì sau này hắn không thể ăn ngon ngủ yên nữa rồi, không thể không vạn phần cẩn thận, nếu không đến lúc chết cũng không biết tại sao mình chết.
An Đông hết sức rõ ràng, tổ chức sát thủ Thất Sát sẽ không để ý đến thân phận của hắn, bọn họ cũng không sợ bị trả thù, cho nên nếu như bọn họ đã tiếp nhận nhiệm vụ ám sát hắn, thì sát thủ của tổ chức Thất Sát nhất định sẽ không chút do dự giết chết hắn. Bọn họ ngay cả tổng thống cũng dám giết, thì làm sao có thể bỏ qua hắn a? Huống hồ, cho đến nay cũng không có người nào biết rõ căn cứ của tổ chức Thất Sát ở nơi nào, cho dù gia tộc Tư Lạp Đạt muốn tìm Thất Sát trả thù, cũng không biết nên đi đâu tìm ah. Cho nên, hiện tại chuyện duy nhất có thể làm, chính là gia tăng số người bảo vệ hắn rồi, một ngày 24 tiếng đồng hồ thay phiên bảo hộ hắn.
Lâm Phong nơi nào nghĩ đến hắn bất quá chỉ lưu lại một cái kí hiệu mà thôi, vậy mà lại làm cho An Đông sợ tới mức trông gà hoá cuốc. Nếu như biết chuyện này, thì Lâm Phong đã lưu lại kí hiệu tại trong phòng ngủ của An Đông rồi, khẳng định sẽ càng thêm kích thích a.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...