"Là Bát Kỳ hả?" Lâm Phong có chút cười nói, "Quả thật là một dân tộc không chịu nổi tịch mịch, bất quá phải nói trước, tôi sẽ thu phí a."
Diệp Khiêm hơi sững sờ, ha ha nở nụ cười, nói: "Không có vấn đề, bất quá cần phải giảm giá ah."
Hai người nhìn nhau cười cười, có cảm giác giống như đôi bạn thân đang trò chuyện với nhau.
Về phần, tại sao Lâm Phong lại thiếu nợ một phần nhân tình thì Diệp Khiêm cũng không có đi hỏi. Đã là Anh em với nhau thì có rất nhiều chuyện cũng không cần phải hỏi rõ ràng, lúc đối phương muốn nói tự nhiên sẽ nói, nếu không muốn nói, khẳng định có nguyên nhân nào đó, việc mình có thể làm, chính là khi hắn cần giúp đỡ thì sẽ làm hết sức mình để trợ giúp hắn.
12 giờ đêm, khi bóng tối bao trùm hết tất cả. Bỗng nhiên một cơn gió mạnh nổi lên như báo hiệu đêm nay nhất định là một đêm không tầm thường. Qua đêm nay, chỉ sợ thế cục Đông Bắc sẽ triệt để thay đổi, về phần ai thắng ai thua thì không ai có thể biết trước.
Diệp Khiêm chỉ cần giải quyết Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, sau đó lấy lại thanh Huyết Lãng là được rồi, về phần thế lực dưới tay hắn, đây không phải là chuyện Diệp Khiêm cần quan tâm. Nếu như dưới tình huống Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, chết, mà Hắc Quả Phụ Cơ Văn vẫn không thể đánh tan thế lực còn sót lại của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, thì chỉ có thể nói rõ lúc trước Dương Thiên đã nhìn lầm người, Diệp Khiêm cũng đã nhìn lầm người.
Mười mấy thành viên Thất Sát đã tập kết ở bên ngoài biệt thự của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi. Đối với tình huống ở bên trong biệt thự, bọn hắn cũng cơ bản hiểu rõ, ngoại trừ hơn 20 thủ hạ của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi thì còn có 10 thành viên Cáo Bắc Cực do Mễ Cáp Y Nặc Phu mang đến.
Phụ trách thủ hộ bên ngoài biệt thự chỉ có tám người, trong đó có hai người là thành viên Cáo Bắc Cực. Đèn trong biệt thự vẫn sáng, bên trong rất yên tĩnh, cơ hồ có thể nghe thấy tiếng côn trùng kêu.
Lúc này, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong cũng đang trên đường chạy đến nơi đây. Hai người cũng không có nóng vội, ngồi xe taxi hơn nữa còn cố ý để cho lái xe chạy chậm lại. Nơi đây là địa bàn của Thất Sát, Lâm Phong không có chút lo lắng chuyện thủ hạ của hắn sẽ thất thủ, nếu như ngay cả Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cũng không thu thập được, thì Thất Sát cũng nên giải tán được rồi.
Bất quá, Lâm Phong cũng không có nghĩ đến, lính đánh thuê Cáo Bắc Cực vậy mà cũng tham gia vào chuyện này. Tuy chuyện này có chút phiền phức so với dự đoán, nhưng cũng không có ảnh hưởng đến thành bại của nhiệm vụ. Dù sao, thành viên Thất Sát đều là sát thủ chuyên nghiệp, bọn họ mới thật sự là Ám Dạ chi Vương, từng thành viên đều là cao thủ giết người trong im lặng.
Sau khi được lệnh hành động, thành viên Thất Sát liền nhanh chóng biến mất trong bóng đêm. Bọn họ không giống với lính đánh thuê, bọn họ am hiểu tác chiến đơn độc, không giống lính đánh thuê phải chú ý chính là phối hợp đoàn dội. Tất cả mọi người đều mặc quần áo màu đen, dưới sự yểm hộ của bóng đêm, càng khó có ai có thể nhìn thấy bọn họ.
Chỉ vài phút ngắn ngủn, những kẻ thủ hộ bên ngoài biệt thự đã ngã trên mặt đất mà không gây ra một tiếng động nào. Ngay cả hai thành viên Cáo Bắc Cực cũng không kip phản ứng, thậm chí ngay cả cơ hội phát ra âm thanh cũng không có, cổ họng liền bị trực tiếp cắt đứt, ngay sau đó cổ của bọn họ liền bị bẻ gãy. Hết thảy, đều phát sinh quá mức nhanh chóng.
Thi thể, cũng nhanh chóng bị kéo tới chỗ bí mật ẩn giấu đi. Thành viên Thất Sát liếc nhìn lẫn nhau, sau đó nhanh chóng tản ra, theo cửa biệt thự lặng yên đi vào.
Hận ý trong lòng Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi quá nồng làm cho hắn không ngủ được, đi tới đi lui trong phòng không ngừng. Hắn hận tại sao trời lâu sáng như vậy, nếu như trời sáng thì hắn có thể trông thấy bộ dạng của Diệp Khiêm ở trước mặt hắn cầu xin tha thứ, hắn rất muốn nhìn thấy bộ dạng của Diệp Khiêm khi bị hắn sĩ nhục. Chỉ cần giải quyết Diệp Khiêm, sau đó lại nhờ Cáo Bắc Cực giải quyết Hắc Quả Phụ Cơ Văn thì sẽ không có bất kỳ ai có năng lực chống lại hắn, lúc đó hắn sẽ trở thành bá chủ Đông Bắc, chính thức trở thành kiêu hùng một phương.
Mễ Cáp Y Nặc Phu cũng không ngủ được, tuy hắn đã có quyết tâm liều chết, nhưng những suy nghĩ hỗn loạn trong lòng hắn lại giống như đang tra tấn hắn. Hắn thậm chí đã hi vọng Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi không tìm thấy Diệp Khiêm, như vậy, chuyện này sẽ có một kết cục tốt nhất, không cần phải đắc tội với Tác Lạc Duy Ước Phu, khiến cho Cáo Bắc Cực lâm vào tình cảnh nguy hiểm, cũng không cần đắc tội Nanh Sói, sẽ mang đến cho Cáo Bắc Cực vô tận phiền toái.
Bất quá, đây hết thảy cũng chỉ là mơ ước của hắn mà thôi. Càng lo lắng chuyện gì thì chuyện đó thường sẽ xuất hiện.
Khi xe taxi chở Diệp Khiêm cùng Lâm Phong còn cách biệt thự của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi vài trăm mét thì bọn họ kêu lái xe ngừng lại. Hai người xuống xe đi bộ tới bên ngoài biệt thự, nhìn thấy thủ vệ bên ngoài biệt thự đã không còn, hai người nhìn nhau cười cười, biết rõ thành viên Thất Sát đã thành công tiến vào bên trong biệt thự.
"Anh Diệp, mời!" Lâm Phong giơ tay ra tư thế "Mời", giống như biệt thự này là nhà của hắn vậy.
Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, nói: "Anh Lâm mời!"
Hai người hướng trong biệt thự đi đến, lúc đến cửa ra vào, lông mày của Diệp Khiêm không khỏi có chút nhíu lại. Hắn nhìn thấy hai thi thể của thành viên Cáo Bắc Cự bị thành viên Thất Sát giết chết, hiển nhiên là trên cánh tay bọn họ có tiêu chí để hắn nhận ra bọn họ. Diệp Khiêm có chút kinh ngạc, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi vậy mà lại cấu kết với Cáo Bắc Cực, trong đầu không khỏi hiện ra hình ảnh của người đàn ông nước ngoài đã gặp ở nhà Hắc Quả Phụ Cơ Văn, có lẽ chuyện này có liên quan đến hắn a.
Lâm Phong có chút sửng sốt một chút, hỏi: "Làm sao vậy? Có chuyện gì không đúng sao?"
"Thành viên Cáo Bắc Cực!" Diệp Khiêm chỉ chỉ hai cái thi thể kia, nói.
Lâm Phong đưa ánh mắt dời tới, lông mày cũng không khỏi nhíu lại, nói: "Tại sao lại có thành viên Cáo Bắc Cực ở đây? Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cùng Cáo Bắc Cực có liên hệ vởi nhau?"
"Có lẽ không có a, nếu như tôi đoán không sai, bọn họ có lẽ là có quan hệ với người đàn ông nước Nga kia." Diệp Khiêm nói, "Lần trước tôi nhìn thấy Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cùng một người đàn ông nước Nga đi tìm Hắc Quả Phụ Cơ Văn, anh Lâm không phải cũng đã nói Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi đang cùng người Nga hợp tác sao, tôi nghĩ bọn họ là vì có quan hệ với người đàn ông nước Nga kia nên mới tới đây a."
Lâm Phong có chút cười cười, nói: "Xem ra cũng là người anh Diêp quen biết, ha ha, cùng vào xem một chút đi. Dã tâm của những người ngoại quốc này càng lúc càng lớn a."
Diệp Khiêm cười cười, cùng Lâm Phong sóng vai đi vào. Cáo Bắc Cực tham dự vào chuyện này, làm cho Diệp Khiêm cảm giác được có chút phiền phức rồi, không biết Huyết Lãng có còn trong tay Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi không nữa.
Hai người vừa đi vào trong biệt thự, liền nghe bên trong truyền đến một tiếng quát mắng, đèn biệt thự rất nhanh phát sáng lên. Mễ Cáp Y Nặc Phu từ trong phòng đi ra, sau lưng hắn còn có vài thành viên Cáo Bắc Cực. Một lát sau, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi nghe được tiếng quát mắng, cũng từ trong phòng đi ra, vài tên thủ hạ cũng nhanh chóng tụ lại bên cạnh hắn.
Hiển nhiên là hành động của thành viên Thất Sát đã kinh động đến Mễ Cáp Y Nặc Phu. Đúng vào lúc đèn biệt thự sáng lên, thành viên Thất Sát liền nhanh chóng triển khai công kích. Diệp Khiêm cùng Lâm Phong cũng không có do dự, nhanh chóng xông tới.
Lâm Phong tự nhiên lựa chọn Mễ Cáp Y Nặc Phu, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi là mục tiêu của Diệp Khiêm, hắn cũng sẽ không đi đoạt con mồi của Diệp Khiêm. Sát thủ chống lại lính đánh thuê, đến cùng thì ai lợi hại hơn? Tại trước mặt Mễ Cáp Y Nặc Phu, Lâm Phong rõ ràng lộ ra thân hình quá mức thon gầy cùng nhỏ nhắn xinh xắn.
Lúc nhìn thấy Diệp Khiêm, trong nội tâm của Mễ Cáp Y Nặc Phu không khỏi mát lạnh. Tuy hắn đã sớm dự đoán là sẽ gặp được Diệp Khiêm, nhưng khi chân chính trông thấy Diệp Khiêm vẫn không khỏi có chút khẩn trương. Nhìn thấy Lâm Phong nhanh chóng công kích đến, Mễ Cáp Y Nặc Phu cũng không có thời gian suy nghĩ, cuống quít đè xuống suy nghĩ hỗn loạn trong lòng mình xuống.
Mễ Cáp Y Nặc Phu không biết Lâm Phong, bất quá khi nhìn thấy thân thủ của hắn, cũng xem hắn là thành viên Nanh Sói. Trong nội tâm không khỏi hoảng hốt, âm thầm nghĩ, khó trách Nanh Sói được gọi là vương giả lính đánh thuê, ngay cả thủ hạ mà cũng có thân thủ quá bưu hãn.
Thân thủ của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cũng không yếu, có chút vượt quá ý liệu của Diệp Khiêm. Bình thường người đã đến cấp bậc giống như Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi thì rất ít khi tự mình ra tay. Đâu có giống như Diệp Khiêm, hắn là người có số khổ, tuy bản thân hắn là thủ lĩnh lính đánh thuê Nanh Sói, là ông chủ của tập đoàn Hạo Thiên, nhưng một khi xảy ra chuyện gì thì đều là hắn tự mình ra tay giải quyết. Thân thủ của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi trong giới giang hồ Đông Bắc cũng có tiếng tăm lừng lẫy, nhưng những năm gần đây hắn rất ít khi ra tay, cũng ít khi rèn luyện thân thể, nên người hắn có chút mập ra, thân thủ cũng yếu đi rất nhiều.
Học võ giống như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối nha. Đây cũng là nguyên nhân Diệp Khiêm cam nguyện ra tay xử lý mọi chuyện, thật ra thì đây cũng là một loại huấn luyện. Bởi vì chỉ có chiến đấu, mới có thể khiến cho công phu của hắn càng thêm lô hỏa thuần thanh, cũng càng có thể gia tăng kinh nghiệm đối địch của hắn.
"Diệp Khiêm, tao đang chuẩn bị tìm mày thị mày lại tự mình đưa tới cửa. Thật sự là thiên đường có đường không đi, địa ngục không cửa lại bước vào. Hừ, hôm nay mày đừng mơ tưởng có thể rời khỏi căn phòng này." Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi nghiêm nghị nói, trong ánh mắt của hắn phát ra những tia sát khí nồng đậm.
"Cảm ơn lời nhắc nhở của mày, tao cũng không có tính toán trốn đi. Ngược lại, tao muốn nhìn bộ dạng chán nãn của mày một chút." Diệp Khiêm có chút hừ một tiếng, nói, "Hừ, cho tới bây giờ không có ai có thể dưới sự công kích của Nanh Sói mà còn có thể sống sót. Mày cũng không ngoại lệ!"
"Mày là Sói, tao là Hổ, tại Đông Bắc, chính là thiên hạ của Hổ Đông Bắc tao, cho dù là một bầy Sói, thì cũng chỉ có thể trở thành thức ăn của Hổ mà thôi." Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cuồng vọng nói.
"Ha ha, mày muốn chết trước để ở phía dưới bảo kê cho con của mày sao? Nếu mày chết thì con của mày sẽ không còn người nào chiếu cố, nó sẽ có cái chết rất thê thảm a." Diệp Khiêm ha ha cười nói.
"Không cần mày quan tâm, con của tao đã đi trước một bước, mày cũng sẽ rất nhanh đi xuống dưới cùng với con tao." Hổ Đông Bắc nghiêm nghị nói. Diệp Khiêm không khỏi có chút sửng sốt, rõ ràng vừa mới nghe Lâm Phong nói Loan Hào biến thành người thực vật, tại sao bây giờ lại chết rồi. Nhìn thấy ánh mắt của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, trong nội tâm của Diệp Khiêm không khỏi phát lạnh, âm thầm thầm nghĩ: "Chẳng lẽ là hắn đã giết con của mình?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...