Siêu Cấp Binh Vương

Dưới lầu có một siêu thị cỡ nhỏ, thật ra đây là cửa hàng bán hàng giá rẻ, Diệp Khiêm hiện tại cũng không có cách nào rồi, đành phải ngoan ngoãn đi vào siêu thị. Có thể là vì sắp mua băng vệ sinh, nên tâm trạng của Diệp Khiêm có chút thấp thỏm không yên, tướng đi của hắn có vẻ giống như là kẻ trộm, làm cho chủ cửa hàng là một tiểu cô nương tuổi không lớn lắm, phải chăm chú nhìn chằm chằm hắn, thật giống như Diệp Khiêm sẽ đi trộm cái gì đó.

Bị nàng nhìn chằm chằm như vậy, Diệp Khiêm càng thêm khẩn trương, ở bên trong đi dạo cả buổi cũng không có tìm được nơi bán băng vệ sinh, rơi vào đường cùng Diệp Khiêm đành phải đi đến trước quầy thanh toán, muốn hỏi nàng một chút. Nhưng khi nhìn thấy nàng kia nhìn hắn chằm chằm, Diệp Khiêm quanh co cả buổi cũng không có nói nên lời, người ở đằng sau bắt đầu không kiên nhẫn thúc giục, nói, "Làm cái gì vậy, không mua đồ thì tranh thủ thời gian tránh ra, người khác còn cần phải thánh toán tiền a."

Diệp Khiêm tuy cảm thấy da mặt của hắn đã đủ dày rồi, tuy nhiên vẫn không chống chịu được lời chỉ trích của mọi người, tranh thủ thời gian muốn rời khỏi quầy thanh toán. Cô nương bán hàng trông thấy bộ dạng của Diệp Khiêm, từ trong quầy hàng lấy ra một hộp Durex, ném tới trên quầy, nói: "Ngươi có phải muốn mua cái này hay không? Một đại nam nhân, mua áo mưa còn phải lén lút."

Lời nói vừa thốt ra, ánh mắt mọi người lập tức toàn bộ đỗ dồn lên trên người Diệp Khiêm. Diệp Khiêm đột nhiên cảm giác da mặt của hắn có chút nóng lên, thoáng cái cả khuôn mặt đã hồng đến cần cổ, ấp úng nói: "Không... Không phải, ta muốn hỏi... Muốn hỏi băng vệ sinh ở nơi nào?"

"Một đại nam nhân chạy tới nơi này mua băng vệ sinh, đúng là đồ biến thái!" Sau lưng truyền đến âm thanh xem thường của một người phụ nữ. Bất quá có thể là do cách nghĩ của người trẻ tuổi không giống với người lớn tuổi, tiểu cô nương kia cảm thấy một người nam nhân dám buông xuống mặt mũi đi mua thứ này cho bạn gái của mình, chính là một biểu hiện của yêu thương, có chút cười cười, chỉ chỉ một khay chứa đồ bên cạnh, nói: "Ở chỗ đó!"

"Cảm ơn, cám ơn!" Diệp Khiêm hoảng hốt chạy tới, hắn một khắc cũng không muốn ở chỗ này nữa, nếu không sẽ bị những phụ nữ này ngộ nhận là nam nhân biến thái hèn mọn bỉ ổi thì khổ. Đến trước mặt khay chứa đồ, Diệp Khiêm không khỏi to đầu ra, nhiều nhãn hiệu như vậy, hơn nữa còn phân biệt đêm dùng hay ngày dùng, làm cho hắn thiếu chút nữa nhịn không được phải phun máu tươi. Không biết chọn loại nào, nên Diệp Khiêm tùy tiện cầm đại một bịch, đi đến trước quầy thanh toán móc ra 100 NDT đưa qua, nói: "Không cần thối lại!" Ngay sau đó cuống quít chạy ra ngoài.

Tiểu cô nương bán hàng trông thấy bộ dạng của Diệp Khiêm, nhịn không được cười một tiếng, nếu như ngày nào cũng gặp được người giống như Diệp Khiêm, thì nàng đã có thể phát tài rồi, cái gì cũng không cần bán, mỗi ngày chỉ cần bán mấy bịch băng vệ sinh là đã đủ lợi nhuận rồi.

Chạy lên nhà vệ sinh nữ ở trong phòng bi da trên lầu, Diệp Khiêm gõ cửa, không có phản ứng. Lại gõ, nhẹ giọng hỏi: "Bên trong có ai không?" Một bộ dáng giống như tên trộm, không ngừng hết nhìn đông tới nhìn tây, hiện tại nếu có nữ nhân nào đi tới, thì cho dù hắn có nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.

Bên trong truyền đến âm thanh của Hồng tỷ, nói: "Mau vào đi!"


Diệp Khiêm nhìn thoáng qua bốn phía, thấy không có người tới, cuống quít đẩy cửa ra đi vào. Lần trước tại nhà vệ sinh nữ của tập đoàn Hạo Thiên, Diệp Khiêm lúc đó là hiên ngang lẫm liệt a, lúc này lại giống như là một tên trộm, bởi vì khi đó chí ít hắn còn có thân phận chủ tịch tập đoàn Hạo Thiên, hơn nữa cho dù có chuyện gì cũng có người có thể giúp hắn làm chứng là hắn không phải là kẻ biến thái chuyên rình phụ nữ đi vệ sinh, mà hôm nay thì không giống, nếu hôm nay mà bị người phát hiện, cho dù hắn không phài là kẻ biến thái chuyên rình coi phụ nữ đi vệ sinh thì cũng sẽ biến thành kẻ rình coi.

May mắn nhà vệ sinh nữ lúc này cũng không có người, Diệp Khiêm cuống quít đem bịch băng vệ sinh từ phía dưới khe hở của cửa toilet đưa vào, sau đó tranh thủ thời gian chạy ra ngoài. Trong nội tâm cuối cùng cũng an tâm hơn rất nhiều, không có bị người phát hiện. Thế nhưng mà không khéo chính là, hắn vừa mới đi ra ngoài, một thiếu nữ đã đi tới, nghi hoặc ngẩng đầu nhìn lên bảng cửa phòng toilet, sau khi phát hiện đây là nhà vệ sinh nữ, cả khuôn mặt lập tức lạnh một chút, một bộ dạng cảnh giác và ánh mắt xem thường nhìn Diệp Khiêm.

"A, cái kia... Cái kia, chốt cửa phòng toilet bị hư, ta tới nơi này để sửa chữa. Ngươi muốn đi WC sao? Đã đã sửa xong, xin mời!" Diệp Khiêm giả trang ra một bộ dạng rất trấn định, nói.

"Ngươi không phải làm bảo an sao? Lúc nào lại đi sửa toilet? Không đúng! Ngươi là lưu manh, là biến thái!" Thiếu nữ bỗng nhiên bão nổi, cầm lấy túi xách của nàng hướng Diệp Khiêm đập xuống.

Diệp Khiêm lúc này mới phát hiện, nữ nhân này dĩ nhiên là Tô Vi, người mà hắn gặp ở sân bay, làm hại hắn chảy máu mũi tứ tung, cuống quít vừa dùng tay ngăn cản công kích của nàng, vừa nói: "Ngừng ngừng, sát, ta ở đâu lưu manh ở đâu biến thái à? Sửa toilet không phải chuyện rất bình thường sao, còn không phải do nữ nhân các ngươi có thứ gì cũng đều ném vào trong bồn cầu, làm cho bồn cầu bị nghẹt sao."

Trong nội tâm tuy rất khẩn trương, nhưng Diệp Khiêm vẫn có thể nhanh trí tìm lý do giải vây, lời lẽ khí thế hào hùng làm cho Tô Vi sửng sốt một chút, trong nội tâm âm thầm nghĩ, chẳng lẽ là nàng thật sự hiểu lầm hắn? Nghĩ tới đây, Tô Vi ngừng lại, hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Khiêm, nói: "Hèn mọn bỉ ổi! Hừ!" Nói xong, trực tiếp mở cửa phòng toilet đi vào.

Diệp Khiêm cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, cửa bỗng nhiên lại mở ra, Tô Vi nhô đầu ra, hung dữ nói: "Ngươi nếu như dám đi đến nhìn lén, ta sẽ thiến ngươi, hừ!"

"Thôi đi pa ơi..., có cái gì đẹp mắt mà nhìn? Ngươi có cho ta xem ta còn không thèm xem." Diệp Khiêm một bộ dáng hiên ngang lẫm liệt, rất là khinh thường nói. Nói xong, liền lảo đảo đi ra ngoài. Diệp Khiêm thuộc về loại người gặp mạnh thì càng mạnh, mặc dù trong nội tâm có chút khẩn trương, thế nhưng mà ngươi càng muốn cùng hắn phân cao thấp, thì hắn càng không có lo lắng cùng sợ hãi, hoàn toàn biến thành bộ dáng một kẻ lưu manh.


Trở lại quầy rượu ngồi xuống, không bao lâu Hồng tỷ từ bên trong đi ra, đi đến quầy rượu, nhìn Diệp Khiêm, hỏi: "Vừa rồi ngươi ở bên ngoài toilet ồn ào cái gì thế?"

"Còn không phải là do ngươi sao, ngươi làm hại ta trở thành kẻ rình coi hèn mọn bỉ ổi." Diệp Khiêm liếc nàng một cái, nói.

Hồng tỷ cười run rẩy hết cả người, nói: "Nguyên nhân là do ngươi quá khẩn trương? Có cái gì mà phải khẩn trương a, ngươi trước kia không có mua băng vệ sinh cho bạn gái của ngươi sao?"

"Được được được, chúng ta không nhắc đến vật kia được không nào? Rót cho ta ly rượu, tốt nhất là có thể làm cho ta say, càng say càng tốt a." Diệp Khiêm nói.

"Như thế nào? Muốn tự làm khổ à?" Hồng tỷ vừa pha rượu, vừa cười nói. Sau khi pha ly rượu liền đưa tới trước mặt Diệp Khiêm, Hồng tỷ hỏi: "Ngươi có bạn gái chưa? Như thế nào cho tới bây giờ không thấy ngươi mang nữ nhân nào về à?"

"Các nàng đều bận công tác." Diệp Khiêm tùy tiện qua loa một câu.

"Các nàng?" Hồng tỷ lắp bắp kinh hãi, cứ tưởng Diệp Khiêm hay là nam nhân trung thực, thật đúng là bị tiểu tử này lừa gạt rồi a. "Ngươi có bạn gái?"


"Một người là tự định chung thân (Lâm Nhu Nhu), một người là do cha mẹ xếp đặt (Hồ Hội), một người là ăn vụng trái cấm (Tần Nguyệt), một người là tình yêu cách trở (Triệu Nhã), còn có một người miễn cưỡng xem như thanh mai trúc mã (Tống Nhiên)." Diệp Khiêm nói.

Hồng tỷ nghe xong sững sờ, nguyên lai Diệp Khiêm cũng là loại người đa tình a. Nhịn không được giận dữ, nói: "Đàn ông các ngươi không có một ai tốt."

Không bao lâu, Tô Vi cũng từ bên trong đi ra, lúc đến phòng chơi bi-da, khiêu khích nhìn Diệp Khiêm. "Các ngươi quen biết nhau?" Hồng tỷ kinh ngạc hỏi.

"Gặp mặt hai lần!" Diệp Khiêm lên tiếng, ánh mắt nhìn Tô Vi, nói: "Đừng có dùng loại ánh mắt ấy nhìn ta, bằng không thì ta sẽ nghĩ ngươi đang thầm yêu mến ta."

"PHỤT!" Hồng tỷ bị ngôn ngữ của Diệp Khiêm làm cho nhịn cười không được nên phun hết rượu ra.

"Thôi đi pa ơi..., ngươi đang nằm mơ đó hả." Tô Vi trừng Diệp Khiêm, nói, "Có dám cùng ta so một ván hay không?" Tô Vi vừa nói vừa lung lay cây cơ trên tay, một bộ dáng khiêu khích.

"Sợ ngươi ah." Diệp Khiêm đặt chén rượu xuống, đi tới. Cầm lấy cây cơ, lườm Tô Vi, nói: "Nói, muốn so như thế nào?"

"Rất đơn giản, nếu như ngươi thua, ngươi liền làm nô lệ của ta một tháng, ta kêu ngươi làm cái gì ngươi phải làm cái đó." Tô Vi nói.

"Vậy nếu như ta thắng?" Diệp Khiêm nói.

"Ngươi nói, ngươi thắng ngươi muốn thế nào?" Tô Vi nói.


"Nếu như ta thắng, ngươi làm nô lệ cho ta, cùng ăn cùng uống cùng ngủ!" Diệp Khiêm nói.

"Được, một lời đã định!" Tô Vi rất có tự tin nói. Như thế lại để cho Diệp Khiêm có chút sửng sốt, có chút không rõ nha đầu kia thật sự choáng váng, hay là đối với kỹ thuật bi da của mình rất tự tin.

"Trước tiên đem quần áo ngươi cài lại cho tốt, đều sắp nhảy ra ngoài hết rồi, ngươi như vậy sẽ quấy nhiễu tâm trạng chơi bi da của ta." Diệp Khiêm lườm lườm ngực của Tô Vi, nói.

"Là do trong lòng ngươi có suy nghĩ đen tối." Tô Vi trừng Diệp Khiêm, nói, "Ai đánh trước?"

"Ngươi đánh trước đi!" Diệp Khiêm nói, "Ưu tiên phụ nữ!"

Tô Vi cũng không có khách khí, cầm cây cơ đề ba, tư thế kia thật sự có vài phần của cơ thủ. Chỉ là, nàng khẽ cong eo, làm cho toàn bộ bộ ngực đều phảng phất muốn tuôn ra ngoài, Diệp Khiêm nhìn thấy cảnh này, huyết khí quay cuồng, máu mũi thoáng cái liền phun ra. "Mịa, thật xấu hổ chết người rồi!" Diệp Khiêm cuống quít xoay người, móc ra khăn tay xoa xoa mũi. Cũng không biết có phải là do hắn tới thời kỳ động dục hay không, mà gần đây thấy nóng trong người, rất dễ chảy máu mũi, Diệp Khiêm suy nghĩ có nên đem Hồ Hội ăn hết hay không.

"Rồi đến ngươi!" Tô Vi nói. Diệp Khiêm cuống quít đem khăn tay ném vào thùng rác, đi đến bên cạnh bàn bi da, ngẩng đầu nhìn Tô Vi, nói: "Ngươi có thể đừng đứng đối diện ta hay không? Ta sợ không cẩn thận sẽ đánh bi trúng đồ đạc trên người ngươi thì sẽ không tốt."

"Lưu manh!" Tô Vi trừng Diệp Khiêm, bất quá vẫn đứng ở một bên, nàng thật đúng là không chút nghi ngờ Diệp Khiêm dám làm như vậy, tên này ngay cả nhà vệ sinh nữ cũng dám đi đến, thì còn có chuyện gì mà hắn không dám làm a. "Đánh cẩn thận một chút ah!" Tô Vi kêu lên.

"Ai nha!" Tô Vi vừa mới nói xong, Diệp Khiêm liền đánh tẹt cơ, nhịn không được kêu một tiếng. "Ngươi đây là chơi xấu, quấy nhiễu ta." Diệp Khiêm trừng Tô Vi, nói, "Được rồi được rồi, ta nam tử hán đại trượng phu không cùng một tiểu nữ nhân so đo, tới ngươi đánh!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui