Quay đầu, Diệp Khiêm nhìn nam tử trẻ tuổi kia nói: "Tiểu tử, ngươi cố ý đụng hư xe của ta, tối thiểu cũng phải bồi thường hai mươi vạn, cộng thêm hai mươi vạn ngươi thua, tổng cộng là 40 vạn. Cho ngươi ưu đãi giảm giá, nàng này ta không lấy."
"Đjxmm~, bồi cho ngươi cộng lông, ngươi muốn hay không? Nếu không phải ngươi chơi xấu, ngươi có thể thắng được ta sao?" Nam tử trẻ tuổi phẫn nộ nói, cũng không phải quan tâm vấn đề tiền bạc, chỉ là vì mất hết mặt mũi nên gây khó dễ.
Diệp Khiêm nghiền ngẫm nở nụ cười, nói: "Nói như vậy, ngươi không muốn trả nợ?"
"Không trả nợ thì thế nào? Tranh thủ cút ngay cho tao, chọc giận tao thì ngay cả ngươi ta cũng đập." Nam tử trẻ tuổi hung hăng càn quấy nói.
"Ngươi có biết lúc trước ta đối phó loại người giống như ngươi như thế nào không?" Diệp Khiêm không có chút nào tức giận, khóe môi nhếch lên một nụ cười tà, nói.
"Như thế nào? Hù dọa ta hả? Ta là người mà ngươi có thể hù dọa sao? Ta là thái tử gia của tập đoàn Lập Phong, ngươi tin hay không, ta chỉ cần gọi điện thoại, lập tức sẽ có người làm cho ngươi bò trở về." Nam tử trẻ tuổi hung hăng càn quấy nói.
"Tập đoàn Lập Phong? Ta sợ quá nha!!!." Diệp Khiêm vỗ vỗ lồng ngực của mình, một bộ dạng lo lắng hãi, nói.
"Biết sợ rồi sao, nhanh cút cho lão tử, lão tử còn muốn đi xem ca nhạc, không có thời gian rãnh nói chuyện tào lao với ngươi!" Nam tử trẻ tuổi nói xong liền hướng xe của mình đi đến.
Sắc mặt của Diệp Khiêm trở nên lạnh lùng, quay người từ trong xe lấy một cái cờ lê, hướng người trẻ tuổi đi tới, nói: "Con mịa mày, hôm nay không bồi thường tiền cho lão tử, lão tử liền phế ngươi."
"Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Ta nói cho ngươi biết, cha ta là Du Triết Hồng cùng Liên Minh Thiên Đạo có quan hệ không tầm thường, đắc tội ta chẳng khác nào đắc tội Liên Minh Thiên Đạo, ngươi nếu không muốn chết, vậy thì ngoan ngoãn cút đi." Nam tử trẻ tuổi vẫn mạnh miệng nói. Kỳ thật hắn nói phụ thân của hắn cùng Liên Minh Thiên Đạo có quan hệ không tầm thường, đơn giản là chỉ tập đoàn Lập Phong hàng năm giao nạp rất nhiều tiền cho Liên Minh Thiên Đạo, coi như là phí bảo hộ. Thế nhưng mà tiểu tử này lại không hiểu rõ tình huống, hận không thể cho mọi người biết Liên Minh Thiên Đạo là thủ hạ của tập đoàn Lập Phong.
"Con mịa mày, đừng lấy tập đoàn Lập Phong cùng Liên Minh Thiên Đạo hù dọa ta sợ, lão tử cũng không phải bị người dễ bị dọa sợ." Diệp Khiêm vừa nói vừa đi đến bên cạnh nam tử trẻ tuổi, cầm lấy cờ lê hướng chiếc xe Porsche của nam tử trẻ tuổi nện xuống, nói, "Porsche, sát, xe lão tử hàng năm ném vào trong đống rác cũng tốt hơn xe này."
Chỉ một lát, một chiếc xe thể thao Porsche mới tinh đã bị nện thay đổi hoàn toàn, nam tử trẻ tuổi ở một bên kêu lên, "Xe của ta, xe của ta ah!"
Diệp Khiêm ngừng lại, trong nội tâm cảm giác thoải mái hơn rất nhiều, cầm cờ lê gõ bả vai nam tử trẻ tuổi, nói: "Tập đoàn Lập Phong, ta nhổ vào, tiểu tử, nhớ kỹ, đại gia ta gọi là Diệp Khiêm, có bản lĩnh thì để cho cha ngươi cùng Liên Minh Thiên Đạo tới tìm ta. Con mịa mày, lão tử vừa mua một chiếc xe đã bị ngươi đụng vỡ thành như vậy, qua mấy ngày nữa ta sẽ đi đến tập đoàn Lập Phong lấy tiền, ngươi hãy chuẩn bị cho tốt."
Nói xong, quay người trở lại trong xe, hướng nơi siêu sao tổ chức kí tên chạy tới. May mắn đuôi xe Jetta đủ dài, nếu như là loại xe khác, chỉ sợ đã bị tiểu tử kia đụng nhảo nhoẹt rồi, xe Jetta tuy có chút tổn hại, nhưng cũng không có trở ngại, không thể không nói, xe do Hoa Hạ chế tạo giống như xe tăng, có thể chịu đựng va đập.
Không bao lâu, liền chạy tới khách sạn nơi đang diễn ra tổ chức kí tên của siêu sao, chỉ thấy bên ngoài đã có rất nhiều người. Một ít thiếu niên nam nữ giơ băng rôn: "Diêu Tư Kỳ, I love you" điên cuồng thét chói tai, thậm chí còn có người mang theo túi xách, chứa đầy đồ ăn đứng ở đó chờ đợi.
Diệp Khiêm buồn bực, con mẹ nó nếu như xếp hàng thì đến năm sau cũng không tới phiên hắn ah. Nghĩ nghĩ, Diệp Khiêm làm bộ không thèm để ý xung quanh hướng phía trên đi đến, thế nhưng mà vừa đi vài bước, liền bị một nha đầu phát giác được ý đồ của hắn, trách mắng: "Ngươi làm gì? Không muốn xếp hàng? Muốn chen ngang phải không?"
Âm thanh của nha đầu kia đặc biệt lớn, tựa như trời nắng xuất hiện sét đánh, lập tức đưa tới vô số ánh mắt, nhao nhao chỉ trích hắn. Dù cho Diệp Khiêm có da mặt đủ dày, cũng có chút không chịu nổi, cuống quít xoay người xám xịt lui xuống.
Lúc này, lại nghe một nữ nhân khác thét to: "Ah... Diệp Khiêm, hắn là quán chủ Cực Quyền Đạo, oa, rất đẹp trai ah." Chuyện cực kỳ khủng khiếp lập tức xảy ra, thanh niên nam nữ sau khi nhận ra thân phận của Diệp Khiêm, lập tức chen chúc xông tới.
"Diệp Khiêm, kí tên cho ta được không, ký tại đây, ký tại đây?" Một cái nữ hài vừa nói vừa nhấc áo khoác của mình lên, lộ ra áo ở bên trong.
"Ta cũng muốn, ta cũng muốn, ký cho ta tại đây!" Lại một nữ hài tử khác quay người kéo y phục của mình lên, do mặc quần xệ, nên ngay cả khe đít cũng xuất hiện lộ liễu.
"Diệp Khiêm, ngươi có bạn gái hay không à? Ta làm bạn gái của ngươi được không?"
"Diệp Khiêm, thu ta làm đồ đệ a, học xong công phu của ngươi, ta có thể tán gái rồi."
...
Tiếng thét chói tai, làm cho Diệp Khiêm cảm thấy đầu óc như bị từng đạo lôi điện không ngừng bạo tạc nổ tung, thiếu chút nữa đã đem hắn chấn hôn mê bất tỉnh.
Tràng diện này, quả thực so với siêu sao xuất hiện còn rung động hơn, không thể nghi ngờ, Diệp Khiêm đã trở thành thần tượng của người trẻ tuổi.
Thật vất vả mới từ trong đám người lách ra đi vào khách sạn, sau khi an toàn tiến vào trong khách sạn, Diệp Khiêm cúi đầu nhìn mình một chút, thiếu chút nữa đã hôn mê bất tỉnh, y phục của hắn đã bị xé thành từng mảnh vải, hơi có chút giống trưởng lão Cái Bang.
Mấy phút đồng hồ sau, Diệp Khiêm cuối cùng đã tới trước mặt Diêu Tư Kỳ, cầm một đĩa album mới mua đưa tới, nói: "Xin chào, đây là album ta vừa mới mua, mong ngươi kí tên cho ta."
Diêu Tư Kỳ ngẩng đầu nhìn Diệp Khiêm, nhìn cách ăn mâc của nam nhân trước mắt không khỏi hoảng sợ, dám mặc như vậy chạy ra ngoài, thật đúng là tìm không ra mấy người, chẳng lẽ hắn là người làm nghệ thuật?
Thấy Diêu Tư Kỳ có biểu hiện kinh ngạc, Diệp Khiêm cười cười xấu hổ, nói: "Không có... Không có biện pháp, vừa rồi đám người kia quá điên cuồng, đem y phục của ta cho xé thành như vậy, con người bây giờ thật là điên cuồng ah."
Diêu Tư Kỳ có chút sửng sốt một chút, sau đó ánh mắt bỗng nhiên sáng ngời, phảng phất như nhớ ra cái gì đó, nói: "Ngươi là Diệp Khiêm, đúng không?"
"Ồ? Ngươi nhận thức ta?" Diệp Khiêm kinh ngạc hỏi.
"Đương nhiên nhận thức a, tên của ngươi bây giờ thường xuyên xuất hiện trên tiêu đề báo chí Đài Loan nha." Diêu Tư Kỳ có chút nở nụ cười, nói, "Ngươi hôm nay như thế nào lại tới nơi này?"
"Ách, bạn gái tương lai của ta là người sùng bái ngươi, nàng buộc ta đến đây để xin chữ kí của ngươi." Diệp Khiêm cười khổ một tiếng, nói.
"Sư tỷ cũng thiệt là, nàng muốn chữ kí của ta làm gì, chuyện này không phải là cố ý làm khó dễ ngươi nha." Diêu Tư Kỳ bất đắc dĩ cười cười, nói.
"Ừ?....., ngươi nói cái gì? Sư tỷ? Sư tỷ của ngươi là ai?" Diệp Khiêm kinh ngạc hỏi.
"Ha ha, ngươi còn không biết sao? Hồ Hội là sư tỷ của ta, nàng đã sớm đem chuyện của ngươi nói cho ta biết, mà ngay cả ảnh chụp của ngươi cũng đưa cho ta, bằng không thì ta sao có thể thoáng cái liền nhận ra ngươi ah." Diêu Tư Kỳ khẽ cười nói.
"Sát, nha đầu chết tiệt kia, rõ ràng là chơi ta, trở về nhất định phải hung hăng giáo huấn nàng, nhất định phải đánh mông nàng mới được." Diệp Khiêm nói. Lời nói vừa nói ra khỏi miệng, chợt cảm thấy có chút không đúng, cuống quít xấu hổ nở nụ cười, nói: "Không có ý tứ, không có ý tứ, ta là người ưa thích nói lung tung."
Diêu Tư Kỳ hé miệng cười cười, nói: "Khó trách sư tỷ lại thích ngươi như vậy, hoàn toàn không phải là người bình thường ah."
Diệp Khiêm có chút sửng sốt, không rõ nàng nói người không phải bình thường đến cùng là có ý gì, kinh ngạc nhìn Diêu Tư Kỳ, Diêu Tư Kỳ chỉ là cười cười, hiển nhiên không muốn ý giải thích, cúi đầu xoát xoát xoát ký tên của mình xuống. Rồng bay phượng múa a, Diệp Khiêm sửng sốt không có nhìn ra ba chữ Diêu Tư Kỳ.
"Tư Kỳ, hôm nay có rãnh không? Buổi tối ta mời ngươi ăn cơm!" Lúc này, một tên mập đã đi tới, cầm trong tay là một túi xách nhỏ, đi theo phía sau là hai gã ăn mặc âu phục màu đen, xem xét chính là loại nhà giàu mới nổi.
Diệp Khiêm thật đúng là không có nhìn lầm, mập mạp này là lão bản một tập đoàn lớn ở Đài Loan, chủ tịch tập đoàn Lập Phong, gọi là Du Triết Hồng, mấy năm trước vẫn chỉ là một lão bản nhỏ, chỉ không biết dùng biện pháp gì, chỉ trong vòng một đêm đã trở thành phú hào, từ đó về sau sinh ý càng làm càng lớn, trên người cũng có vài tỷ đôla. Thế nhưng mà cho dù có tiền cũng không thể cải biến bộ dáng của hắn, vẫn háo sắc, thô tục, vô sỉ, coi như là trong hội phú hào cũng bị người khác xem thường.
Bất quá, đầu năm nay ai sẽ gây khó dễ với người có tiền? Cho nên đại đa số mọi người ở ngoài mặt vẫn cho hắn chút mặt mũi, hắn cũng phi thường hưởng thụ cuộc sống như vậy.
Tại một lần tụ hội, Du Triết Hồng gặp được Diêu Tư Kỳ, liền muốn thu nàng làm của riêng. Theo hắn, siêu sao bất quá chỉ là đồ chơi của kẻ có tiền mà thôi, siêu sao Lý Nhược của Châu Á không phải cũng bị hắn chơi hơn một tháng sao.
Hoạt động kí tên lần này là do hắn cố ý tổ chức, mời Diêu Tư Kỳ làm người phát ngôn cho một cửa hàng châu báu của hắn, mục đích là vì có thể tiếp cận nàng.
Chứng kiến Diệp Khiêm cùng Diêu Tư Kỳ cười cười nói nói, trong nội tâm chợt cảm thấy phi thường không thoải mái, nhiều năm như vậy, hắn dùng không ít tiền, thế nhưng mà Diêu Tư Kỳ lại chưa từng đối với hắn cười qua, bây giờ lại đối với một tên ăn mày cười cười nói nói, trong nội tâm liền cảm thấy biệt khuất khó chịu.
"Các ngươi làm ăn như thế nào vậy? Như thế nào lại một tên ăn mày tiến vào đây? Làm cho Tư Kỳ tiểu thư sợ hãi thì làm sao? Còn không nhanh chóng bắt hắn lôi ra cho ta." Du Triết Hồng nhìn bảo an bên cạnh nghiêm nghị quát.
Diêu Tư Kỳ đối với thân phân Diệp Khiêm biết cũng không ít, Hồ Hội nói với nàng rất nhiều về hắn, cho nên nàng cũng không có ý định quản chuyện này, ngược lại rất hứng thú nhìn Diệp Khiêm, muốn biết Diệp Khiêm sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
Diệp Khiêm cau mày, nói: "Phong cách của ca ngươi không hiểu, đây gọi là fashion, ngươi hiểu không? Đừng cho là tay kẹp điếu thuốc, liền trở thành người thành công, ca tuy giống tên ăn mày, nhưng cũng là bá chủ của những tên ăn mày, có thể tùy tiện giẫm chết ngươi, ngươi có tin không?."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...