"Về công trình cải tạo đường Tân Hải của chính phủ, có tất cả 18 công ty tham gia, nhưng trong đó có 9 công ty không có năng lực gánh chịu công trình lớn như vậy. Cho nên, ta đã nói qua với người phụ trách 9 công ty đó, bọn họ cũng cho ta mặt mũi, cuối cùng đem công trình của bọn họ giao lại. Hôm nay chỉ còn lại 9 công ty chúng ta, vừa rồi lại lui mất một công ty, vậy còn lại 8." Chu Chính Bình đình chỉ công tác ngâm trà vào nước, nói, "Tất cả mọi người đều là người có thực lực, ta muốn cùng mọi người đoàn kết, ta hi vọng mọi người đều hòa khí sinh tài, cộng đồng đem công trình này hoàn thành tốt, cộng đồng phân lấy tiền của chính phủ. Chính phủ của chúng ta rất có tiền a, ha ha!"
Trong nội tâm Diệp Khiêm âm thầm đối với Chu Chính Bình giơ ngón tay cái lên, phương pháp làm của lão rất cao minh a.
"Ta đưa ra một cái phương án, mọi người đến nghiên cứu. Cũng không tính nghiên cứu, xem như giúp ta một chút. Cái công trình này ta muốn, nhưng mà gần đây ta phát triển quá nhanh, nên thiếu tiền vốn quay vòng." Chu Chính Bình nói.
"Mịa a, ngươi còn thiếu tiền?" Diệp Khiêm âm thầm thầm nghĩ, thu nhập mỗi tháng của hội Tam Hoàng là một con số làm cho người ta sợ hãi.
"Ta đưa ra hai điều kiện, thứ nhất, cái công trình náy có giá trị là 1 tỷ, lợi nhuận tính toán hai thành, đại khái là lợi nhuận 200 triệu, ta lấy 40 triệu, các ngươi 7 công ty, mỗi công ty hơn 20 triệu. Thứ hai, sáu tháng cuối năm chính phủ còn có ba cái công trình nữa, ta sẽ không tham gia, các ngươi nhận rồi phân cho ta một phần là được. Ta đã nói xong, ai tán thành? Ai phản đối?" Ánh mắt của Chu Chính Bình nhìn lướt qua lão bản của 7 công ty.
"Ta phản đối!" Một nam tử hói đầu mặc âu phục màu đen, nói. Lập tức, ánh mắt mọi người đều nhìn vào hắn, Chu Chính Bình cũng là vẻ mặt lạnh lùng âm hiểm nhìn hắn. Nam tử hói đầu nói tiếp: "Ta thường cùng người trong nghề đàm đạo, Chu tiên sinh là thần tượng của ta, công trình đoạt lấy không cần tự mình làm, 1 tỷ thì lấy đi năm trăm triệu. Luôn nghĩ biện pháp ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu? Công trình đường lần này ít nhất cũng năm tỷ. Ngươi phân cho chúng ta ít tiền như vậy, ngươi có còn lương tâm hay không?"
Những người khác cũng phảng phất ý thức được chuyện này, nhao nhao ồn ào châu đầu ghé tai đàm luận.
"Chu tiên sinh, kỳ thật ta đã cùng Lưu đổng thương lượng tốt rồi, công trình này chúng ta liên thủ làm, nhất định có thể cầm tới tay, cho nên, yêu cầu kia của Chu tiên sinh..." Một trung niên mập mạp, nói.
Đối mặt cục diện như vậy, Diệp Khiêm cũng không có cảm thấy kinh ngạc, người có thể lăn lộn đến trình độ này, tất nhiên sẽ cùng những đại ca trên đường có chút quan hệ, cũng sẽ không đơn giản mà bị Chu Chính Bình hù ngã. Thực lực hội Tam Hoàng mặc dù lớn, nhưng bọn hắn cũng không thể trơ mắt nhìn thịt mỡ dâng đến miệng còn phải cho người khác ăn.
Chu Chính Bình có chút nở nụ cười, nói: "Tốt, ta ra giá cuối cùng. Thứ nhất, mỗi công ty 30 triệu; thứ hai, công trình này sẽ do công ty Kiều đổng cùng Lưu đổng nhận thầu. Ta đã nói xong, ai tán thành? Ai phản đối?" Vừa nói, Chu Chính Bình vừa chậm rãi đứng lên.
"Ta phản đối!" Nam tử hói đầu vẫn kiên định nói.
Chu Chính Bình sắc mặt phát lạnh, tát hắn một bạt tai, ngạnh sanh sanh đánh hắn ra khỏi bàn. Chứng kiến tình hình như vậy, Kiều đổng cùng Lưu đổng đều tỏ vẻ tán thành, những người khác cũng đều nhao nhao tán thành. Chu Chính Bình chậm rãi ngồi xuống, nói "Cảm ơn mọi người cho ta mặt mũi, mời trở về đi, còn lại chính là chuyện giữa ta cùng Lâm đổng."
Những người khác nhao nhao tạ ơn, đi xuống. Chu Chính Bình quát: "Người tới!" Lập tức, liền có một đám người đi tới, Chu Chính Bình nói: "Bắt hắn lại, tìm một chỗ chôn đi."
Hung ác, quả nhiên là có phong phạm đại kiêu đương thời. Thủ hạ của Chu Chính Bình, cuống quít kéo nam tử hói đầu xuống.
Chu Chính Bình quay đầu nhìn Diệp Khiêm, có chút nở nụ cười, phảng phất chuyện gì cũng không có phát sinh, nói: "Lại để cho Diệp tiên sinh chê cười rồi, thủ hạ hành sự bất lực, đành phải tự mình ra mặt."
"Chu tiên sinh nói đùa, nhân tài dưới tay Chu tiên sinh đông đúc, mỗi một người đều là vạn người chọn một a." Diệp Khiêm mỉm cười, nói.
Ha ha cười cười, Chu Chính Bình nói: "Nghe nói Diệp tiên sinh đến Đài Loan mở hội quán Cực Quyền Đạo, không nghĩ tới Diệp tiên sinh là người văn võ song toàn ah. Không biết Diệp tiên sinh tìm ta có chuyện gì không?"
"Ah, ta biết Chu tiên sinh tại Đài Loan là người có uy tín danh dự rất cao, tại trên địa bàn của Chu tiên sinh làm việc, tự nhiên muốn đến thông báo một tiếng, ta không phải là người không hiểu quy củ giang hồ." Diệp Khiêm nói.
Chu Chính Bình thoả mãn nhẹ gật đầu, kỳ thật loại chuyện này hắn căn bản không cần tự mình tiếp đãi Diệp Khiêm, tùy tiện phái một thủ hạ là được rồi, bất quá Diệp Khiêm dù sao còn có thân phận là lão bản tập đoàn Hạo Thiên, đây là tập đoàn lớn quốc tế, tại trước mặt hai nhà hắc bạch có chút phân lượng, nên lão mới tự mình ra mặt nghênh đón. Sau khi ngâm trà vào nước xong, rót một ly trà đưa tới trước mặt Diệp Khiêm, Chu Chính Bình nói: "Mời uống trà!"
"Cảm ơn!" Diệp Khiêm nâng ly trà lên, một ngụm uống xuống dưới, chợt cảm thấy một cổ nhiệt theo cổ họng chảy khắp toàn thân. Trà nghệ của Chu Chính Bình quả nhiên không tệ, có thể so với nghệ nhân pha trà.
"Diệp tiên sinh đến Đài Loan, chuẩn bị đầu tư cái gì?" Chu Chính Bình hỏi, "Sẽ không chỉ là khai mở hội quán Cực Quyền Đạo đơn giản như vậy a?"
Diệp Khiêm đặt chén trà xuống, mỉm cười, nói: "Chu tiên sinh cũng không phải là người ngoại, ta cũng không ngại nói thẳng. Lần này tới Đài Loan chủ yếu là muốn thành lập một trung tâm cung cấp hàng hóa lớn nhất Châu Á, hội quán Cực Quyền Đạo chỉ là sở thích cá nhân của ta mà thôi, ha ha."
"Trung tâm cung cấp hàng hóa lớn nhất Châu Á?" Lông mày của Chu Chính Bình có chút nhăn lại, sau đó cười nói, "Dã tâm của Diệp tiên sinh tựa hồ không nhỏ a, ngành sản xuất hàng hóa là mạch máu của Đài Loan, khống chế ngành sản xuất hàng hóa, cũng như bóp chặt cổ họng của Đài Loan, muốn nó sóng liền sống, muốn nó chết liền chết."
"Chu tiên sinh nghiêm trọng rồi, ta chẳng qua là thương nhân, chú ý chính là lợi nhuận lớn nhất. Tại Đài Loan thành lập trung tâm cung cấp hàng hóa lớn nhất Châu Á, đối với sự phát triển của Đài Loan cũng có tác dụng rất lớn nha." Diệp Khiêm nói, "Bất quá, ta cũng biết, làm sinh ý dạng này có độ khó rất lớn, cho nên đặc biệt đến tìm Chu tiên sinh, muốn hỏi Chu tiên sinh có hứng thú gia nhập cổ phần hay không?"
"Diệp tiên sinh là muốn ta cùng lên thuyền?" Chu Chính Bình cũng không có bị cái bánh này hấp dẫn, mà rất có tính cảnh giác hỏi.
"Không phải như vậy!" Diệp Khiêm cuống quít nói, "Chu tiên sinh hiểu lầm ý tứ của ta rồi, thành phố Đài Bắc, thậm chí là toàn bộ Đài Loan, còn không phải là thiên hạ của Chu tiên sinh sao, ta cho dù là ăn hết tim gấu gan báo cũng không dám có tâm tư này. Ta chỉ nghĩ, hiện tại ta tại Đài Loan chưa quen cuộc sống nơi đây, nếu như có thể được Chu tiên sinh ủng hộ, chuyện kia khẳng định sẽ dễ làm hơn rồi."
Chu Chính Bình tiếp tục ngâm trà vào nước, lại rót một ly cho Diệp Khiêm, hỏi tiếp: "Vậy không biết chuyện nhập cổ phần mà Diệp tiên sinh nói là chỉ phương thức gì?"
"Phương diện tài chính tự nhiên là do ta toàn bộ phụ trách, chuyện bên chính phủ cùng trên xã hội thì cần Chu tiên sinh ra tay. Theo ta sơ bộ đoán chừng, trung tâm cung cấp hàng hóa này hàng năm lợi nhuận đại khái khoảng 1 tỷ Đô-la. Chu tiên sinh chiếm hai thành cổ phần công ty, như thế nào?" Diệp Khiêm ngay từ đầu liền ném ra ngoài một cái lợi nhuận siêu lớn, đối với Diệp Khiêm mà nói, có đầu tư là có hồi báo, có thể tạm thời ổn định Chu Chính Bình, nhờ lão ra mặt can thiệp, thì việc thành lập trung tâm cung cấp hàng hóa lớn nhất Châu Á nhất định sẽ phi thường thuận lợi.
Còn về sau này, Diệp Khiêm cũng không phản đối chuyện qua sông đoạn cầu, nuốt mất hội Tam Hoàng của lão.
Hai thành, vậy có nghĩa là hàng năm bản thân mình liền có 200 triệu Đô-la a, đây chính là một thu nhập không nhỏ. Hơn nữa, tập đoàn Hạo Thiên dù sao cũng là tập đoàn quốc tế, có thể cùng Diệp Khiêm có quan hệ, đó cũng là một lựa chọn không tệ. Ít nhất, về sau lúc tài chính gặp vấn đề có thể tìm Diệp Khiêm giúp đỡ.
"Diệp tiên sinh tựa hồ đối với chuyện của ta biết không ít à?" Chu Chính Bình khẽ cười nói.
"Thực không dám giấu giếm, trước khi đến Đài Loan, ta đã làm một ít điều tra. Chu tiên sinh cũng biết, loại người buôn bán như chúng ta, không thể không chu đáo, nếu không sinh ý không cách nào bắt đầu được ah. Huống hồ, Chu tiên sinh tại Đài Loan là một danh nhân, rất nhiều chuyện muốn tra cũng không khó." Diệp Khiêm nói, "Bất quá nói thật, biết cũng không nhiều, chỉ biết Chu tiên sinh là hội trưởng hội Tam Hoàng, bộ trưởng hội lập pháp mà thôi."
Những chuyện này cũng không phải bí mật gì, hơn nữa nội tình của Chu Chính Bình chỉ cần là người hơi có chút năng lực, cũng biết rành mạch, chuyện này đối với lão mà nói, căn bản cũng không có quan hệ gì. "Ta đây chẳng phải là vô duyên vô cớ nhặt được một cái đại tiện nghi sao?" Chu Chính Bình ha ha vừa cười vừa nói.
"phải là ta nhặt được một cái tiện nghi mới đúng." Diệp Khiêm nói.
"Đến, uống trà!" Chu Chính Bình đưa cho Diệp Khiêm một ly trà vừa ngâm vào nước, nói, "Diệp tiên sinh đã nói như vậy, nếu như ta không đáp ứng, vậy thì có chút quá không thể nói rồi. Không biết Diệp tiên sinh có hứng thú tham gia hội nghị tuyển cử hay không, làm một thành viên nghị viện chơi đùa?"
"Ta đối với chính trị không hiểu rõ lắm, sợ bản thân làm cho không tốt, thì ngay cả sinh ý đều không làm được." Diệp Khiêm tính cảnh giác nở nụ cười, nói.
Chu Chính Bình ha ha cười cười, nói: "Chức nghị viên tư bản chủ nghĩa xã hội, chỉ cần có tiền là được, có chức vụ này sẽ được chính trị bảo đảm, ngươi cũng không cần phải xen vào quá nhiều chuyện, rất đơn giản. Nếu như Diệp tiên sinh về sau có hứng thú thì có thể nói cho ta biết, ta giúp ngươi OK."
"Ta đây xin tạ ơn Chu tiên sinh trước." Diệp Khiêm nói.
"Thời gian cũng không còn sớm, cùng một chỗ đi ăn cơm đi." Chu Chính Bình nói xong, đứng dậy kéo cánh tay Diệp Khiêm, nghiễm nhiên một bộ dạng rất thân mật. Thế nhưng mà trong nội tâm Diệp Khiêm lại rất rõ ràng, hắn và Chu Chính Bình hiện tại chỉ là một loại quan hệ hợp tác dựa trên lợi ích mà thôi, đối với cử chỉ thân mật mà Chu Chính Bình biểu hiện ra bên ngoài, Diệp Khiêm cũng không có thật sự coi nó là thật, đây chỉ là một loại giao tiếp mà thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...