Lương Yến là ai? Nàng là trợ thủ đắc lực của Tống Nhiên, một trong những trợ lý của tổng giám đốc tập đoàn Hạo Thiên, lúc ở nước ngoài đã từng gặp Diệp Khiêm, cũng biết Diệp Khiêm mới là lão bản chính thức của tập đoàn Hạo Thiên. Nhìn thấy Diệp Khiêm mặc bộ đồ công nhân vệ sinh, lại còn bị chỉ ra và xác nhận là người hèn mọn bỉ ổi chuyên rình coi nữ nhân đi WC, làm cho nàng ngạc nhiên không thôi.
Bất quá, cũng may lúc nàng ở nước ngoài đã tiếp xúc qua Diệp Khiêm rất nhiều lần, biết rõ vị đại lão bản của mình có đôi khi ưa thích làm chút chuyện kỳ quái, cho nên cũng không có quá nhiều kinh ngạc.
Nghe dược cách xưng hô của Lương Yến, nữ tử kia rõ ràng sửng sốt, kinh ngạc nhìn Diệp Khiêm, trong nội tâm rất kỳ quái, hắn tại sao có thể là lão bản? Nếu như ai làm công cho hắn, chẳng phải là đều bị hắn sỗ sàng à?
Diệp Khiêm hắc hắc nở nụ cười, nói: "Tiểu Yến Tử a, ngươi trở về công ty khi nào? Như thế nào cũng không thông báo trước một tiếng để ca ca mời ngươi dùng cơm tẩy trần ah."
Lương yến nở nụ cười, nói: "Diệp tổng, ngươi tại sao lại mặc bô đồ này? Ngươi tới tìm tổng giám đốc sao? Ta hiện tại mang ngươi đi tìm nàng a."
Nữ tử kia kinh ngạc nhìn Diệp Khiêm cùng Lương Yến thân thiết đối thoại, ấp úng nói: "Lương trợ lý, hắn... Hắn..."
Lương Yến có chút nở nụ cười, nói: "Vị này chính là đại lão bản của tập đoàn Hạo Thiên chúng ta, ưa thích cải trang vi hành, ngươi cũng đừng quá đa tâm. Vị đại lão bản của chúng ta có đôi khi tính tình trẻ con, thích chơi đùa. Đúng không Diệp lão bản?" Vừa nói vừa nhìn Diệp Khiêm, Diệp Khiêm hắc hắc nở nụ cười, liên tục gật đầu nói: "Đúng, đúng, tính trẻ con, tính trẻ con ah."
Nữ tử kia hoàn toàn giật mình, không nghĩ tới người trước mắt dĩ nhiên là đại lão bản của tập đoàn Hạo Thiên. Trọng yếu hơn là, vừa rồi, mình mắng hắn như vậy, hắn sẽ không đuổi việc mình chứ? Tiền lương cùng phúc lợi của tập đoàn Hạo Thiên đều rất cao, mình thật đúng là không may, vừa rồi mắng hắn làm gì a, sớm biết như vậy hắn muốn nhìn thì cho hắn nhìn đã mắt là được.
Nhìn thấy biểu hiện trên mặt nữ tử kia, Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, nói: "Đừng lo lắng, vừa rồi chỉ là cùng các ngươi đùa giỡn mà thôi, làm việc cho tốt a, công chuyện của công ty ta cho tới bây giờ đều không nhúng tay vào, cũng sẽ không vì chuyện vừa rồi mà đuổi việc ngươi."
Nữ tử kia một hồi kinh ngạc, trong nội tâm không khỏi mừng rỡ không thôi, thầm nghĩ, thì ra đại lão bản của mình còn rất tốt nha.
"Tốt rồi, các ngươi đều đi làm việc a!" Lương Yến nói.
Nữ tử kia cùng các nhân viên an ninh đều nhao nhao tán đi, Lương Yến cũng mang theo Diệp Khiêm hướng văn phòng Tống Nhiên đi đến.
Chỉ qua một thời gian ngắn, thì tên của Diệp Khiêm đã truyền khắp toàn bộ tập đoàn Hạo Thiên, cũng biết hôm nay đại lão bản cải trang vi hành, vì thương cảm và quan tâm đến công nhân viên chức nữ, cho nên đã tự mình đi nhà vệ sinh nữ lau nhà. Tin tức rất nhanh truyền đến tai của Tiểu Linh bộ phận nhân sự, trong nội tâm không khỏi một hồi ngạc nhiên cùng kinh hoảng, nàng lại đem đại lão bản công ty trở thành công nhân vệ sinh, còn để cho hắn đi quét dọn vệ sinh. Những nữ nhân khác của bộ phận nhân sự cũng đều là kinh hoảng không thôi, nhớ tới vừa rồi cùng Diệp Khiêm trêu chọc, cả đám đều hoàn toàn giật mình tại chỗ.
Diệp Khiêm tự nhiên không biết bởi vì hắn nhất thời nhàm chán mà vui đùa, vậy mà lại dẫn xuất phong ba tập đoàn Hạo Thiên. Dưới sự dẫn dắt của Lương Yến, rất nhanh đã đến văn phòng của Tống Nhiên, Tống Nhiên đang ngồi ở trên ghế làm việc, thần sắc chuyên chú xem tư liệu trong tay. "Tổng giám đốc, diệp tổng đã đến." Lương yến gõ cửa, nói.
"Ừ? Diệp tổng là ai?" Tống Nhiên đầu đều không ngẩng, vẫn chuyên chú công tác của mình, kinh ngạc hỏi.
"Là hảo đệ đệ của tỷ, người mà tỷ luôn muốn trở thành hảo lão công của tỷ, được gọi là Lang Vương Diệp Khiêm." Diệp Khiêm hắc hắc nở nụ cười, nói. Cũng không thể mỗi lần đều bị Tống Nhiên đùa giỡn, mình thỉnh thoảng cũng phải đáp lễ nàng một chút, nếu không mình chẳng phải đã thua thiệt lớn sao.
Tống Nhiên kinh ngạc ngẩng đầu lên, sau khi thấy là Diệp Khiêm, cười quyến rũ một chút, nói: "Ta thấy ngươi là đại vương bên trong sắc lang thì có"
Lương Yến sớm đã nhìn quen hai người bọn họ liếc mắt đưa tình rồi, hé miệng nở nụ cười một chút, đóng cửa lại lui ra ngoài.
"Đại lão bản của ta, hôm nay như thế nào có thời gian rảnh tới công ty? Không phải là muốn tỷ tỷ ta chứ?" Tống Nhiên vừa nói vừa duỗi lưng một cái. Bộ dạng lười biếng phối hợp với dáng người ma quỷ, so với lúc hai người cùng tắm chung trong bồn tắm thời thì càng thêm tràn đầy sức hấp dẫn.
Lúc mới bắt đầu thì Diệp Khiêm còn lo lắng sợ người cục Quốc An biết mình tới Hoa Hạ, chẳng qua hiện nay Hoàng Phủ Kình Thiên cũng đã biết chuyện này, Diệp Khiêm cũng không có ý giấu diếm nữa, nên công khai tập đoàn Hạo Thiên, miễn cho Tống Nhiên cả ngày ở bên tai mình lẩm bẩm mình là vung tay chưởng quầy.
Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, không nói gì, hắn biết phải có chừng có mực, nếu không đến cuối cùng khẳng định người lảo đảo bỏ trốn chính là mình.
"Hoán Phong thương thế thế nào rồi?" Tống Nhiên hỏi. Vừa nói vừa đứng lên, đi đến trước mặt Diệp Khiêm, lôi kéo hắn đến ghế sa lon ở bên cạnh ngồi xuống.
"Tốt hơn nhiều rồi, đang trong giai đoạn khôi phục, tin tưởng trong thời gian ngắn liền có thể sinh long hoạt hổ giống như trước." Diệp Khiêm nói.
Tống Nhiên nhẹ gật đầu, nói: "Vậy thì tốt quá, nếu không tỷ sẽ áy náy cả đời."
Diệp Khiêm nói: "Nhiên tỷ, những năm này tỷ một mực vì tập đoàn Hạo Thiên bận rộn, là đệ thiếu nợ tỷ, Nanh Sói thiếu nợ tỷ, cho dù thành viên Nanh Sói chúng ta vì tỷ mà chết hết, cũng đều không oán không hối."
"Đệ đừng nói như vậy, nếu không mọi người sẽ mắng tỷ là người mang đến sự xui xẻo a, đem các ngươi đều khắc chết, vậy sau này ai còn dám lấy tỷ đây." Tống Nhiên vừa cười vừa nói.
Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, chợt nhớ tới cái gì liền hỏi: "Nhiên tỷ, lúc đệ vừa tới công ty trông thấy có một người nhìn rất quen mắt, hắn tới nơi này làm cái gì a?"
Tống Nhiên mờ mịt hỏi: "Người đệ nói là ai?"
"Ách, hắn gọi là Vương Huy, là lão bản nơi làm công trước kia của đệ, lúc đệ vừa tới công ty trông thấy hắn đang ngồi ở trong phòng chờ lầu một." Diệp Khiêm nói.
"Tỷ không rõ ràng lắm, đệ chờ một chút, tỷ giúp ngươi hỏi một chút." Tống Nhiên nói xong, đi đến trước bàn làm việc, ấn xuống một nút trên điện thoại, nói: "Tiểu Yến, gọi quản lý Tiểu Ảnh bộ phận nghiệp vụ tới phòng làm việc của ta một chuyến."
Không bao lâu, ngoài cửa liền vang lên tiếng gõ cửa, Tống Nhiên nói một tiếng "Mời vào", cửa liền bị đẩy ra, đập vào mi mắt chính là một nữ tử ước chừng 27-28 tuổi. Diệp Khiêm có chút sửng sốt, dĩ nhiên là nữ tử vừa mới tại WC chửi mình, lại dẫn bảo an đến bắt mình.
Tiểu Ảnh lúc nhận được điện thoại của Lương Yến, nói Tống Nhiên gọi nàng đến văn phòng một chuyến, nàng khẩn trương không thôi, trong nội tâm âm thầm thầm nghĩ: "Nguyên lai lão bản của chúng ta muốn trả thù ta à, mới vừa rồi còn giả bộ bộ dáng chính nghĩa, ai, xem ra mình chuẩn bị cuốn gói là vừa." Bây giờ nhìn thấy Diệp Khiêm an vị trong phòng làm việc, Tiểu Ảnh tâm càng là nâng lên cổ họng, nhìn Tống Nhiên, có chút yếu ớt nói: "Tống tổng, ngài gọi ta đến có chuyện gì không?"
Diệp Khiêm hiển nhiên cũng nhìn ra nàng khẩn trương, có chút nở nụ cười một chút.
"Hôm nay có người nào tên là Vương Huy đến tìm bộ phận nghiệp vụ không?" Tống Nhiên hỏi.
Tiểu Ảnh sửng sốt một chút, thầm nghĩ, không phải là muốn đuổi việc mình sao? Như thế nào lại hỏi vấn đề này à? Sau khi hơi chút sửng sốt một, Tiểu Ảnh hồi đáp: "Đúng vậy, Tống tổng, hắn là một nhà kinh doanh sản phẩm trò chơi, cũng là một trong những người nhận hàng gia công của tập đoàn Hạo Thiên chúng ta tại Hoa Hạ."
Tống Nhiên có chút nhẹ gật đầu, đưa ánh mắt hướng Diệp Khiêm, hiển nhiên là để cho Diệp Khiêm đặt câu hỏi. Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, nói: "Tiểu Ảnh đúng không? Ngươi cũng chớ khẩn trương, ta chỉ là muốn hỏi một chút tình huống người kia mà thôi. Hắn hôm nay đến công ty chúng ta, có chuyện gì không?"
Nghe Diệp Khiêm nói như vậy, tảng đá trong nội tâm Tiểu Ảnh cuối cùng được để xuống, thầm nghĩ, xem ra là mình đã hiểu lầm hắn. Sau đó hồi đáp: "Công ty của chúng ta hàng năm chia cho hắn đơn đặt hàng ước chừng 200 vạn, sản phẩm công ty hắn sản xuất ra, trải qua kiểm tra đo lường của công ty chúng ta rất hợp cách, hơn nữa công ty của hắn cũng đã đạt được chuẩn ISO 9000: 14000. Năm nay công ty của hắn làm lớn ra, cho nên muốn tới tranh thủ thêm một ít đơn đặt hàng."
Diệp Khiêm mặc dù đối với chuyện buôn bán này không phải rất hiểu, nhưng lúc trước đã từng làm công tại nhà xưởng của Vương Huy, những sản phẩm kia mà cũng đạt đươc chứng nhận ISO sao, chắc lại chi tiền nên mới đạt được, về phần sản phẩm đạt chỉ tiêu kiểm tra đo lường, kỳ thật cũng là do quan hệ, cho tiền và lễ vật những người phụ trách kiểm tra đo lường, sau đó họ cũng đều là mở một con mắt nhắm một con mắt. "Là chuyện này à, vậy các ngươi thấy thế nào?" Diệp Khiêm hỏi.
"Chúng ta tạm thời còn không có quyết định, muốn phái người đi công ty của hắn khảo sát, sau đó mới quyết định có nên cho bọn hắn gia tăng đơn đặt hàng hay không." Tiểu Ảnh hồi đáp.
Diệp Khiêm có chút nhẹ gật đầu, xem ra mộng tưởng thời thiếu niên của mình có thể thực hiện ah. "Ừ, vậy các ngươi lúc nào quyết định đi khảo sát thì cho ta biết, ta và các ngươi cùng đi." Diệp Khiêm nói.
Tiểu Ảnh một hồi ngạc nhiên, nhà máy gia công nhỏ như vậy đâu cần đại lão bản tập đoàn Hạo Thiên tự mình đi khảo sát a, chuyện này chẳng phải là quá đề cao bọn hắn sao? Có chút sửng sốt một chút, Tiểu Ảnh ngạc nhiên nói: "Diệp... Diệp tổng ngài cũng đi?"
Chẳng những là Tiểu Ảnh, Tống Nhiên cũng có chút kinh ngạc, ngạc nhiên nhìn Diệp Khiêm. Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười một chút, nói: "Chỉ là đi xem, thuận tiện coi như khảo sát nhân viên công ty chúng ta. Chuyện này ngươi phải giữ bí mật cho ta, hiện tại biết rõ thân phận của ta cũng không có nhiều người, đến lúc đó ngươi cũng cùng đi."
Tiểu Ảnh sửng sốt một chút, gật gật đầu, nói: "Vâng, diệp tổng." Trong nội tâm âm thầm thầm nghĩ: "Xem ra Lương trợ lý nói đúng một điểm, vị đại lão bản này quả nhiên rất ưa thích cải trang vi hành."
Tống Nhiên trợn nhìn Diệp Khiêm, nói với Tiểu Ảnh: "Tốt rồi, ngươi đi trước đi, chuyện này do ngươi an bài."
"Vâng!" Tiểu Ảnh lên tiếng, lui ra ngoài.
"Đệ muốn làm gì? Cải trang vi hành? Điều tra năng lực nhân viên công ty chúng ta? Chuyện này cũng không giống như tác phong của đệ nha." Tiểu Ảnh vừa đi, Tống Nhiên có chút kinh ngạc nói.
Diệp Khiêm khóe miệng có chút câu dẫn hiện ra bộ dáng tươi cười, nói: "Vì mộng tưởng thời thiếu niên mà thôi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...