Lúc nghe Triệu Nhã nói vang lên ba tiếng súng, sau đó Âu Dương Thiên Minh cùng hai người thủ hạ của hắn liền ngã trên mặt đất, Tần Nguyệt cùng Hồ Hội không khỏi đem ánh mắt kinh ngạc chuyển hướng Diệp Khiêm. Các nàng đương nhiên rỏ ràng, ba tiếng súng kia khẳng định không là của cảnh sát, Diệp Khiêm sẽ không đi nhờ cảnh sát nghĩ cách cứu viện Triệu Nhã, nếu không hắn cũng sẽ không bị thương nặng như vậy. Cái này cũng đủ để nói rõ, tại thành phố Thượng Hải của Hoa Hạ, Diệp Khiêm cũng không phải đơn độc chiến đấu, hắn còn có thế lực của mình.
Diệp Khiêm thấy ánh mắt của hai nữ, hiển nhiên cũng rỏ ràng suy nghĩ trong lòng các nàng, ha ha nở nụ cười, nói: "Là hai bằng hữu của ta mà thôi." Cũng không có giải thích nhiều, Tần Nguyệt cùng Hồ Hội cũng không có tiếp tục truy vấn. Các nàng có thể nói là nhân trung chi phượng, cũng đều thông minh lanh lợi, nếu Diệp Khiêm không muốn nói các nàng cũng hiểu rỏ coi như mình truy vấn cũng không có tác dụng gì.
Tần Nguyệt thay Diệp Khiêm đem miệng vết thương xữ lý tốt, sau đó chậm rãi đứng lên, nói: "Ngày mai ta đưa ngươi đi bệnh viện."
Diệp Khiểm có chút nhún vai, Tần đại mỹ nữ đã ra lệnh, hắn có thể không làm sao, hơn nữa vết thương của hắn cũng cần phải xử lý tốt, nếu không về sau lưu lại di chứng gì thì sẽ không tốt.
Hồ Hội nhìn Diệp Khiêm, nói: "Hiện tại là thời kỳ giới nghiêm chuẩn bị thế vận hội, ngươi hãy để cho hai bằng hữu của ngươi đi ra nước ngoài tránh đầu gió đi, đợi mọi chuyện ổn thỏa rồi trở về, nếu không mọi chuyện sẽ rất phiền toái."
Diệp Khiêm cười nhạt, nói: "Yên tâm đi, Âu Dương Thiên Minh vốn là đào phạm, huống hồ ta làm vô cùng sạch sẽ, những cảnh sát kia sẽ không biết." Đương nhiên, Diệp Khiêm càng muốn nói rõ chính là, khu trưởng cục công an là Lí Hạo, bí thư thị ủy Vương Bình, đều cùng mình có quan hệ, chuyện này tối đa cũng chỉ là làm ra vẻ một chút, cuối cùng vẫn là không giải quyết được gì.
Hồ Hội đối với quan hệ của Diệp Khiêm tại thành phố Thượng Hải cũng hiểu rỏ một ít, cho nên cũng minh bạch suy nghĩ của Diệp Khiêm. Dừng một chút, Hồ Hội nói tiếp: "Ngươi cũng đừng quên, phụ thân của Âu Dương Thiên Minh là Âu Dương Thành, hắn hiện tại nhưng vẫn là phó bí thư thị ủy thành phố Thượng Hải, chuyện này hắn khẳng định biết là ngươi làm, hắn cũng tuyệt đối sẽ không cứ như vậy từ bỏ ý đồ, ngươi vẫn là cẩn thận một chút."
Diệp Khiêm lạnh lùng hừ một tiếng, nói: "Âu Dương Thành vừa mới từ Ban Thanh Tra Kỷ Luật đi ra, trong lúc mấu chốt này hắn dù cho biết người là bị ta giết, cũng không dám có hành động lớn gì. Huống hồ, cho dù hắn không tới tìm ta, ta còn muốn đi tìm hắn." Diệp Khiêm cũng thực sự không phải là người dễ nói chuyện, hắn cũng có nghịch lân của mình, thân nhân cùng nữ nhân của hắn, đó là tuyệt đối không được đụng vào. Tuy Triệu Nhã hiện tại còn không phải là nữ nhân của hắn, nhưng Âu Dương Thiên Minh dám lợi dụng nữ nhân để uy hiếp hắn, Diệp Khiêm tuyệt đối sẽ không bỏ qua, tuy Âu Dương Thiên Minh đã chết, bất quá Âu Dương Thành vẫn còn sống, ngoài ra còn có đám đồng đảng của Âu Dương Thành, Diệp Khiêm sẽ không bỏ qua một ai.
"Ngươi đối với Âu Dương Thành hiểu rõ bao nhiêu?" Hồ Hội hỏi.
Diệp Khiểm lập tức á khẩu không trả lời được, xác thực, chính mình đối với Âu Dương Thành biết quá ít, cái này cũng là một khối tâm bệnh của Diệp Khiêm. Nanh Sói mới vừa đến Hoa Hạ, mạng lưới tình báo còn không có tạo dựng lên, để đối phó với địch nhân mà không có bất cứ thông tin gì thì là một chuyện quá khó khăn.
Dừng một chút, hồ Hội nói tiếp: "Âu Dương Thành sinh trưởng ở thành phố Thượng Hải, có thể từ tầng dưới chót leo lên vị trí bây giờ, vô luận là hắc đạo hay là bạch đạo, đều có được thế lực không nhỏ. Lần trước ngươi có thể bình yên vô sự từ cục cảnh sát đi ra, hơn nữa chuyển bại thành thắng đưa hắn vào Ban Thanh Tra Kỷ Luật bất quá là do ngươi nhất thời may mắn cùng với sự chủ quan của hắn mà thôi. Sau khi trải qua chuyện kia, Âu Dương Thành tuyệt đối sẽ không giống như trước đánh giá thấp ngươi, hắn không động thủ thì thôi, một khi động thủ tất nhiên sẽ là nhất kích tất sát, dồn ngươi vào chổ chết."
Tần Nguyệt cùng Triệu Nhã tự nhiên không biết Diệp Khiêm cùng Âu Dương Thành còn có mâu thuẫn như vậy, tự nhiên cũng không rõ ràng lắm Âu Dương Thành bị đưa vào Ban Thanh Tra Kỷ Luật là chuyện do Diệp Khiêm một tay bày ra, không khỏi có chút kinh ngạc nhìn hắn.
Mà lúc này Diệp Khiêm đối với Hồ hội càng thêm hiếu kỳ, mới nhìn qua phảng phất như nữ hài tử nhu thuận, vậy mà biết rỏ nhiều chuyện như vậy. Chẳng những là đối với chính mình, hơn nữa giống như đối với Âu Dương Thành tựa hồ cũng biết nhất thanh nhị sở. Thân phận của Hồ Hội, cũng không khỏi để cho Diệp Khiểm sinh ra hiếu kỳ.
Mới đầu thân phận của Tần Nguyệt đã để cho Diệp Khiêm có chút không thấu rồi, hôm nay lại có thêm một nữ hài thân phận thần bí nữa, Diệp Khiểm không thể không một lần nữa xác định lại kế hoạch phát triển của mình, cước bộ của Nanh Sói nhất định phải nhanh hơn, nếu không tại Hoa Hạ nơi ngọa hổ tàng long này, chỉ sợ sẽ bị người nuốt đến xương cốt đều không chừa.
"Ngươi đừng nhìn ta như vậy, ta chỉ ăn ngay nói thật mà thôi." Hồ Hội nhìn Diệp Khiểm, nói, "Tập đoàn Phi Tường là một trong ba xí nghiệp lớn nhất thành phố Thượng Hải, sở dĩ có thể phát triển nhanh chóng là do cùng Âu Dương Thành có quan hệ rất lớn. Ngươi biết thân phận thật sự của tập đoàn Phi Tường là gì không? Bọn hắn cũng không phải là xí nghiệp buôn bán bình thường, ở thành phố Thượng Hải, thậm chí là Hoa Hạ, tập đoàn Phi Tường nổi tiếng về buôn bán ma túy và buôn lâu súng ống đạn dược, chỉ là việc này ngoại giới có rất ít người biết rỏ mà thôi. Nếu như Âu Dương Thành muốn đối phó ngươi, chắc chắn sẽ không như lần trước mượn nhờ lực lượng chính đạo, nhất định sẽ để cho tập đoàn Phi Tường ra tay. Nếu như ta đoán không lầm mấy người ở cùng chỗ với Âu Dương Thiên Minh có lẽ đều là người của tập đoàn Phi Tường."
Đương nhiên, Hồ Hội sở dĩ nói với Diệp Khiêm nhiều như vậy, cũng không phải là chỉ là vì cho Diệp Khiêm có tâm lý chuẩn bị, để cho hắn coi chừng Âu Dương Thành mà thôi. Trọng yếu hơn là, Hồ Hội muốn nhìn xem Diệp Khiểm kế tiếp sẽ có hành động gì, như vậy, thế lực của Diệp Khiêm tại Hoa Hạ sẽ lộ ra, qua đó để Hồ Hội xác định xem Diệp Khiêm có phải là người nàng muốn tìm hay không.
"Tập đoàn Phi Tường?" Diệp Khiểm thì thào một tiếng, ánh mắt chuyển hướng Tần Nguyệt, hỏi, "Chính là công ty của cha Ngụy Thành Long?"
Tần Nguyệt gật gật đầu, nói: "Tập đoàn Phi Tường thời gian thành lập không lâu, bất quá rất nhanh chen vào ba xí nghiệp lớn nhất thành phố Thượng Hải, cùng tập đoàn Thiên Nhai của Triệu bá phụ, và tập đoàn Thanh Vân do Thanh bang của thành phố Thượng Hải khống chế, được xưng là tam đại cự đầu của thành phố Thượng Hải."
Diệp Khiểm kinh ngạc không thôi, ba đại tập đoàn này cũng không phải loại lương thiện a, một cái thì chuyên buôn bán thuốc phiện và buôn lậu súng ống đạn dược, một cái là do Thanh bang có lịch sử lâu đời khống chế, chắc hẳn tập đoàn Thiên Nhai cũng không phải chỉ đơn giản như vậy a? Xem ra phải mau chóng thành lập căn cứ tình báo của Nanh Sói ở Hoa Hạ, nếu không đối với sự phát triển của Nanh Sói sẽ tồn tại trở ngại rất lớn ah. Ánh mắt của Diệp Khiêm chuyển hướng Triệu Nhã, nói: "Cha của ngươi chỉ sợ cũng không đơn giản a?" Kỳ thật Diệp Khiêm sớm nên nghĩ đến, Triệu Thiên Hào nếu như là một thương nhân bình thường, đối thủ của hắn chỉ sợ cũng sẽ không mời tổ chức sát thủ Thất Sát đối phó hắn. Có thể mời người Thất Sát ra tay, không đơn giản chỉ thỏa mãn tín điều của Thất Sát, mà còn phải trả giá tiền thù lao lớn, đương nhiên, và trọng yếu hơn vẫn là phương pháp liên lạc, nếu không có biện pháp liên lạc thì không mời được người Thất Sát ra tay.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...