Tiếp theo đó chủ yếu là Nguyễn Sinh nói còn Vương Minh là người lắng nghe, thỉnh thoáng hắn có chút khó hiểu nên hỏi chen vào một vài câu đương nhiên Nguyễn Sinh không cảm thấy khó chịu vì bị cắt lời mà ngược lại thậm chí còn cảm thấy vui mừng bởi thằng con rể tương lai này biết lắng nghe và học hỏi. Mà qua cuộc nói chuyện này Vương Minh cảm thấy mình cực kì may mắn, may mắn là bởi vì hắn có một ông bố vợ tương lại có quan hệ rộng rãi nên nhiều lúc những mối quan hệ này phát huy được ưu thế rất lớn đặc biệt về những tin tức mật không phải ai cũng biết đồng thời cũng giúp hắn mở mang đầu óc, có một cái nhìn rõ ràng và khái quát hơn về toàn cục ở đất nước này.
Không hỏi Nguyễn Sinh thì hắn không biết, Vương Minh tưởng rằng vị Phạm Mạnh Nam kia đã là một cây cổ thụ lớn không ngờ rằng phía sau cây cổ thụ này còn có một cây cổ thụ lớn hơn rất nhiều. Đó là Trần gia, một trong ngũ đại gia tộc của Việt Nam
Ở Việt Nam hiện nay có năm gia tộc lớn là Trần, Nguyễn, Thư, Lê, Trịnh. Trong đó ở khu vực phía Nam là Nguyễn gia Nam Hải, ở khu vực miền trung là Trịnh gia, còn ba gia tộc còn lại đều tập trung ở khu vực miền Bắc, cụ thể hơn là ở Thủ đô. Trong ngũ đại gia tộc này thì hai nhà Thư, Trần phát triển mạnh trên phương diện chính trường, Lê gia thì tập trụng vào lĩnh vực thương nghiệp vì vậy mà không có gì bất ngờ khi trong tay gia tộc này nắm giữ không ít tập đoàn lớn có danh tiếng trong nước, còn trên lĩnh vực quân sự chính là mảnh trời riêng của Trịnh gia. Về phần Nguyễn gia, do nhờ vào lịch sử lâu đời tồn tại nên tích lũy được rất nhiều tài nguyên trên nhiều phương diện nên nói một cách tổng thể thì Nguyễn gia Nam Hải dù là trong lĩnh vực quân sự, kinh tế hay chính trị đều không hề thua kém bất cứ gia tộc nào đứng đầu. Đây chính là lí do vì sao Nguyễn gia Nam Hải lại là đệ nhất gia tộc đồng thời cũng là mối đe dọa lớn nhất đối với lãnh đạo chính phủ Việt Nam
Đương nhiên ngoài ngũ đại gia tộc lớn nhất này thì ở Việt Nam có rất nhiều gia tộc khác nữa nhưng đâu hoặc đều là những tiểu gia tộc hoặc là những gia tộc mới nổi nhỏ bé không có phân lượng nên Nguyễn Sinh cũng không đề cập đề nhiều lắm chỉ nói sơ qua về một số gia tộc đáng phải chú ý có tiềm lực mà thôi
Vương Minh nghe xong mà toát mồ hôi lạnh, nói như vậy nếu hắn kéo đổ cái tên ủy viên bộ chính trị kiêm bộ trưởng bộ thương mại vừa mới nhậm chức Phạm Mạnh Nam kia thì chắc chắn sẽ tai ương gập đầu rồi
Nguyễn Sinh giảng giải cho Vương Minh một tràng dài dằng dặc về tình hình các gia tộc ở đất nước xong thì dừng lại một chút như để nghỉ ngơi lấy hơi sau một thời gian nói liên tục quá dài. Khoảng chừng vài phút sau Nguyễn Sinh mới lại lên tiếng
“Vương Minh cha nói với con những điều này không phải là để dọa con khiến con sợ hãi mà không ra tay. Cha chỉ muốn giúp con có một cái nhìn rõ ràng hơn mà thôi, tránh phạm phải sai lầm rồi chết oan, con phải ghi nhớ rằng cuộc chiến lợi ích còn khốc liệt hơn bất cứ một cuộc chiến nào, chỉ cần đi lầm một bước rất nhỏ thôi sẽ bị rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục”
Vương Minh nghe những lời này của Nguyễn Sinh mà cảm thấy trong lòng rất cảm động, hắn không ngờ rằng hắn chỉ là một đứa con rể mà lại được Nguyễn Sinh quan tâm đến như vậy. Lúc này đây hắn hiểu được rằng tại sao con người ai ai cũng muốn có cha có mẹ, có lẽ chính là để hưởng thụ được sự ấm áp khi được quan tâm lo lắng này.
“Cha, cha yên tâm con sẽ cẩn thận”
Nếu như lúc trước khi Vương Minh gọi Nguyễn Sinh là cha có đôi chút bắt buộc nhưng lúc này hắn thực sự gọi một tiếng cha này từ nội tâm, vì vậy giọng điều cũng không còn có chút hờ hững xa cách nữa mà gần gũi và ấp áp hơn rất nhiều.
Nguyễn Sinh cũng nghe ra được sự thay đổi trong cách nói chuyện của Vương Minh, nội tâm hắn cao hứng vạn phần cảm thấy công sức mình bỏ ra không hề lãng phí chút nào cả. Thành quả thu được này phải nói là quá ngọt, lòng của Nguyễn Sinh cũng rung động, giọng nói cũng càng gần gần hơn trước.
“Vương Minh cha biết con nhất định phải lật đổ Phạm Mạnh Nam nhưng để làm được điều này con phải ghi nhớ hai điều”
“Vâng con xin rửa tai lắng nghe”
Vương Minh cung kính nói
Nguyễn Sinh rất hài lòng với thái độ của Vương Minh hắn nói
“Kẻ thù của kẻ thù là bạn, lợi ích là tuyệt đối”
“Kẻ thù của kẻ thù là bạn… lợi ích là tuyệt đối…”
Vương Minh lẩm bẩm hai câu nói này, hắn cũng nhận ra Nguyễn Sinh đây là đang chỉ điểm cho hắn mà hắn thân là một kẻ sở hữu đoạn gen siêu việt nhất của loài người, có trí tuệ cực cao nên chỉ cần không mất quá nhiều thời gian lập tức lĩnh ngộ được ẩn ý của Nguyễn Sinh trong hai câu nói đó. Vương Minh nói
“Con đã hiểu cảm ơn cha”
“Ừ hiểu được là tốt rồi”
Nguyễn Sinh ở đầu bên kia thấy Vương Minh chỉ mất một chút thời gian đã lĩnh ngộ được thì gật gật đầu miệng nở nụ cười ngoác đến tận mang tai. Càng ngày Nguyễn Sinh càng cảm thấy vừa mắt với tên con rể tương lại này hơn, mặc dù hắn cao ngạo nhiều lúc mắt để trên trán nhưng khi làm việc thì cẩn thận, kĩ càng, tỉ mĩ, nhanh gọn, phương thức xử lí có sự trưởng thành hơn tuổi, biết tiếp thu và học hỏi.
Vương Minh vốn định hỏi thêm nhưng đôi tai tinh tường của hắn nghe được những tiếng nói rất nhỏ của Lê Đức Cường truyền ra lại nhìn lên đồng hồ, hắn giật mình nhận ra mình với Nguyễn Sinh đã nói chuyện với nhau suốt hơn ba tiếng đồng hồ. Sợ lại làm chậm trễ công việc của Nguyễn Sinh, Vương Minh cáo từ đồng thời hai người hẹn nhau khi nào Nguyễn Sinh về nước thì đến nhà Nguyễn Sinh hai người tiếp tục bàn luận.
-----------------------o0o---------------------
Một tháng sau…
Từ sau cuộc điện thoại với Nguyễn Sinh, sau khi Nguyễn Sinh về nước thì hắn lại kéo Vương Minh đến nhà vào buổi tối “đàm đạo” vài phen. Nhờ những cuộc đàm đạo này mà Vương Minh đã thu được rất nhiều kinh nghiệm trong cuộc tranh đấu lợi ích, ngộ ra rất nhiều điều khiến hắn không còn lỗ mãng và ngây thơ như lúc trước
Mà trong một tháng này cũng có rất nhiều điều kì lạ xảy ra. Thứ nhất là việc làm ăn của công ty Vương thị. Trong suốt một tháng này Vương Minh vì muốn nhanh chóng phụ giúp hai người Mã Đống và Trương Nghĩa quản lí công ty nên đã bỏ rất nhiều công sức vào việc nghiên cứu tài liệu của công ty. Công ty Vương thị hiện giờ chủ yếu là kinh doanh trên lĩnh vực đầu tư cổ phiếu và bất động sản, ngoài ra trong sản nghiệp của công ty còn có các sản nghiệp phụ như một số khách sản, khu resort cao cấp trong và ngoài nước, một số nhà mày sản xuất các sản phẩm như thực phẩm, linh kiện điện tử,… Dạo trước phải chống đỡ sự tấn công của tên Nguyễn Phi Long mà doanh thu của công ty sụt giảm đôi chút, chủ yếu là các sản nghiệp phụ chịu ảnh hưởng nhiều nhất nhưng nội trong một tháng trở lại đây không hiểu sao mấy hạng mục sản nghiệp phụ doanh thu lại tăng vọt như ngồi trên tên lửa. Ví dụ như cái khu resort năm sao ở đảo Cát bà ngoài Bắc mặc dù bây giờ mới cuối xuân gần đầu hè nhưng lượng khách đặt phòng trước so với cùng kỳ năm ngoái phải nói là gấp mười lần, chỉ có trong mười ngày đã kín hết phòng hay như cái nhà máy sản xuất linh kiện máy tính ở Trung Quốc đột nhiên đơn đặt hàng nhiều lạ thường đến nỗi cả nhà máy công nhân phải làm tăng ca đêm cũng không sản xuất kịp với đơn đặt hàng,… Quá nhiều điều kì lạ khiến Vương Minh cảm thấy khó hiểu và bất an nhưng mà hắn và Trương Nghĩa cho người đi điều tra, nghiên cứu nát óc cũng không lí giải được. Cuối cùng hai người đành kết luận là có lẽ do Thư Kiều dạo này tấn công công ty Phi Long của Nguyễn Phi Long trên thị trường chứng quá điên cuồng nên Nguyễn Phi Long quyết định buông Vương thị tập trung sức lực đối phó với công ty Thư Kiều
Nhưng nói đến đây cũng kỳ lạ vô cùng. Thư Kiều trong tháng này tấn công công ty Phi Long một cách điên cuồng, hiện nay theo Vương Minh biết thì nàng ta đã thu mua được 10% cổ phiếu của công ty Phi Long đồng thời khiến giá cổ phiếu của công ty này giảm 30%. Vậy mà Nguyễn Phi Long vẫn im lăng một cách lạ thường, có chăng chủ là chút phản kháng cho có lệ mà thôi, chẳng đáng để tâm. Điều này làm Vương Minh, Thư Kiều và Trương Nghĩa đều không biết được trong túi của tên Nguyễn Phi Long không biết đang tính toán cái gì nữa.
Điều kì lạ thứ hai là về Liên Minh, trong một tháng nay dựa theo tình báo của đám thuộc hạ, Vương Minh và Hầu Toàn nhận thấy Liên Minh sẽ ra tay với Hắc bang nhưng mà suốt một tháng Liên Minh chỉ làm vài cuộc đánh đấm nhỏ lẻ, thỉnh thoảng phái vài tốp mỗi tốp khoảng chừng chục tên đến phá mấy quán làm ăn trong địa bản quận 14 mà thôi cũng chả có hành động gì lớn quá mức qui mô cả
Thứ tư chính là về Mã Đống, không biết ở bên Pháp có việc gì mà Mã Đống đã đi liền suốt một tháng trời, điện thoại liên lạc thì đều không liên lạc được cả, có chăng chỉ là một cái tin nhắn email gửi về báo với Trương Nghĩa là hắn có chút việc bận đột xuất cần phải xử lí gấp nên chưa trở về được. Không hiểu sao khi đọc xong cái email này Vương Minh lại thấy có chút gì đó không ổn cho lắm, dường như Mã Đống đã xảy ra chuyện gì đó, trong lòng hắn dâng lên một cảm giác bất an lo lắng không tả được. Bất quá Vương Minh cũng không bay sang Pháp bởi hắn tin tưởng vào năng lực ứng phó của Mã Đống, cho dù gặp nguy hiểm đến tính mạng hắn cũng tìm được đường thoát thân trở về.
Ngoài ra còn một điều là nữa đó chính là cô náng siêu cấp sư tử Trần Thanh Thanh, dạo gần đây Vương Minh gặp nàng ta ở trường rất ít mà lần nào gặp cũng thấy nàng ta ở trong tình trạng thất thần, tâm hồn như kiểu không còn trong thể xác vậy. Chưa kể mỗi lần gặp Vương Minh thì như không nhìn thấy, nếu đổi lại là hồi trước chắc nàng ta sẽ trừng mắt xắn tay xắn chân chục chờ tìm cơ hội đá xoáy đả kích hắn. Vương Minh đã hỏi Nguyễn Giai Giai, Lâm Yên Yên và Trương Nghĩa nhưng ba nàng cũng lắc đầu không biết.
Đúng là một tháng toàn những điều kì lạ khó hiểu…!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...