Siểm Hôn Thành Sủng Chồng Tôi Thực Ra Là Tỷ Phủ


Thẩm Tiểu Quân cầm ly rượu hết, uống một ngụm.


" Cậu đọc nhiều tiểu thuyết quá rồi, có biết bao nhiêu người cùng họ cùng tên, chứ đừng nói cùng họ, cậu xem người giàu nhất Hồng Kông họ Lý, lẽ nào tất cả những người họ Lý đều là người giàu sao?"

Thẩm Tiểu Quân cười cười.

" cũng đúng.

"

" Vị nhà mình chỉ đơn giản là người làm công thôi, xe anh ấy lái cũng là xe thương mại, cũng khoảng 2~3 vạn, cậu nói thiếu gia Chiến gia sẽ lái chiếc xe như này sao? Cậu ý, đừng có mà đoán bừa đoán non nữa.

"

Hải Đồng trước này chưa từng mơ tưởng rằng mình sẽ bay lên được cao trở thành phượng hoàng, cô cảm thấy ước mơ thì được, nhưng cũng không mơ mộng quá xa với thực tế.


" Nghe nói, Chiến đại thiếu gia đó từ chối tất cả mọi nữ giới, có phải anh ấy là cong không? Anh ấy kết hôn chưa?"

Hải Đồng không có hứng thú với việc Chiến đại thiếu gia trông như thế nào, cô cảm thấy Chiến đại thiếu gia tránh tiếp xúc với nữ giới như vậy, hoặc là thanh cao, hoặc là có vấn đề, có thể là cong.


" Không nghe ngóng được tin anh ấy kết hôn, tuy nói chúng ta là tầng lớp thấp, nhưng Chiến đại thiếu gia là chủ Chiến gia, nếu như anh ấy kết hôn, hôn lễ chắc chắn chấn động cả cái Quan Thành này, trên mạng, trên báo, đều sẽ là thông tin kết hôn của anh ấy, chúng ta chưa từng thấy tin gì của anh ấy, chắc là vẫn chưa kết hôn.

"


Thẩm Tiểu Quân đặt ly rượu xuống, " Cậu nói như vậy, mình cũng cảm thấy có chút vấn đề, người đàn ông ưu tú như vậy, đến một người phụ nữ cũng không có, rất là không bình thường.

"

" Cách nghĩ của những người có tiền, chúng ta đoán không ra, được rồi, chúng ta ăn uống no say rồi chuồn thôi.

"

Thẩm Tiểu Quân ừm một tiếng, hai người ở đo cứ ăn uống say sưa.


Không ít người nhìn thấy họ như vậy, có những người nhìn rồi quay đi, có những người tỏ vẻ chê bỏ, chê cười, không biết thiên kim tiểu thư nhà ai đem theo người hầu đến tham gia bữa tiệc, còn giống như 800 năm chưa được ăn gì, cả tối chỉ ở trong một góc ăn ăn uống uống.


Nói ra thì hai cô gái này cũng ăn quá được rồi!

" Chị Quân.

"

Con trai của cô Thẩm Niệm SInh bước đến, cậu ấy nhỏ hơn Thẩm Tiểu Quân 3 tuổi, chị em họ có chút quan hệ cũng tốt.


Cậu ấy cùng bố mẹ đi giao lưu một vòng, mẹ bỗng nhiên nhớ ra chị họ, liền bảo cậu ấy đi tìm.



" Niệm Sinh, đến đây ngồi.

"

Thẩm Tiểu Quân kéo một chiếc ghế ra cho em họ ngồi xuống.


Hải Đồng nhìn Trương Niệm SInh cười cười, mặt Trương Niệm SInh dường như đỏ lên một chút, cầm ly rượu hướng về Hải Đồng, cười hỏi:" Chị Hải Đồng, chị không uống rượu sao?"

" Chị rất ít khi uống rượu.

"

Người mà sau khi uống xong một chai bia thì liền có thể ngủ cả ngày như cô, sao mà dám tùy ý uống rượu được, nếu như say ra đây, người mất mặt không chỉ có mỗi cô, còn có bạn tốt của cô với cả gia đình cô Thẩm.


" Vậy uống cốc sữa hay cốc nước ép đi, để em giúp chị Hải Đồng mang một cốc đến.

"

Trương Niệm Sinh đứng dậy đang chuẩn bị đi.


Hải Đồng theo bản năng kéo cậu lại:" Niệm Sinh, không cần đâu, chị ăn uống no rồi, không uống được nữa đâu.

"

Trương Niệm SInh chỉ đành ngồi xuống.


" Chị Quân, chị với chị Hải Đồng cả tối chỉ ngồi ở đây sao?"

Trương Niệm SInh bất lực nói:" Mẹ em định giới thiệu chị quen với người đàn ông khá tốt đó, nhưng mỗi lần quay lại thì chẳng thấy chị Quân ở đâu, mẹ em lại đi cùng với mấy phu nhân kia, không tiện tách ra, nên bảo em đi tìm chị Quân.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận