Edit: Wen
Beta: Mày là bố tao
Sau buổi tối ngày hôm đó, Tô Vũ thường xuyên chạy tới nhà Mạc Tử, cũng càng ngày càng quen thuộc với Mạc Hủ hơn, chàng trai lạnh lùng kia cũng bắt đầu gọi cô là "chị".
Cả ba người đều có những suy nghĩ riêng trong lòng, nhưng vẫn khá hòa hợp khi ở chung.
Bước ngoặt xảy ra vào một hôm Tô Vũ say rượu.
Một buổi tối nọ, sau khi Tô Vũ quá chén ở quán bar, cô không được tỉnh táo cho lắm, vốn dĩ muốn gọi Mạc Tử đến đón, nhưng nghĩ rằng anh nhất định sẽ lại cằn nhằn khi thấy cô uống rượu.
Chợt khuôn mặt điển trai của Mạc Hủ hiện lên trong đầu, cô lập tức gọi cho cậu.
Chàng trai vội vàng chạy tới, ôm nhẹ Tô Vũ, chỉ đi đường thôi mà cũng xiên xiên vẹo vẹo nên cô dựa hẳn vào người chàng trai.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp
2.
Khó Dỗ Dành
3.
Hào Môn Này, Tôi Không Gả Nữa
4.
Toàn Tinh Tế Đều Biết Tôi Là Tra Nam Của Hoàng Đế Bệ Hạ
=====================================
Về đến căn hộ của Tô Vũ, cô nằm trên sô pha, nhìn Mạc Hủ chạy tới chạy lui, tựa như bị ma xui quỷ khiến, cô cất chất giọng nhẹ nhàng gọi:
"Tiểu Hủ, em lại đây một chút."
Cậu vội vàng chạy tới nhìn cô, lo lắng nói: "Chị ơi, có chuyện gì vậy, có phải là đau đầu rồi không?".
Tô Vũ chỉ nhìn cậu cười ngây ngô: "Tiểu Hủ, tiểu Hủ, chị rất thích em".
Đôi mắt Mạc Hủ đột nhiên sáng bừng lên, tràn đầy ngạc nhiên, giọng nói cũng không che giấu nổi sự run rẩy: "Chị, chị, nói lại lần nữa đi!".
Tô Vũ cười ngọt ngào: "Chị thích em".
Nói xong liền vòng tay lên cổ chàng trai, rướn người hôn lên, khóe mắt chàng trai đỏ hoe, hạnh phúc khôn tả.
Những gì xảy ra tiếp theo đều thuận theo lẽ tự nhiên.
Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Vũ mơ màng cảm thấy có thứ gì đó đang vòng qua cổ mình, vừa mở mắt ra liền thấy một cánh tay thon dài mảnh khảnh ôm lấy bản thân, quay đầu nhìn lại thì thấy làn da trắng nõn của chàng trai.
Xương quai xanh gợi cảm hơi lộ ra, khóe miệng vẫn mỉm cười cả khi đang ngủ, vừa yên tĩnh lại vừa xinh đẹp.
Đầu óc Tô Vũ như muốn nổ tung, cô vẫn nhớ được là đêm qua Mạc Hủ còn quấn lấy cô liên tục hỏi: "Chị ơi, tôi là ai? Tôi là ai?".
Sau đó cô nghe thấy giọng nói của mình trả lời: "Tiểu Hủ, là tiểu Hủ".
Đáp lại cô là những lời thì thầm quấn quýt nóng bỏng như "Anh yêu em" bên tai cô.
Tô Vũ cảm thấy rất đau đầu, tuy cô đúng là có chút thích Mạc Hủ, nhưng dù có khốn nạn đến đâu thì cô cũng biết cậu ta là em trai của bạn trai cô.
Mạc Hủ cũng từ từ tỉnh lại, hai mắt đờ đẫn một hồi, sau đó liền nhìn cô cười ngọt ngào, khuôn mặt đỏ ửng nói: "Chị, buổi sáng tốt lành"..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...