Si đế

Thế là giữa từng cái thọc vào rút ra kịch liệt của hắn, nàng không tự chủ được gập chân chống thân thể, nâng eo lên, đong đưa cơ thể, bắt đầu nghênh đón theo sự đùa bỡn tà ác của hắn. Mặc dù hai mắt nàng đã bị che nhưng nhìn phản ứng của nàng cũng có thể thấy được nàng đã hoàn toàn thất thần.
 
Phía dưới vết bớt đỏ tươi đập vào mắt là chiếc miệng nhỏ có vẻ đặc biệt tái nhợt, không ngừng tiết ra mật dịch trong suốt. Dưới thân bị sừng tướng công bằng ngọc khuất đảo cũng không kiềm được nữa mà liên tục phun ra vô vần dâm mật. Những dâm mật đó hoàn toàn làm ướt đẫm hạ thân của nàng, chưa kịp bị đảo thành chất nhầy trắng đã thấm xuống lớp khăn trải giường trắng tinh, để lại dấu vết rõ ràng.
 
Tiếng nướng quấy động dâm mĩ vang lên quanh quẩn trong không gian riêng tư rộng lớn, tiếng thở dốc của Ly Xuân cũng ngày càng trở nên dồn dập, khi nam nhân vân vê lên đỉnh hoa hạch đã sưng trướng của nàng, đút gậy ngọc vào sâu trong hoa toaam của nàng thì rốt cuộc nàng không thể nhịn được nữa, tiếng rên khóc bật ra. 
 
“A a… Hoàng thượng… Xin ngài… Van xin ngài mau dừng lại… Thần thiếp… A… Không được… a a a…”
 
“Thần thiếp? Ngươi có nghĩ tới làm thần thì phải thế nào, làm thiếp thì phải ra sao?” Truyện được đăng tại https://lustaveland.com/

 
Hoành Giác hừ lạnh một tiếng, hoàn toàn không chịu buông tha nàng. Đôi tay nàng nắm chặt, ngón chân co quắp, muốn chống cự lại cảm giác chìm ngập trong vui sướng và đau đớn kia, nhưng cơ thể đã lâu chưa nếm mùi hoan ái căn bản không chịu nổi loại tra tấn kịch liệt thế này. Nàng bắt đầu lôi kéo những mảnh vải trói chặt tứ chi của mình, muốn tránh thoát khỏi sự lăng trì của hắn, thân mình không ngừng vặn vẹo uốn éo trên giường. Nhưng cho dù nàng giãy giụa thế nào đi nữa cũng hoàn toàn không thoát ra được khỏi lòng bàn tay người nam nhân. Rất nhanh, từng đợt sóng rên rỉ biến thành tiếng than khóc vỡ vụn, cuối cùng sau khi một tiếng hét nghẹn ngào vô lực vang lên thì nàng đã hoàn toàn im lặng.
 
Toàn bộ áo choàng màu minh hoàng trên người Hoành Giác đã bị mồ hôi làm ướt nhẹo, sừng ngọc tướng công trên tay thì càng trơn trượt lầy lội không thể nào cầm chắc được nữa.
 
Hắn thả lỏng tay ra, lại thấy hoa huyệt đỏ tươi căng trướng siết chặt lấy gậy ngọc không buông. Nhìn dáng vẻ tham lam của âm hộ, hắn đột nhiên dâng lên cảm giác ghen tị, hùng hổ rút phắt gậy ngọc ra khỏi cơ thể nàng với tiếng ‘phạch’ đầy dâm mĩ, rồi ném mạnh xuống mặt đất. 
 
Gậy ngọc vẽ ra một đường cong dâm thủy trên không trung rồi đáp xuống, dù bị ném với sức lực rất lớn nhưng tấm thảm hoa lệ dày nặng đã triệt đi hết lực rơi, làm cho nó rơi xuống một cách vô thanh vô tức.
 
Đôi mắt tràn ngập tơ máu của Hoành Giác nhìn thân thể mềm mại bị trói chặt tứ chi, đã hoàn toàn xụi lơ nhưng không ngừng run rẩy của nàng, bực bội gỡ ngọc quan của mình ra, mặc cho tóc dài xõa tung mà bước xuống giường, cầm lấy một bình trà ở góc bàn, tu một hơi cạn sạch.
 
Uống xong cả bình trà, lửa nóng trong người vẫn không có dấu hiệu giảm đi, cuối cùng Hoành Giác không nhịn được nữa chửi thề một tiếng, vén trường bào lên, đè lên thân thể của cái người đang thoi thóp kia, đâm thẳng tiểu đệ đã căng cứng từ lâu của mình vào hoa huyệt của nàng. Truyện được đăng tại https://lustaveland.com/
 
“... Á a… Á á… A a…”
 

Mặc dù đã rơi vào trạng thái hôn mê nhưng đột nhiên được lấp đầy khiến cho nàng không khỏi khẽ rên lên, vừa rồi giọng nói của nàng gần như đã khản đi, vì thế nên lúc này tiếng rên đặc biệt nhỏ nhẹ nhu mì, chứa đầy vẻ đáng thương nhu nhược.
 
Tiểu đệ của Hoành Giác chôn sâu vào bên trong hoa huyệt ẩm nướt nóng bỏng của nàng, bị lớp thịt mềm dày đặc kia thít chặt lấy khiến hắn suýt chút nữa tháo giáp đầu hàng trong người nàng. Nhưng làm sao hắn có thể cam tâm để bản thân vô dụng trên người nàng như vậy, hắn thoáng thả lỏng, tập trung hơn rồi bắt đầu sảng khoái mà thúc vào nơi mềm mại đầy nếp gấp trong cơ thể nàng. 
 
Lúc này tà hỏa trong lòng hắn bùng cháy mạnh hơn nhưng lửa giận thì lại từ từ giảm bớt. Nhìn cổ tay bị trói của nàng xuất hiện vệt đỏ, hắn mềm lòng, lập tức phất tay chặt đứt mảnh vải trói chặt tay nàng.
 
Đôi tay được tự do, Ly Xuân nửa mộng nửa tỉnh lập tức ôm lấy cổ hắn, nâng người dâng lên cánh môi của mình, vừa than vừa khó mà thổ lộ: “... A Cửu… A Cửu, ta rất nhớ ngươi…”
 
Chỉ một câu như thế, Hoành Giác lại cảm thấy toàn bộ lửa giận trong lòng mình bỗng phụt một cái vụt tắt hết. Hắn hoàn toàn không biết phải làm gì với nàng bây giờ. Trước kia khi hai ngươi còn hòa thuận, có lúc đêm khuya hắn trở về vương phủ, thấy nàng ngủ say rồi nhưng không muốn chịu đựng, cũng từng lột sạch quần áo nàng, chọc ướt thân dưới của nàng rồi ở trên người nàng đòi hỏi. Nàng nửa tỉnh nửa mê chẳng những không giãy giụa mà còn đặc biệt nhiệt tình mà quấn lấy hắn như rắn nước, khiến cho hắn vô cùng hưởng thụ.
 

Khi đó hắn đặc biệt mê luyến nàng, nguyên nhân vì sao thì đến bây giờ hắn vẫn chưa giải thích được nhưng hắn chẳng hề có chút hứng thú nào với những nữ nhân khác. Thế là khoảng thời gian đó, ngoại trừ việc phục hưng hoàng triều và đăng cơ ra thì chuyện hắn coi trọng nhất chính là trói chặt nàng ở bên cạnh, khiến cho trong lòng nàng ngoài hắn ra sẽ không chứa thêm bất kỳ điều gì nữa.
 
Hắn biết rõ, nàng là điểm yếu duy nhất của hắn, bậc đế vương đứng trên vạn người như hắn vốn không nên cho phép xuất hiện bất kỳ một nhược điểm nào, thế nhưng hắn không nỡ trừ bỏ nhược điểm này, đương nhiên cũng chỉ có thể cẩn thận chăm sóc nàng, nâng niu nàng, nhốt nàng, khóa chặt nàng, không cho phép nàng có bất kỳ cơ hội nào để trốn thoát, cũng không cho phép bất kỳ kẻ nào được nhúng chàm hay thương tổn nàng. Truyện được đăng tại https://lustaveland.com/
 
Nhưng cuối cùng, dù hắn đã thuận lợi xưng đế, vẫn có kẻ phát hiện ra nhược điểm của hắn, muốn thương tổn nàng. Mà nàng cũng tranh thủ cơ hội đó, giả chết để trốn thoát khỏi hắn, khiến hắn phát cuồng mà vứt bỏ hết tất cả trù tính và cẩn thẩn bấy lâu, bởi vì hắn phải tìm chỗ để trút hết đau khổ và bi thương trong lòng.


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận