Thế nhưng Thiên Ân phát hiện, những cửa sổ trong căn phòng này của hắn. Đều được lắp song sắt đàng hoàng. Chính vì thế, Thiên Ân mau chóng bỏ đi cái ý định, từ trên lầu nhảy xuống lúc này.
Quả thực, nếu như cửa sổ không có song sắt. Thiên Ân sẽ không do dự một chút nào cả. Lập tức, Thiên Ân hắn sẽ nhảy qua cửa sổ, rồi chạy đến chỗ đám Thiên Thần Sa Ngã kia.
Tuy căn phòng của Thiên Ân hắn, hiện tại đang ở trên tầng lầu. Nhưng với một người sở hữu ma lực như Thiên Ân hắn, thì điều này, quả thật là quá đơn giản. Thiên Ân hắn, chỉ cần vận chuyển một chút ma lực qua Mạch Ma Lực, rồi vận chuyển đến đôi chân của Thiên Ân hắn. Thế là, Thiên Ân hắn, có thể thoải mái từ trên tầng lầu, nhảy xuống mặt đất kia.
Hiện tại, Thiên Ân hắn đang cố gắng suy nghĩ một cách nào đó khả thi, để Thiên Ân hắn có thể đường đường chính chính rời khỏi cái khách sạn này. Dù sao, bây giờ cũng đã hơn 10h đêm rồi. Thế nên, Thiên Ân hắn khó có thể được phụ thân và mẫu thân của hắn, cho rời đi khỏi cái khách sạn vào lúc này.
" hay là bây giờ! ta sử dụng ma thuật, để phá đi cái song sắt cửa sổ này " Suy nghĩ một hồi, Thiên Ân hắn cũng chỉ có thể suy nghĩ đến có một cái cách. Đó chính là, dùng bạo lực để phá cái song sắt của sổ.
Nhưng rất nhanh, Thiên Ân hắn mau chóng loại bỏ đi cái suy nghĩ đó. Rồi lắc đầu, lẩm bẩm nói " dùng bạo lực phá đi song sắt cũng không được,… điều đó quá gây ra tiếng động. Ngoài ra, nếu như để người khác biết được, ta phá hoại của công như vậy!. Thì ta nhất định sẽ bị mất một khoảng thời gian bị tạm giam để điều tra. Ngoài như thế ra! dân tộc Việt Nam của ta, cũng rất có thể sẽ bị mang một cái tiếng xấu ở đất nước Nhật Bản này ".
Nghĩ đi, rồi nghĩ lại. Cuối cùng Thiên Ân cũng đành phải dùng cách phổ thông nhất, của đám học sinh ở đất nước Việt Nam chúng ta.
Cách mà Thiên Ân sắp sử dụng có tên là " Nói một đằng, làm một nẻo ".
Cái cách này, Thiên Ân phải đảm bảo có đến 9/10 học sinh của Việt Nam đã dùng qua. Vốn dĩ những học sinh ở Việt Nam của chúng ta, thường thường vẫn còn ham chơi, hơn là ham học.
Cho nên một số học sinh, thường thường nói dối phụ huynh là: đi làm cái này, hoặc làm cái nọ. Nhưng sau đó lại không làm theo đúng, như lời mình nói trước đó với phụ huynh. Mà thay vào đó, sẽ là đi làm một chuyện, mà theo sở thích của mỗi người muốn làm.
Tuy cách này, Thiên Ân có phần cảm thấy hơi " Trẩu ". nhưng Thiên Ân hắn cũng mặc kệ. Bây giờ, Thiên Ân hắn chỉ cần đạt được mục đích của mình lúc này là được. Còn vấn đề tiểu tiết, Thiên Ân làm ngơ, coi như là không quan tâm.
Thiên Ân lại một lần nữa, từ trong căn phòng ngủ của mình, rồi đi ra phòng khách. Nơi mà phụ thân và mẫu thân của Thiên Ân hắn đang vẫn còn ngồi ở trong đó.
" phụ thân và mẫu thân, ta có chuyện cần nói với hai người " ra tới phòng khách, Thiên Ân cũng ngay lập tức, gặp được phụ thân và mẫu thân của mình. Thế là Thiên Ân hắn, mau chóng lấy hết sự cảm đảm, để đối với phụ thân và mẫu thân của hắn mở lời.
" ồ! Thiên Ân sao?, tại sao bây giờ ngươi vẫn còn chưa đi ngủ. Ngươi mau nhìn xem, bây giờ là mấy giờ rồi?. Thôi! mau đi vào phòng mà đi ngủ đi, sáng sớm mai chúng ta vẫn còn một cuộc hành trình dài, để đi tới thị trấn Kuoh nữa " nghe được đạo âm thanh của Thiên Ân hắn. Phụ thân của Thiên Ân, lập tức quay về hướng âm thanh mà Thiên Ân vừa nói ra. Nhưng phụ thân của Thiên Ân hắn, thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, vậy mà Thiên Ân hắn vẫn còn chưa đi ngủ. Phụ thân của Thiên Ân, lập tức chỉ ngón tay về cái đồng hồ treo trên tường, sau đó nhắc nhở Thiên Ân hắn về việc ngủ nghỉ.
" đúng vậy! Thiên Ân, ngươi mau chóng đi ngủ đi, gắng mà giữ sức khỏe. Ngày mai chúng ta vẫn còn một cuộc hành trình nữa đấy " mẫu thân của Thiên Ân ở một bên, cũng quan tâm đến việc sức khỏe của Thiên Ân hắn. Thế nên! mẫu thân của Thiên Ân cũng đồng thuận với ý kiến phụ thân của Thiên Ân hắn. Cùng nhau, khuyên nhủ Thiên Ân hắn đi ngủ sớm.
Được mẫu thân và phụ thân của mình nhắc nhở, Thiên Ân hắn vô cùng cảm động. Cảm giác được phụ thân và mẫu thân quan tâm, chăm sóc, quả thật là tốt biết bao. Nhưng ngoài cái cảm động, tình thương từ phụ thân và mẫu thân của Thiên Ân hắn lúc này ra. Thì Thiên Ân hắn tồn tại ở trong lòng, có một tia hổ hẹn với phụ thân và mẫu thân hắn, về sự việc kế tiếp sắp xảy ra lúc này đây.
" ha..ha.. ta có nằm trên giường một hồi, nhưng không làm sao mà ngủ được. Có lẽ là do lạ giường, nên bây giờ ta vẫn chưa làm sao mà ngủ được. Ta nghĩ rằng! bây giờ ta đi kiếm cái gì ăn cho no, có lẽ sẽ dễ dàng ngủ hơn " cố gắng áp chế sự hổ hẹn của mình lại, Thiên Ân ngượng ngùng gãi đầu. Rồi lập tức giở trò, nói dối đối với phụ thân và mẫu thân của Thiên Ân hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...