Vụ án xảy ra vào năm 1996 là một cơn ác mộng đối với tất cả sinh viên trường đại học Nam Kinh. Một nữ sinh viên của trường bị băm nhỏ hơn 2000 mảnh, mà hung thủ cho đến nay vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, trên mạng có rất nhiều suy đoán về chân tướng của vụ án mà thật giả chưa một ai đứng ra xác nhận. Người nhà nạn nhân Điêu Ái Thanh từng nói, nếu hung thủ ra tự thú họ sẽ tha thứ. Nhưng vụ án kết thúc đến nay đã hơn 20 năm và truy tìm hung thủ trở thành sự cố chấp duy nhất của họ.
Ngày 19/1/1996, một vụ án tàn khốc đến cực điểm làm rúng động toàn bộ trường đại học Nam Kinh, nữ sinh viên Điêu Ái Thanh sau 9 ngày mất tích, thi thể được phát hiện trên đường phố, đầu và tay chân của cô đều bị tách rời, cơ thể bị băm thành hơn 2000 mảnh, đầu và nội tạng còn bị trụng nước sôi. Sau khi vụ án phơi bày đã làm dấy lên làn sóng tranh luận dữ dội trên internet.
Trong khoảng thời gian đó, các từ khóa “Giết người biến thái”, “Tác giả giết người”, “Băng đảng sinh viên giết bạn cùng lớp” “Chân tướng sự thật”,... xuất hiện vô số. Và thậm chí, vụ án này đã xuất hiện trong "Thập tông tội (10 tội ác)" tác phẩm được cải biên từ tư liệu sống. Tại sao vụ án vẫn chưa được phá? Có người nói bởi vì hành động của hung thủ quá mức kín đáo và tinh vi, không để lại bất kỳ sơ hở nào. Cũng có người nói vụ án này đã bắt được hung thủ vào năm 2008, nhưng chưa có bằng chứng cụ thể. Vậy nguyên nhân là gì? Chúng ta hãy cùng đi vào chi tiết vụ án. Sáng ngày 19/1/1996, sau một trận tuyết lớn, phía nam trường Đại Học Nam Kinh (sau này gọi là: Nam Đại) gần trung tâm thành phố Nam Kinh, trong một con hẻm nhỏ, bác gái lao công quét đường nhặt được một túi ni lông đen đựng đầy thịt băm trong thùng rác, lúc đầu bác nghĩ là thịt heo nên quyết định mang về nhà rửa lại, nhưng sau đó bác gái đã sốc khi tìm thấy 3 ngón tay người trong túi, nên vội vàng báo cảnh sát.
* Trong mấy ngày tiếp theo, cảnh sát tiến hành điều tra những khu vực lân cận Nam Kinh, sau đó phát hiện thêm vài túi ni lông chứa thi thể bị băm, vì vậy xác định được danh tính của nạn nhân chính là nữ sinh viên trường Đại Học Nam Kinh – Điêu Ái Thanh. Ái Thanh người Khương Yển Giang Tô, là một nữ sinh viên bình thường, cô thi rớt vào kỳ tuyển sinh đại học 1994, đến năm 1995 cô được nhận vào khoa quản trị thông tin, hệ thư ký hiện đại và chuyên ngành ứng dụng máy tính của đại học Nam Kinh. Tháng 10 cùng năm, cô chính thức nhập học. Trưa ngày 10/1/1996, cô nói với bạn cùng lớp là trong người không được khỏe, muốn ở lại ký túc xá nghỉ ngơi, nhờ họ xin nghỉ tiết học chiều. Nhưng sau bữa cơm chiều, cô lại ra ngoài một mình. Theo lời các nhân chứng, đêm đó cô từng xuất hiện ở đường Thanh Đảo phía nam trường đại học, thời điểm đó đang thịnh thành nữ sinh mặc áo khoác đỏ. Chưa bao giờ nghĩ đó lại là hình ảnh cuối cùng Điêu Ái Thanh lưu lại cho nhân thế, sau đó không ai biết cô đã đi đâu. Điêu Ái Thanh hoàn toàn biến mất. Sau 9 ngày mất tích, Điêu Ái Thanh đã xuất hiện trong tầm mắt mọi người bằng một phương thức khó có thể tin được.
Từ ngày 19/1 đến ngày 31/1, các mảnh vụn thi thể của cô được tìm thấy ở nhiều địa điểm khác nhau. Dưới đây là sự miêu tả: - Cơ thể Điêu Ái Thanh bị tàn phá một cách tàn nhẫn, đầu và tay chân bị một con dao tương đối sắc bén chặt đứt, các ngón tay đều bị rút xương, nội tạng (bao gồm cả tử cung,..) đều hoàn chỉnh, đầu cùng nội tạng có dấu vết từng bị trụng nước sôi, trạng thái chín tái, thịt tách ra khỏi xương được cẩn thận cắt thành hơn 2000 miếng, thịt và xương đặt ở trong túi rất có quy luật, ruột được xếp ở đáy túi thẳng tắp vô cùng trình tự. Công việc điều tra án của cảnh sát trở nên khó khăn. Sau khi thi thể Điêu Ái Khanh bị phát hiện, cảnh sát tiến hành cuộc điều tra nghiêm ngặt xung quanh Nam Kinh hy vọng có thể bắt được thủ phạm gây án. Đồng thời, cảnh sát Nam Kinh cũng đem tổ công tác tiến vào trường đại học để triển khai công tác điều tra, và mở cuộc hội nghị hy vọng giáo viên và học sinh có thể cung cấp manh mối liên quan. Trong những ngày đó, tổ công tác liên tục thu thập dấu vân tay, manh mối dữ liệu, điều tra tất cả những người khả nghi trong trường đại học, bất kể giáo viên, sinh viên hay nhân viên. Các sinh viên trường đại học nhớ lại, thời điểm đó chỉ cần là người hạnh kiểm kém đều bị mang đi điều tra, vô cùng căng thẳng. Cảnh sát ở xung quanh trường đều mặc thường phục, phòng ngừa hung thủ ra tay lần nữa. Khác với những án trước đây, các nạn nhân ít nhiều cũng có tranh chấp lợi ích hoặc yêu đương thù hận, họ có thể bắt đầu từ các mối quan hệ cá nhân của nạn nhân mà thu hẹp phạm vi điều tra. Những người quen biết với Điêu Ái Thanh đều nói cô không hề kết thù oán hay tranh giành tình nhân với ai. Như đã nói ở trên, đây là một cô gái rất bình thường. Các mối quan hệ của nạn nhân khá đơn giản nên cảnh sát không thể ra tay ở phương diện đó, chỉ có thể suy đoán theo năng lực gây án, phương thức, tâm lý tội phạm, nhà nào bị hàng xóm tố cáo đêm khuya thường sáng đèn, mùi lạ...
Điều tra ra một đống nghi phạm nhưng lại không phải hung thủ. Vụ án qua thêm mười mấy năm, cảnh sát vẫn không buông tha việc điều tra. Đặc biệt những năm gần đây, công nghệ kỹ thuật điều tra tội phạm trong nước đã phát triển, kỹ thuật DNA đã được áp dụng hoàn toàn vào điều tra tội phạm. Năm 2008, cảnh sát Nam Kinh tìm cha của Điêu Ái Khanh thu thập mẫu máu, hy vọng án kiện có bước đột phá. Đáng tiếc, khuôn mặt của hung thủ vẫn ẩn trong sương mù. Vào ngày 19/1/2016, tức là sau 20 năm kể từ khi vụ án xảy án, trên mạng xuất bài báo, một lần nữa đưa sự việc trở lại với công chúng. Bài báo chỉ ra rằng: “Sau ngày hôm nay, Nam Kinh 1.19 ‘Vụ án giết người băm xác ở trường đại học Nam Kinh’ đã qua 20 năm giai đoạn truy tố, và hung thủ sẽ không bị trừng phạt.” Tuy nhiên ngay sau đó trên weibo chính thức Cục Điều Tra Hình Sự của Bộ Cảnh Sát đã đăng một trạng thái, nêu rõ rằng cơ quan cảnh sát vẫn đang điều tra vụ án này, cảnh sát chắc chắn sẽ truy ra hung thủ, không bao giờ bỏ cuộc. Trên thực tế, theo Điều 88 của Luật Hình Sự: “Sau khi viện kiểm sát nhân dân, cơ quan công an, cơ quan an ninh nhà nước nộp đơn điều tra hoặc tòa án nhân dân tiếp nhận án kiện, đào phạm trốn tránh trách nhiệm hình sự sẽ không có hạn chế về kỳ hạn truy tố.”
Nói cách khác, nếu vụ án hơn 20 năm trước không bị ai phát hiện, cảnh sát không thể thành lập án, như vậy xét đến nay đã hết kỳ án truy tố. Nhưng vụ án này cảnh sát đã thành lập án, cho nên sẽ không bị hạn chế thời hạn truy tố 20 năm. Sau khi tin tức này được đăng lên, cha mẹ của Điêu Ái Thanh lập tức trở thành tiêu điểm của giới truyền thông. So với lửa giận ngập trời trên mạng xã hội, người nhà nạn nhân bình tĩnh hơn rất nhiều, họ trả lời phỏng vấn của : “Nếu hung thủ thành tâm sám hối, thì hãy đến nói với chúng tôi một lời xin lỗi, chúng tôi sẽ tha thứ.” “Nếu hắn thật sự hối lỗi, chúng tôi nhất định khoan dung.” Thật sự không biết một người có lòng bao la rộng lớn như thế nào, mới có thể tha thứ cho kẻ đã dùng phương pháp tàn nhẫn đẫm máu để giết hại cô con gái nhỏ của mình
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...