Hắn 2 năm giết 17 người rốt cuộc là loại người gì, vì loại “lý tưởng” gì mà khiến cho hắn biến thành một tên sát nhân giết người không chớp mắt?
Hoàng Dũng sinh ngày 18 tháng 11 năm 1974 là một thôn dân của thôn Hương Tằng, huyện Bình Dư tỉnh Hà Nam trên hắn còn có hai người anh. Khi hắn sinh ra khiến cho gia đình vốn đã không giàu có gì càng trở nên túng quẫn vì vậy từ nhỏ hắn đã cảm thấy mình như là người thừa trong nhà
Hắn ta thích vẽ tranh cũng rất có thiên phú trong lĩnh vực này, nhà ở nông thôn thường sẽ nuôi rất nhiều gà vì để cho gà nhà mình không bị lẫn lộn với gà nhà người khác Hoàng Dũng đã vẽ lên những con gà nhà mình nhiều màu sắc sặc sỡ
Năm hắn 23 tuổi tình cờ trên thị trấn có hội làng, Hoàng Dũng khi đó chỉ đi theo bạn đến nơi náo nhiệt cũng không thể ngờ được rằng chính hội làng này có một bộ phim dẫn hắn vào một con đường không có lối về.
Trong lòng hắn bắt đầu xuất hiện một ước muốn không nên có. Về sau khi có ai nói đến lý tưởng thì hắn sẽ nghĩ ngay đến bộ phim kia, bộ phim tên là “Người tự do” đó đã điên cuồng dày vò nội tâm non nớt của hắn. Hắn muốn trở thành một sát thủ. Không vì bất kì nguyên nhân nào khác chỉ là hắn cảm thấy trở thành một sát thủ rất ngầu
Hắn ta sống rất nội tâm không thích giao tiếp với mọi người nên tự nhiên cũng không nói ra suy nghĩ của mình cho người khác mà hai người anh của hắn đều đi làm công ở bên ngoài, thời gian gặp mặt vốn rất ít. Lý tưởng làm sát thủ của hắn cũng không hề biến mất theo thời gian mà ngược lại ngày càng trở nên mãnh liệt.
Khi trưởng thành Hoàng Dũng vẫn thích vẽ tranh nhưng sở thích này không những chỉ là sở thích đốt tiền mà còn không thể dùng để mưu sinh vì thế mà đã nảy sinh trong lòng hắn cảm giác thất bại sâu sắc. Sau khi tốt nghiệp trung học hắn ta đến một trường công nghệ điện tử để học. Trong những năm sau đó Hoàng Dũng sống một cuộc sống buồn tẻ, sự buồn tẻ và nhàm chán này so với lý tưởng của hắn ta dường như đi ngược lại với nhau.
Hoàng Dũng từng làm nhân viên âm thanh trong một vũ trường và công nhân trên công trường xây dựng nhưng đa số thời gian hắn đều ở nhà làm nông lâu lâu lại đi đến Tân Cương chạy việc cho bố mẹ.
Cho đến mùa hè năm 2001 cha mẹ và anh em của Hoàng Dũng đến huyện Bình Dư giúp người ta chăn nuôi heo chỉ còn Hoàng Dũng ở nhà một mình. Hạt giống lý tưởng – giết người nhiều năm trước kia bắt đầu nảy mầm.
Vào một ngày mùa thu, Hoàng Dũng trong người buồn chán đột nhiên trông thấy một cái máy làm mì bằng điện trong nhà, hắn liền nằm thử vào thì thấy vừa đủ cho một người, trong lòng Hoàng Dũng vui mừng đây là công cụ gây án rất tốt. Vì vậy hắn ta sửa lại giá đỡ, thay tấm ván ngắn thành dài và sơn mới lại với màu xanh lá sau đó thử lại một lần nữa thì thấy càng thích hợp hơn.
Hoàng Dũng đã đặt tên cho công cụ giết người của mình là “Ngựa gỗ thông minh”. Có công cụ gây án lại có địa điểm Hoàng Dũng quyết định trước tiên đi tìm người thử nghiệm. Hắn nhắm đến những nam thanh niên thích đến rạp chiếu phim và quán net làm mục tiêu. Trước hết những thanh niên như vậy không hề có kinh nghiệm xã hội khá dễ để lừa gạt, thứ hai hắn không muốn giết phụ nữ vì cảm thấy không có khí chất của anh hùng.
Ngày hôm sau Hoàng Dũng liền đi đến huyện Bình Dư, đứng trước cổng rạp chiếu phim cho đến trưa cũng không tìm thấy được mục tiêu gây án, ngay khi hắn cảm thấy nản chí thì có một thanh niên tên là Vương BÌnh xuất hiện. Vương BÌnh là học sinh cấp hai ở Bình Dư, Hoàng Dũng lấy cớ muốn giúp đỡ cậu đi học đưa cậu ta về nhà lấy tiền sau đó nói cậu ta rằng “Ngựa gỗ thông minh” là một món đồ chơi nhỏ mà hắn ta mới phát minh ra có thể kiểm tra được năng lực phản ứng của con người, chỉ cần khả năng phản ứng của cậu ta vượt qua bài kiểm tra thì sẽ mang tiền cho cậu.
Nói xong Hoàng Dũng biểu diễn một lần cho Vương Bình nhìn, Vương Bình không nghi ngờ gì lập tức nằm lên trên, để đầu kẹp giữa hai thanh gỗ, mặt hướng lên trên, hai tay bị trói lại ở đùi. Đúng lúc này Hoàng Dũng đột nhiên dùng vải trắng siết cổ của Vương Bình, Vương Bình không kịp kêu lên một tiếng đã chết.
Lần đầu tiên giết người đã thuận lợi vô cùng khiến Hoàng Dũng rất hưng phấn nhưng khi bình tĩnh lại hắn dần dần cảm thấy có hơi sợ, hắn bắt đầu nghĩ nên xử lý thi thể như thế nào đây. Ban đầu hắn nghĩ đem vứt xác ra ngoài nơi hoang vắng nhưng như vậy rất dễ bị phát hiện, càng nghĩ hắn càng cảm thấy chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất cuối cùng hắn quyết định phanh thây rồi sau đó chôn trong sân nhà mình.
Hoàng Dũng dùng dao phay chặt Vương Bình thành 7 phần lớn, quan sát địa hình trong sân. Thấy nhà vệ sinh có thể che đậy được mùi thi thể thối rữa thế là Hoàng Dũng đào một cái hố ngay cạnh nhà vệ sinh đem thi thể Vương BÌnh chôn ở đó. Sau đó hắn lại đem quần áo của Vương Bình và đồ dùng tùy thân hỏa thiêu và dọn dẹp sạch sẽ vết máu trong phòng
Nhưng lần giết người đầu tiên này khá là vội vàng lại chỉ là thử tay nghề nên Hoàng Dũng cảm thấy mình không tìm được trải nghiệm giết người cao nhất nên một năm sau đó hắn quyết định ra tay lần thứ hai.
Với trải nghiệm giết người thành công đầu tiên lần thứ hai hắn ta đã bình tĩnh hơn. Mùa hè năm 2002 Hoàng Dũng gặp được Ngô Phi trong tiệm net biết được Ngô Phi nhận thầu xây dựng một số công trình nhỏ liền lấy cớ giới thiệu mối làm ăn tốt cho Ngô Phi sau đó dẫn Ngô Phi về nhà. Sau khi về đến nhà Hoàng Dũng nói với Ngô Phi muốn tiến hành kiểm tra chỉ cần có thể vượt qua bài kiểm tra phản ứng trên ngựa gỗ thì sẽ có được công việc này.
Ngô Phi nằm lên “Ngựa gỗ thông minh” thì bị Hoàng Dũng trói toàn thân lại bằng vải, thừa dịp Ngô Phi không chú ý lập tức siết cổ Ngô Phi. Sau đó Hoàng Dũng phân xác Ngô phi chôn cùng với Vương Bình.
Bây giờ Hoàng Dũng cảm thấy mình đã trở thành một sát thủ chân chính. Nhưng hắn lại cảm thấy thủ pháp của mình không lão luyện bằng người khác có một số chỗ vẫn chưa thành thục thế là hắn quyết định giết thêm nhiều người nữa để rèn luyện tay nghề.
Mảnh vải giết chết nạn nhân
Tháng 1 năm 2003 ngày mùa bận rộn qua đi là lúc Hoàng Dũng bắt đầu ngo ngoe muốn hành động. Thanh niên bị giết hại thứ ba tên là Lưu Nam, Hoàng Dũng cũng ngay tiệm net trong quá trình nói chuyện phiếm mới biết được rằng cậu ta cũng thích hội họa liền lấy cớ trong nhà có tranh cho cậu ta thưởng thức sau đó dẫn về nhà dùng cách thức như cũ để giết người. Hôm sau Hoàng Dũng đốt quần áo của Lưu Nam trong nhà vệ sinh cũng giữ lại trên người hắn 520 tệ.
Hoàng Dũng cảm thấy giết người vừa có thể đạt được khoái cảm lại vừa có thể có được tiền nhất cử lưỡng tiện thế là hạt giống của tội ác càng ngày càng mọc rễ nảy mầm.
Một tháng sau, tại một tiệm net khác Hoàng Dũng gặp Lý Minh và Tống Lí hai người này không những kỹ thuật chơi game kém mà lại còn không có tiền Hoàng Dũng liền lấy cớ về nhà lấy tiền lừa gạt họ về nhà. Bởi vì lần này là hai người lúc thanh vắng rất khó gây án nên Hoàng Dũng trước dùng rượu chuốc say bọn họ sau đó tiến hành kế hoạch giết người của mình.
Sau khi hai người say họ nhanh chóng thiếp đi, Hoàng Dũng lần lượt dùng vải trắng siết cổ từng người sau đó chặt tay Lý Minh rồi chôn ở phía nam nhà bếp. Tại sao lại muốn chặt tay Lý Minh? Thật ra Hoàng Dũng vốn muốn trả thù một người, người này tên là Triệu Hoa Vĩ là một ông chủ cửa hàng điện thoại, trước đây Hoàng Dũng và chú hắn ta làm việc ở công trường xây dựng Triệu Hoa Vĩ đã rất nhiều lần bắt hắn mang giày chật nên Hoàng Dũng quyết định dọa ông ta một chút.
Hoàng Dũng viết một lá thư đe dọa để Triệu Hoa Vĩ đưa ra 500 tệ, nếu không đưa mỗi ngày đều có một cánh tay, cánh chân gửi đến. Hoàng Dũng mang cánh tay và lá thư đe dọa đến một tiệm net chơi thâu đêm sáng sớm hôm sau hắn mới đem đồ đặt trước cổng cửa hàng điện thoại. Buổi sáng khi Triệu Hoa Vĩ mở cửa đã thấy cánh tay và lá thư đe dọa, ông ta ngau lập tức báo cảnh sát.
Khi cảnh sát đến hiện trường điều tra Hoàng Dũng còn cố ý tiếp cận hiện trường để xem náo nhiệt, hắn rất tò mò cảnh sát làm sao mà phá án được.
Sau khi giết Lý Minh và Tống Lí, Hoàng Dũng ngày càng cảm thấy thích thú, hắn cảm thấy mình và sát thủ trong phim không kém cạnh là bao, dù sao thì công an cũng không phát hiện được chi bằng lại làm tiếp. Sau này Hoàng Dũng giết 12 người khác đều cùng một cách thức.
Người cuối cùng bị hại là Trương Lôi, đây là người duy nhất sống sót trong vụ án giết người liên hoàn này. Trương Lôi 16 tuổi, tháng 7 năm 2002 sau khi tốt nghiệp trung học đi ở trọ phụ bán quà vặt với cha mẹ, trong nhà còn có một bà nội 60 tuổi chăm sóc cho em gái còn đang học trung học cơ sở.
Đầu tháng 11 năm 2003 bởi vì bà nhớ Trương Lôi nên ba cậu để cậu về nhà mấy ngày. Trương Lôi lúc đi học khá thích chơi điện tử nhưng bởi vì sau khi ở trọ quá bận nên không chơi nữa. Lần này trở về quê Trương Lôi liền chạy vào quán chơi. Buổi trưa ngày 6 tháng 11 Trương Lôi đến một quán net ở trên đường Kiến Thiết huyện Bình Dư để lên mạng, Hoàng Dũng lúc này ngồi bên trái cậu ta.
Trong quá trình chơi Hoàng Dũng thường xuyên hỏi Trương Lôi chữ này đánh như thế nào, chữ kia đánh ra sao. Nói qua lại một lúc sau hai người đã quen nhau, khoảng chừng 11h Hoàng Dũng thả lưới.
Hoàng Dũng nói với Trương Lôi: Có thể giúp Anh ra ngoài lấy ít tiền không? Trương Lôi hỏi đi đâu lấy, Hoàng Dũng nói tiền để ở nhà
Sau khi dụ dỗ Trương Lôi, Hoàng Dũng và Trương Lôi ngồi cùng một chuyến xe bus đến miếu Ngọc hoàng , sau khi xuống xe hai người đi bộ khoảng 2km đường đến nhà Hoàng Dũng.
Đến nhà Hoàng Dũng, sau khi ăn cơm xong thì cơn ác mộng của Trương Lôi bắt đầu. Hoàng Dũng chỉ vào gian phòng nói với Trương Lôi bên trong có một con ngựa gỗ: Cái này chơi rất vui, nếu như cậu nằm lên trên đó sẽ biết được chơi vui tới mức nào.
Trương Lôi không thèm nghĩ nhiều liền đi đến nằm lên. Két một tiếng, cổ Trương Lôi bị khóa lại, sau đó tay chân cũng bị trói chặt một chút cũng không thể động đậy. Lúc này Trương Lôi mới ý thức được có thể mình bị lừa rồi nhưng tất cả đã quá muộn cậu không thể chống lại được nữa.
Hoàng Dũng lột sạch quần áo của Trương Lôi rồi dùng vải trắng buộc vào cổ của Trương Lôi sau đó dùng một tấm vải trắng khác siết bụng của cậu ta, tiếp đó mỗi lần Trương Lôi hít thở thì siết chặt thêm
Cỗ ngựa tự chế của hắn
Hoàng Dũng bắt đầu dùng kim tiêm đâm loạn vào bụng và cổ của Trương Lôi. Mặc dù đang ở trong tình cảnh nguy hiểm nhưng Trương Lôi vẫn không hề từ bỏ ý định chạy trốn. Cậu luôn cố ý dùng lời nói đả động đến hung thủ khiến giảm bớt dần dần sát ý của Hoàng Dũng về sau thậm chí hắn còn cho cậu ta một gói mì ăn liền, chính là dựa vào gói mì ăn liền này mà Trương Lôi chịu đựng được 4 ngày. Giữa chừng Trương Lôi cố trốn thoát 2 lần nhưng đều không thành công.
Ngày 11 tháng 11 đã là ngày thứ năm trôi qua. Hoàng Dũng ngồi xổm trong phòng miệng lẩm bẩm giết? Hay không giết?
Cuối cùng Hoàng Dũng quyết định thả Trương Lôi đi. Sau này hắn đã nói ra nguyên nhân: Tôi đã hoàn toàn làm chủ được kỹ thuật giết người nhưng tôi đã mệt mỏi với nó rồi không muốn lại giết người nữa. Lúc đó tư tưởng bỗng nhiên bắt đầu chuyển biến. Vì luyện kỹ thuật giết người mà tôi đã giết nhiều người như vậy, tôi muốn đi tự thú nhưng lại không có dũng khí, không dám đối mặt hiện thực. Nên đã nghĩ ra cách muốn lợi dụng một người đi báo án như thế có thể sẽ tốt hơn một chút.
Sau đó Hoàng Dũng đưa Trương Lôi về huyện Bình Dư.
Sau khi được đưa về Trương Lôi vẫn không dám về nhà ngay cũng không báo án bởi vì mới thoát qua một kiếp nạn khiến cậu sợ hãi, sợ Hoàng Dũng theo dõi phát hiện vị trí nhà cậu nên đã ngủ đêm lại nhà một người bạn học ngày hôm sau mới trở về nhà.
Trương Lôi dùng giọng nói khàn khàn nói với bà biết chuyện đã xảy ra. Đêm đó bà Trương Lôi liền gọi điện cho ba của Trương Lôi sau đó lại nói cho chú ba của cậu biết, chú ba của cậu là cảnh sát. Sau khi chú ba của Trương Lôi nghe cậu kể lại sự tình đã ngay lập tức báo án với đội cảnh sát hình sự của huyện Bình Dư. Tiếp đó, ba của Trương Lôi từ nhà trọ chạy về quê, dưới sự dẫn đầu của hai cha con đội cảnh sát hình sự huyện Bình Dư đã bắt được Hoàng Dũng.
Hoàng Dũng cũng không trốn đi chỉ là thời điểm bắt hắn cần tới 4 cảnh sát mới có thể khống chế được.
Cơ quan kiểm soát tuyên án:
Bị cáo Hoàng Dũng từ nhỏ chịu ảnh hưởng của phim ảnh bạo lực đã mộng tưởng trở thành một sát thủ. Cuối năm 2001bị cáo Hoàng Dũng đem máy làm mì trong nhà cải tiến thành dụng cụ giết người, đặt tên là “Ngựa gỗ thông minh”. Sau khi Dũng bố trí cẩn thận đã quyết định chọn các thanh niên hay ra vào quán net, phòng trò chơi, rạp chiếu phim để thực hiện kế hoạch giết người, thực hiện mộng tưởng của mình
Từ tháng 9 năm 2001 đến tháng 11 năm 2003 trong thời gian 2 năm Hoàng Dũng đã gây án 16 lần giết chết 17 người, làm bị thương nhẹ 1 Người. Người bị hại tuổi nhỏ nhất là 15 tuổi, lớn nhất là 22 tuổi. Trong đó trẻ vị thành niên là 10 Người.
Lúc 9h ngày 26 tháng 12 năm 2003 toà án nhân dân tối cao huyện Bình Dư tỉnh Hà Nam đã tổ chức buổi xét xử công khai tuyên bố tử hình nghi phạm Hoàng Dũng trong vụ án giết người đặc biệt nghiêm trọng ở huyện Bình Dư, lập tức thi hành án
Sau khi tuyên án Hoàng Dũng bị xử bắn tại pháp trường huyện Bình Dư. Đã từng có phóng viên hỏi Hoàng Dũng: Anh muốn nói điều gì với những thanh thiếu niên trầm mê trong tiệm net ngoài kia?
Hoàng Dũng không chút do dự nói: Không nên tin người lạ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...