Trương Xương Tông tuy rằng đầu óc ngu si, tính tình vọng động, nhưng y dù sao cũng ở trong cung đình, dù cho chỉ trong lúc vô ý nghe được thấy một việc, chỉ số thông minh của y cũng được nâng cao. Dương Phàm nói một hồi một phen nói lập tức liền làm cho y hiểu ra, y biết nên làm như thế nào rồi.
Một khi dính đến lời đồn nam nữ tư tình, đương sự phần lớn sẽ rơi vào hoàn cảnh xấu hổ như vậy, nếu ngươi cảm thấy cây ngay không sợ chết đứng chẳng đáng để ý tới, người bên ngoài sẽ cho rằng ngươi trúng tim đen, nếu ngươi cố gắng cãi lại, họ vẫn sẽ cho rằng ngươi chột dạ. Nói cho cùng, đây là bởi vì trong lòng đại bộ phận con người đều có một mặt đen tối.
Không tranh cãi là đen, càng tranh cãi càng đen, ngươi còn thế nào thổ lộ chính mình? Nhưng bây giờ là một cơ hội tuyệt hay, Đỗ Văn Thiên cùng hắn từng có quan hệ, đem người bào chế lời đồn tập trung trên người Đỗ Văn Thiên, đem lời hắn đồn trước mặt mọi người đẩy ra, Trương Xương Tông liền có cơ hội rửa trong sạch xoay chuyển cục diện.
Tân Xương Tửu Gia là đại tửu lâu nổi tiếng ở Trường An, khách lui tới rất nhiều, chuyện này rất nhanh lan truyền ra, ở phía xa thành nam Phàn Xuyên Đỗ Kính Đình nhận được tin tức, vội vàng khi chạy tới Tân Xương Tửu Gia, trong ngoài cửa thậm chí trên lầu phố đối diện Tân Xương Tửu Gia đều đứng đầy người.
Đỗ Văn Thiên quỳ trước mặt Trương Xương Tông, hai má đã bị tát sưng đỏ, gã còn đang dùng sức tát chính mình, ánh mắt của Trương Xương Tông lạnh lùng theo dõi gã, Trương Xương Tông không nói ngừng, tay của gã cũng không dám ngừng, hơn nữa không dám giấu lực, cái gọi là mặt mũi, cái gọi là dũng khí, ở trước mặt Trương Xương Tông hống hách đều biến mất mất tăm mất tích.
Ngay từ đầu gã còn kiêng dè tôn nghiêm, e sợ bị người nhạo báng, nhưng đối mặt với sự tra tấn và đánh đập của Trương Xương Tông, đối mặt với hậu quả nghiêm trọng mà Trương Xương Tông truy cứu, gã không thể không khuất phục. Khi gã khép nép hướng về phía Trương Xương Tông cúi đầu xin lỗi, khi gã thừa nhận là tung lời đồn, là gã ghi hận trong lòng mới ác ý hãm hại, gã vốn không còn dũng khí đối kháng rồi.
Hiện tại ý niệm duy nhất trong đầu gã chính là hy vọng Trương Xương Tông có thể tiêu tan cơn tức, khiến gã tránh được một kiếp. Trên đời này dù sao vẫn có ít người không biết tự lượng sức mình, cho là mình có thể tự lực ứng đối thế giới này, nhưng khi gã trêu chọc phải người không nên trêu chọc, mới biết được kỳ thật gã cái gì cũng không đúng.
Võ Tắc Thiên cực kỳ sủng ái Trương Xương Tông hơn xa Tiết Hoài Nghĩa ngày xưa. Tiết Hoài Nhân ngang ngược, Vương Công làm dẫn ngựa rơi bàn đạp cho ông ta, quan lớn triều đình ông ta nói đánh là đánh, ông ta từng ở bên đường quất roi Ngự Sử, ông ta từng trong quân đánh Tể tướng. Nhị Trương cũng không có hành vi quá kiêu ngạo như vậy, không phải bởi vì bọn họ không thể, mà là bởi vì bọn họ không phải nhà giàu mới nổi như Tiết Hoài Nghĩa.
Nhưng cũng không có nghĩa là Trương Xương Tông chính là một người khiêm tốn, thời điểm y cấp bách, y cũng điên cuồng ngang ngược không kém Tiết Hoài Nghĩa. Đỗ gia Phàn Xuyên tuy rằng không lớn bằng lúc trước, nhưng chỉ là huy hoàng đối với dĩ vãng của chính nó, nó vẫn là một thế gia có được tiềm thế lực chính trị thật lớn, nhưng Trương Xương Tông không để ý, y là cường long, không sợ cường hào này.
Lúc Đỗ Kính Đình vội vàng đi vào Tân Xương Tửu Gia, lập tức thấy con mình đang quỳ gối trước mặt của Trương Xương Tông hai má đã sưng đỏ. Đỗ Văn Thiên thần trí hoảng hốt, ngay cả phụ thân tới gã cũng không nhìn thấy, gã còn đang ra sức tát mình, từng cái tát từng cái tát kia, giống như tát trên mặt Đỗ Kính Đình.
Tội phỉ báng chính thức xác lập là ở triều Tần, tới Hậu Hán Văn Đế từng lần lượt hạ chiếu bãi bỏ tội phỉ báng, nhưng vẫn lặp đi lặp lại, đến Tùy Văn Đế giáng sắc xuống quần thần "Tội phỉ báng, chớ dựa vào nghe thấy" tội phỉ báng mới chính thức hủy bỏ ở trên pháp luật, sau đó trong hình pháp hai triều Đường Tống đều không có tội danh "Phỉ báng" này.
Nhưng trong luật pháp không có tội danh phỉ báng này, cũng không có nghĩa là ngươi có thể tùy tiện nói, đây là xã hội nhân trị, quyền lớn tại pháp, trong luật pháp rõ ràng viết tội danh, chiếu theo luật truy cứu hoặc không truy cứu hay không cũng là bởi vì người mà định ra, hiện giờ không có căn cứ pháp luật, hậu quả nặng nhẹ lại quyết định bởi con người.
Người bị Đỗ Văn Thiên tung tin lời phỉ báng là Trương Xương Tông và Thượng Quan Uyển Nhi, đây là hai người thân nhất bên Hoàng đế, Đỗ Văn Thiên đã bị Trương Xương Tông cưỡng bức thừa nhận hết thảy xuất từ miệng gã, gã thậm chí đã viết xong bản cung, sinh tử đều cầm ở trên tay của Trương Xương Tông.
Đỗ Kính Đình cảm thấy nhục nhã hổ thẹn, hướng về Trương Xương Tông xấu hổ chắp tay nói:
- Trương Phụng thần, đều là lão hủ không biết cách dạy con. Nghiệt tử này ăn nói bừa bãi, phỉ báng danh dự Trương Phụng thần và Thượng Quan Đãi Chế, lão hủ thật sự xấu hổ vô cùng, lão hủ muốn đem nghiệt tử này về quản giáo nghiêm thêm, mong rằng Trương Phụng thần có thể giơ cao đánh khẽ.
Đỗ Kính Đình có khi nào trước mặt người khác tự xưng lão hủ? Lão hiện giờ hạ thân phận xuống thấp như vậy, đúng là ở dưới mái hiên nhà người, không thể không cúi đầu, ở trước mặt Trương Xương Tông, lão có thể không bày ra thân phận của chưởng môn nhân đại tộc Quan Trung, chỉ có thể hướng về Trương Xương Tông ăn nói khép nép xin tha.
Trương Xương Tông cười lạnh nói:
- Chuyện ngươi muốn dạy con như thế nào không liên quan Trương mỗ nhân. Nhưng con của ngươi phỉ báng đại thần, vậy với Trương mỗ nhân có liên quan rồi. Trương mỗ là nam nhân, có thể không cần quan tâm tin đồn này, Thượng Quan Đãi Chế là nữ tử nên xem danh tiết hơn tính mạng. Trương mỗ và Thượng Quan Đãi Chế vì con ngươi tung lời đồn ô uế danh dự, việc này nói như thế nào?
Đỗ Kính Đình xấu hổ không còn mặt mũi nào, chắp tay nói:
- Lão hủ biết tội, lão hủ nguyện mang theo đứa con hư này tới Long Khánh phường, trịnh trọng nói lời xin lỗi với Trương Phụng thần và Thượng Quan Đãi Chế!
Trương Xương Tông lạnh lùng thốt:
- Trương mỗ cũng không đảm đương nổi. Các ngươi đến phường Long Khánh, người bên ngoài nào biết xảy ra chuyện gì, đến lúc đó không chừng lại sẽ có cái khó nghe truyền đi.
Trong lòng Đỗ Kính Đình biết Trương Xương Tông muốn Đỗ gia lão trước mặt mọi người xin lỗi, hiện giờ mặt mũi lão đã bị đứa con hư này làm mất hết rồi, nếu như mang con xin lỗi trước mặt mọi người, chắc chắn càng làm tổn hại thanh danh Đỗ gia, nhưng lão phải làm thế nào đây.
Sai lầm lớn đã tạo thành, đứa con lại không hăng hái tranh giành cũng là cốt nhục của lão, lão có thể vứt bỏ mà không quan tâm sao.
Đỗ Kính Đình chỉ phải nén giận mà nói:
- Lão hủ nguyện ý mời thân sĩ nhân vật nổi tiếng khắp nơi Trường An, huân thích quyền quý ra làm chứng, lấy tên Trương Phụng thần và Thượng Quan Đãi Chế.
Trương Xương Tông ngửa mặt lên trời cười ha hả, nói:
- Được, Trương mỗ cũng không phải là hạng người đúng lý không tha người. Có điều là giữa hồ mà chiêu đãi không hết nhiều người như vậy, không khéo lại làm ra một trận hoả hoạn nữa, Trương mỗ nhân cũng không tiền bồi thường cho Liễu phủ lệnh. Cứ như vậy đi, xin lỗi các ngươi Đỗ ga không phải ở phường An ấp có tòa nhà lớn sao, chọn chỗ ấy đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...