Say Ai Ngoài Say Em
Trong thời gian xem ngày lành tháng tốt để chuẩn bị cho hôn lễ.
Ông ngoại của anh đã trao cho Nhất Hạo Doanh mảnh ngọc bội quý giá của gia tộc để làm vật định tình cho bà Lưu Thục Ngà và lão ta.
Bấy nhiêu cũng đủ để chứng minh rằng mối tình và hôn lễ sắp diễn ra trong tương lai giữa hai người họ được dòng tộc họ Lưu hết sức ủng hộ.
Thời điểm yêu nhau, Nhất Hạo Doanh rất được lòng gia đình người yêu.
Ông ta mang theo vẻ hào nhoáng bên ngoài, một doanh nhân thành đạt, sự nghiệp rực rỡ lại luôn miệng hứa hẹn đủ điều khi yêu.
Nhất Hạo Doanh còn thể hiện sự giàu có, sang trọng bằng việc chẳng ngại ngần chi một số tiền lớn để thường xuyên tặng những món quà đắt đỏ, có giá trị khủng cho gia đình của bà Lưu Thục Ngà.
Sau khi được giao cho mảnh ngọc bội quý hiếm, Nhất Hạo Doanh đã cất giữ báu vật.
Hai bên gia đình họ Lưu và họ Nhất cũng đã tìm ra ngày thích hợp để cả hai đính hôn.
Tuy nhiên chỉ còn một tháng trước ngày cưới, Lưu tiểu thư đã phát hiện Nhất Hạo Doanh bắt cá hai tay.
Ông ta đang qua lại với một người phụ nữ khác.
Với tính cách tiểu thư được nuông chiều từ bé nay lại đứng trước sự phản bội của người chồng sắp cưới, bà Lưu Thục Ngà đã làm ầm ĩ và nhất quyết muốn hủy hôn.
Sự phản bội của Nhất Hạo Doanh không đáng để được tha thứ, hình ảnh người đàn ông mẫu mực hết lòng yêu thương, cưng chiều bà ấy phút chốc tan biến thành mây khói.
Người từng yêu nhiều năm chỉ trong một ngày liền trở thành kẻ bà ấy căm hận nhất cuộc đời và kiên quyết đoạn tuyệt mối quan hệ.
Sau khi chính thức đường ai nấy đi, bà ấy đã thay mặt dòng tộc họ Lưu đòi lại mảnh ngọc bội vì cho rằng Nhất Hạo Doanh là gã đểu cáng, sống hai mặt nên không đáng được nhận lấy vật quý.
Nhân cơ hội trở về căn nhà chung mà Nhất Hạo Doanh đã mua để sống cùng bà Lưu Thục Ngà trước khi cưới, bà ấy đã thu dọn đồ đạc để rời khỏi nhà của lão ta, bên cạnh đó, bà Lưu Thục Ngà không quên mở khóa két sắt, lấy lại mảnh ngọc bội và rời đi.
Ông ta nào hay chuyện bà ấy quay trở về nhà cũ vì không được báo trước.
Chẳng hề cảm thấy xấu hổ vì tội lỗi ngoại tình, Nhất Hạo Doanh đã tìm đến Lưu gia để đòi lại mảnh ngọc bội.
Lão ta nhất mực khẳng định Lưu gia ăn nói hai lời, đã giao mảnh ngọc bội cho lão nhưng về sau lại nuốt lời đòi của.
Từ chuyện đổ vỡ tình cảm của đôi trẻ, hai bên gia đình bắt đầu xảy ra mâu thuẫn leo thang theo từng ngày.
Dòng tộc họ Lưu chẳng rõ vì sao Nhất Hạo Doanh lại luôn muốn chiếm đoạt mảnh ngọc bội kia, dù giá trị của mảnh ngọc ấy rất lớn đi chăng nữa nhưng với khối gia tài đồ sộ của lão thì sao phải đến mức bất chấp tất cả để giành giật một cách trắng trợn đến vậy.
Nhiều năm sau, mẹ anh có tình yêu mới, chính là Uông lão gia.
Hai người sinh được hai cậu con trai, là anh và Triệu Tường.
Từ nhỏ Hạc Đệ đã được giao quyền thường hưởng mảnh ngọc bội của gia tộc vì là cháu trai trưởng.
Trải qua hàng thập kỷ nhưng mưu đồ tranh giành báu vật của Lưu gia vẫn luôn sục sôi trong tâm can của Nhất Hạo Doanh mà chưa một lần nguôi ngoai.
Nghe xong câu chuyện của anh, cô mang mảnh ngọc bội về cơ quan điều tra.
Phía cảnh sát đã kết hợp với các nhà nghiên cứu có chuyên môn về đá quý để tìm ra sự thật.
Bên cạnh đó viết lập luận cảnh sát cũng cho người tra hỏi và lấy khẩu cung của Nhất Hạo Doanh.
Trung úy Triệu Đông Phương là người trực tiếp thẩm vấn ông ta.
- Bên chuyên môn đang tiến hành tìm kiếm thông tin từ mảnh ngọc bội của Lưu gia, sớm muộn cũng sẽ có kết quả.
Tuy nhiên tôi mong ông thành thật khai báo về bí mật cất giữ bên trong mảnh ngọc bội ấy để được hưởng sự khoan hồng của pháp luật.
Lão ta nở nụ cười nhếch mép, cảm thấy hiện thực thật nực cười khi giờ đây người từng là thuộc hạ của lão lại ở vị thế trung úy cảnh sát để đối diện với lão mà tra hỏi.
- Khoan hồng sao? Mày nghĩ tao cần thứ gọi là khoan hồng vớ vấn à? Thật ngu xuẩn khi mày lại đặt lòng tin vào Uông Hạc Đệ, nó cũng như tao thôi, đều là những kẻ kinh doanh từ ma túy!
Vấn đề khiến cô không ngừng thắc mắc chính là nguyên do vì sao Nhất Hạo Doanh luôn miệng tố cáo Hạc Đệ có liên quan đến đường dây vận chuyển buôn bán heroin.
Nhưng bỏ ngoài tai lời cáo buộc hiện chưa có căn cứ của lão, cô vẫn nhất mực tin tưởng anh.
Ông ta nhất quyết không cho thêm lời khai mà chỉ một mực buông lời lên án Hạc Đệ.
Trước sự bất hợp tác của Nhất Hạo Doanh, cô không tra hỏi thêm nữa, Y Thoa rời khỏi phòng giam của lão rồi di chuyển đến một căn phòng khác.
Đợi đến khi thu thập thêm được bằng chứng có liên quan đến mảnh ngọc bội, phía cảnh sát sẽ trực tiếp buộc tội lão, đến lúc đó Nhất Hạo Doanh khó bề chối cãi.
Nữ trung uý mặc trang phục cảng sát trang nghiêm, vóc dáng cao ráo hiên ngang bước vào cảnh cửa phòng giam.
Người đàn ông đang bị còng tay ngồi ở bàn gỗ, cô bước đến ngồi đối diện hắn, ánh mắt lạnh lùng, lời lẽ dứt khoát:
- Theo thông tin được thu thập từ cơ quan điều tra, anh đã buôn bán nội tạng của khoảng một trăm người trong suốt ba năm.
Tuy nhiên, số nạn nhân trên thực tế có phải còn nhiều hơn đúng không?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...