Say Ai Ngoài Say Em


Xém chút nữa cô lại hiểu sai về Uông Hạc Đệ, còn sắp cảm động vì sự cao cả của anh.

Thì ra anh đã có kế hoạch sẵn, muốn hoàn toàn thâu tóm cô trong lòng bàn tay, không chỉ về mặt thân xác mà còn về khoảng tiền kếch xù kia.
Thấy cô im lặng không nói gì, anh nhanh chóng "chốt" lại:
- Cứ quyết vậy đi.
Bây giờ cô cũng không còn cách nào khác, thấy Hạc Đệ đối với cô cũng không tệ, nếu so sánh với gã chồng hờ kia thì anh tốt hơn cả nghìn lần.

Chi bằng cô nợ anh, để anh mua cô còn hơn là ngày ngày sống trong nơm nớp lo sợ, không biết lúc nào hắn sẽ đến đây để bắt cô về.
Cô chợt nghĩ đến diễn cảnh vừa rồi, trong lòng có chút bâng khuâng:
- Mà người lúc nãy đến dinh thự là ba của anh sao?
Nhớ lại lời khuyên răn và thái độ khẩn trương lo lắng của ông ấy, cô cũng phần nào đoán được Uông lão gia rất quan tâm đến anh.
Hạc Đệ không quá để tâm đến chuyện đó, anh biết ba của mình đã nghe theo lời của Uông Binh Thành nên nghĩ anh phạm phải tội lỗi sai trái đạo đức.

Dù hắn ta chẳng hề xem trọng Uông lão gia, thậm chí hết lần này đến lần khác gây ra lỗi lầm với ông ấy nhưng ba của anh vẫn luôn hết mực yêu thương đứa em trai và sẵn sàng giúp đỡ hắn khi hắn cần.


Tuy nhiên, trải qua nhiều chuyện ông ấy cũng hiểu được bản chất của em trai mình nên bây giờ cũng hạn chế tối đa việc dính dáng đến đời sống riêng tư của hắn.
- Đúng vậy.

Ba tôi chưa biết rõ sự thật nên ông ấy đã hiểu lầm.

Tôi sẽ nói chuyện lại với ba sau.
Cô không muốn vì chuyện của mình mà liên lụy đến nhiều người.

Nhưng bây giờ ngoài anh ra, cô chẳng còn ai để dựa vào.
————————————————
Một tuần sau,
Phía Uông Binh Thành vẫn im lặng không có động tĩnh, có lẽ hắn đang dưỡng thương.

Hơn nữa, cô cũng không còn trong trắng, bây giờ hắn bắt được cô về thì cũng không còn tác dụng nữa, chỉ có thể hành hạ hoặc giết cô để trút giận mà thôi.
- Mặc thử tôi xem.
Anh từ công ty về nhà, vừa bước vào phòng đã đặt ngay một túi hàng lên bàn rồi bảo cô mặc thử.

Y Thoa ngớ người nhìn anh.
- Đây là gì vậy?
Đột nhiên anh mang về nhà một túi quà, chẳng thèm giải thích rõ ràng thì sao cô hiểu được.

Thấy mặt cô cứ ngơ ngơ, anh đáp lời:
- Là trang phục tôi mua cho cô để cô cùng tôi dự tiệc Halloween sắp tới ở công ty.

Cô thật sự rất bất ngờ, không nghĩ rằng anh muốn đưa cô đến công ty dự tiệc cùng.

Vốn dĩ cả hai không có mối quan hệ rõ ràng, cô chỉ như người ăn kẻ ở trong nhà đang bán víu lấy anh vì sợ bị Uông Binh Thành bắt đi.


Anh tốt thế này thật khiến Y Thoa rất ngại và càng thêm cảm kích anh.
- Anh đưa tôi đi dự tiệc của công ty cùng anh? Nhưng...tôi không hợp với những nơi sang trọng đâu, với lại bộ trang phục này chắc là mắc lắm.
Trong dáng vẻ ngây thơ và luôn dè dặn với những thứ xung quanh của cô khiến anh vừa bất lực lại cảm thấy thật thú vị.

Từ trước đến nay có rất nhiều phụ nữ con nhà danh giá muốn tiếp cận anh, thậm chí là chủ động đến bên Hạc Đệ nhưng anh đều từ chối và luôn tỏ thái độ phũ phàng.

Cho đến khi anh gặp một cô gái vừa ngốc nghếch lại ngây ngô, cô như một làn gió mới thổi vào cuộc sống của anh.
- Giá cả không thành vấn đề.

Cô vẫn chưa xem qua mà, cứ tự nhiên đi.
Cô nở nụ cười rồi bước đến chạm tay vào túi quà.

Chỉ vừa nhìn qua túi giấy sang trọng bên ngoài có in cả nhãn hiệu nổi bật cô liền biết đây là hàng rất đắt tiền e rằng cả đời cô cũng không bao giờ dám dùng đến những món đồ có giá trị thế này.
Tâm trạng phấn khởi mong chờ của Y Thoa phút chốc tan biến khi cô mở chiếc hộp ra và đập vào tầm mắt là một bộ váy có màu đen trắng chủ đạo.

Mọi chuyện chẳng có gì đáng nói cho đến khi cô cầm bộ váy lên để xem thật kỹ rồi thốt lên trong ngỡ ngàng:
- Đây chẳng phải là trang phục dành cho hầu gái sao?
Quả thật đây là một bộ váy nàng hầu, thường được dùng để cosplay trong các sự kiện.


Chiếc váy ngắn trên đầu gối được phối cùng chiếc tạp dề màu trắng thắt ngang eo.

Ngoài ra cổ áo và viền tay áo cũng là màu trắng nổi bật.

Bên cạnh đó còn đính kèm thêm một chiếc vòng cổ màu đen phối cùng ren trắng, cô nhìn thấy chiếc đầm này liền cảm giác nó không hợp với mình vì trông có vẻ khá "hư hỏng".
Thấy biểu cảm sững sờ của cô anh thản nhiên đáp:
- Đúng vậy, tôi thấy bộ váy này rất hợp với cô nên đã mua.
Y Thoa lắc đầu, vội đặt bộ váy trở vào hộp:
- Tôi không thể mặt kiểu đầm này được, nó ngắn quá.
Hạc Đệ nở nụ cười, cười non nhút nhát, anh thấy bộ váy tuy có hơi ngắn một chút nhưng nhìn chung rất kính đáo, không có gì phản cảm cả.
- Halloween mọi người ai cũng hóa trang, cô mặc như vậy là bình thường thôi mà.
Nói rồi anh bước đến cạnh cô, bàn tay không chịu để yên, luồn lách ra phía sau eo cô, tùy tiện động chạm rồi kéo cô đứng sát vào anh.
- Chưa gì mà đã xoắn lên rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui