Editor: Ngọc Nguyệt
"Thật sự là lãng phí thời gian."
Lãnh Loan Loan nhìn một người một lang giao chiến không ngừng nghỉ, bĩu môi, không thú vị, không cần phải làm dài dòng như vậy.
Nàng vừa nói xong, mọi người đều cười. Cũng chỉ có nàng mới có thể đem chuyện sinh tử chỉ là một trò chơi, nói lãng phí thời gian.
Ninh Phong Cách không biết nên khóc hay nên cười nhìn Dạ Thần. Dạ Thần bất đắc dĩ lắc đầu. Tiểu thê tử của hắn, càng ngày càng thấy nàng không giống người thường, ngạo nghễ, khí phách, cuồng vọng, bễ nghễ thiên hạ....
Người nổi tiếng nhìn về phía Lãnh Loan Loan, thấy nàng vẻ mặt nhàm chán ngáp.
Quả nhiên, nữ oa này là một bảo vật.
Nghĩ thế nhưng động tác trên tay càng sắc bén, nếu nàng nói lãng phí thời gian, vậy thì mình cũng nên kết thúc sớm một chút.
Dạ Thần cảm nhận được ánh mắt của Hỏa Ảnh giáo chủ luôn đặt trên người Cửu Nhi, trong lòng khẽ động. Hắn có thể nhìn ra ánh mắt người nổi tiếng không có sát khí, chỉ có nồng đậm hứng thú với Cửu Nhi. Ôm Lãnh Loan Loan càng chặt, tử đồng lạnh như băng, chỉ cần có nam nhân khác phát hiện Cửu Nhi đặc biệt, đáng yêu, hắn liền cảm thấy không thoải mái. Tuy rằng trước kia có lẽ coi nàng là muội muội đáng yêu nhưng không biết từ khi nào, hắn đã có thói quen ôm thân mình nho nhỏ kia vào ngực, thói quen có hơi thở của nàng bên cạnh, thói quen ấm áp của nàng...
Ai cũng không thể đem nàng cướp đi khỏi hắn.
Một loại khí phách chưa bao giờ thấy trên người hắn tản ra.
Lãnh Loan Loan sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên, thực sự là khí thế kinh người. Bất quá đôi mắt kia lóe ra tia khác thường, hắn đang ghen sao?
Trừng mắt nhìn, không thể nào. Tuy rằng linh hồn nàng là một cô gái mười bảy tuổi, nhưng hiện tại thể xác là sáu tuổi oa nhi. Gả cho hắn, nhưng cũng không hy vọng hắn có thể thích mình ngay. Chỉ hy vọng hắn có thể có thói quen về mình, sau đó thời gian trôi qua, cảm tình chậm rãi tích lũy, cuối cùng biến thành tình yêu...
Không phải nói, lâu ngày sinh tình sao?
Bất quá hiện tại, hắn đã có cảm tình với mình. Tuy rằng có điểm bất khả tư nghị, nhưng ngẫm lại cũng tốt lắm, chẳng qua cảm tình của bọn họ mới là trước tiên thôi.
"Tuyết lang lui xuống, Thủy Dao lên tiếp chiến hắn."
Lãnh Loan Loan thấy tuyết lang không thể tìm được cơ hội lại gần người nổi tiếng, chỉ không ngừng né tránh công kích của hắn, nàng nhíu mi. Nàng đã xem nhẹ, người nổi tiếng cũng không phải người tầm hường, hắn ra chiêu dứt khoát, hơn nữa nội lực không nhỏ. Tuyết lang tuy hung hãn nhưng không thể dùng pháp lực. Vẫn là một chướng ngại lớn, sớm biết cho hắn dùng hình dạng con người xuất hiện.
Tuyết lang nghe vậy, tránh kiếm của người nổi tiếng, lui về bên cạnh Lãnh Loan Loan. Thủy Dao giương tay áo, rút nhuyễn kiếm đánh với người nổi tiếng.
"Đến lượt một mỹ nhân."
Người nổi tiếng vẻ tà khí đánh giá Thủy Dao, nữ tử này thoạt nhìn thân thủ không thường, bộ dáng cũng bất phàm, xem ra những người bên cạnh tiểu thái tử phi cũng giống như nàng, không giống người thường.
Thủy Dao bị ánh mắt tà khí của hắn đánh giá, nhíu mi. Nàng chán ghét ánh mắt của nam nhân này, làm cho cả người nàng đều không thoải mái. Càng khiến gợi lên cảm giác không thoải mái của điêu tộc, tâm khẽ động, kiếm không chút lưu tình chém hắn.
"Quả nhiên là muốn chết."
Nhìn Thủy Dao thân thủ nhanh nhẹn, người nổi tiếng cười, khuôn mặt tuấn mỹ yêu nghiệt quyến rũ lòng người.
"Ta muốn băng."
Lãnh Loan Loan khẽ vẫy tay. Thật phiền phức. Đầu dựa vào ngực Dạ Thần, ngón tay bắn ra, điểm huyệt người nổi tiếng.
Người nổi tiếng cầm nhuyễn kiếm, đứng ở đó như một gốc cây, nụ cười cương cứng lại. Hắn nhìn Lãnh Loan Loan. Hắn không cảm nhận được động tĩnh gì, cư nhiên đã bị điểm huyệt. Chẳng lẽ tiểu thái tử phi biết được cách không điểm huyệt đã thất truyền trăm năm sao?
"Giáo chủ..."
Lạc vương cũng cảm giác được người nổi tiếng không thích hợp, vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng.
Lãnh Loan Loan buông tay, cười tà. Đôi mắt hắc bạch phân minh nhìn người nổi tiếng không thể nhúc nhích, như đang nhìn một con kiến, có phần thương hại.
"Người nổi tiếng giáo chủ, thế nào? Còn muốn giết chúng ta sao?" Thật đáng thương tên kia lại gặp phải mình, còn dám cuồng vọng. Hừ, nói cho ngươi biết, nếu ta đã nhận là thứ hai, sẽ không có người dám nhận thứ nhất. So sánh sự tùy ý, sự cuồng vọng, có ai vượt quá nàng sao? Nhìn hắn tính tình kiêu ngạo, nàng không thoải mái.
"Tiểu thái tử phi quả nhiên không tầm thường, bản giáo chủ lại càng hứng thú với ngươi." Người nổi tiếng sửng sốt, rồi lại khôi phục bộ dáng tà tà.
"Làm càn." Dạ Thần nhìn ánh mắt người nổi tiếng nhìn Lãnh Loan Loan, tức giận.
"Giáo chủ muốn bản thái tử tiêu diệt Hỏa Ảnh giáo sao?" Lạnh lùng trừng mắt người nổi tiếng, hắn mà dám đánh chủ ý lên Cửu Nhi, thật là chán sống rồi.
"Thái tử điện hạ cho rằng ngài có bản sự kia sao?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...