Editor: Ngọc Nguyệt
"Ha ha ha..."
Một trận cười xa truyền đến, một bóng dáng lửa đỏ như tia chớp bay vút vào đình.
Một thân huyết y, ba nghìn sợi tóc đen dài như thác, khoác áo choàng. Ngũ quan thâm thúy, mày kiếm anh khí mà tà mị. Đôi mắt hẹp dài thâm thúy, mũi thẳng, bạc môi gợi cảm, đỏ mọng, lóe ra tia dụ hoặc. Vẻ mặt tùy ý không kiềm chế, quét mắt qua đám người Lãnh Loan Loan, rồi dừng lại trên người Lạc vương.
"Ngươi đến rồi." Lạc vương nhìn người tới, trên mặt lạnh lùng xẹt qua tia kinh hỉ, còn có hy vọng.
Ninh Phong Cách cùng Dạ Thần nhìn nhau, đoán xem thân phận người này. Chỉ có Lãnh Loan Loan cùng Thủy Dao, tuyết lang là thần sắc chưa biến, tuyệt không đem người tới vào mắt.
Hồng y nam tử gật đầu với Lạc vương, hắn đã đáp ứng thì sẽ không nuốt lời. Liếc qua những thi thể ngoài kia, vẻ mặt chưa hề biết. Dường như cảnh huyết tinh với hắn cũng đã trở thành thói quen. Khi nhìn đến yết hầu hắc y nhân, nhíu mi. Nhìn về phía tuyết lang, xem ra vết thương là do tuyết lang kia làm. Chậc chậc, thật đúng là hung hãn.
"Xem ra phiền toái của ngươi không ít."
Mắt nhìn tuyết lang, nói với Lạc vương. Tuyết lang có đôi mắt huyết sắc, hung ác, thị huyết. Tay vuốt cằm, nó là một bảo vật. Nếu có thể thuần phục nó là chuyện rất thành tựu.
Nghe được lời nói của hắn, Lạc vương cũng nhíu mi. Đôi mắt thâm thúy mang theo hận ý nhìn chằm chằm Lãnh Loan Loan cùng Dạ Thần, bọn họ lại cướp đi tính mạng của thủ hạ hắn vất vả bồi dưỡng, cũng làm suy yếu lực lượng của hắn.
"Ngươi là ai?"
Đám người Dạ Thần, Lãnh Loan Loan, Ninh Phong Cách đánh giá hồng y nam tử, hắn có thể bay vút vào đình như thế chắc chắn là cao thủ. Lời nói cuồng vọng, không để người khác vào mắt. Nhưng nam tử bất phàm như vậy là ai?
Lãnh Loan Loan cùng Thủy Dao, tuyết lang, từ lúc nam tử tiếp cận, đã cảm nhận được hơi thở của hắn. Nhưng Lãnh Loan Loan ra lệnh cho Thủy Dao chặn lại, ngược lại rất ngạc nhiên người tới, có lẽ lại là một người thú vị.
Hồng y nam tử nhìn Dạ Thần, đôi mắt tím, khí chất cao quý, hơi thở vững vàng, thoạt nhìn thân thủ không kém. Bên cạnh hắn là một nam tử khác bề ngoài nhìn gầy yếu, nhưng chỉ sợ cũng là cao thủ. Càng không phải nói tới bạch y nữ tử cùng tuyết lang kia, quả nhiên là những nhân vật lợi hại. Nhưng...
Mâu quang chuyển động, dừng lại trên người Lãnh Loan Loan trong lòng Dạ Thần. Tiểu nữ oa mặc hồng sam, sơ song kế, phấn điêu ngọc mài, nhưng ánh mắt sắc bén không giống hài đồng năm sáu tuổi, hơn nữa nàng cũng hắn ngạo nghễ giống nhau, chỉ sợ lợi hại nhất lại là đứa nhỏ này. Mày kiếm nhíu lại, khóe môi gợi lên chút tươi cười hứng thú.
"Người nổi tiếng."
"Ngươi là Hỏa Ảnh giáo chủ."
Hắn vừa nói ra, Ninh Phong Cách cùng Dạ Thần biến sắc. Hỏa Ảnh giáo là thế lực lớn nhất trên giang hồ, cũng là tà giáo hung ác nhất, mà theo tin đồn thì Hỏa Ảnh giáo chủ hỉ nộ vô thường, giết người thành tà ma.
Dạ Thần cùng Ninh Phong Cách nhìn nhau, không nghĩ tới Lạc vương lại còn có quan hệ với Hỏa Ảnh giáo. Hơn nữa Hỏa Ảnh giáo chủ còn đích thân ra mặt, chỉ sợ giao tình sâu.
Dạ Thần nhíu mày, nếu Hỏa Ảnh giáo thật sự đứng về phe Lạc vương, chỉ sợ sự tình khó giải quyết. Nếu đoán không sai, xung quanh chắc còn người Hỏa Ảnh giáo.
Người nổi tiếng nhìn Ninh Phong Cách cùng Dạ Thần, tựa tiếu phi tiếu.
"Đúng vậy."
Lạc vương thấy đám người Dạ Thần có chút cố kỵ người nổi tiếng, hy vọng trong mắt càng lớn. Hắn ngẩng đầu về phía người nổi tiếng, thản nhiên nói:
"Người nổi tiếng công tử, người còn chưa nói rõ sự tình cho bổn vương." Có lẽ có thể lợi dụng hắn, trước diệt trừ mấy người cản trở hắn báo thù.
"Đương nhiên." Người nổi tiếng gật đầu, bình tĩnh nhìn Lạc vương. Nam nhân này từng cứu hắn lúc hắn bị trúng độc, đã đồng ý sẽ giúp hắn lúc nguy hiểm, mặt khác còn làm một việc cho hắn.
"Như vậy, bổn vương hy vọng ngươi có thể thực hiện lời hứa của mình." Thấy người nổi tiếng không đổi ý, Lạc vương nhẹ nhàng thở ra.
"Có chuyện gì cần ta làm?" Người nổi tiếng tiêu hỏi.
"Giết bọn họ!"
Lạc vương nhìn đám người Dạ Thần, đôi mắt thâm thúy trừng bọn họ, hung hăng nói.
Người cản đường ta, chết.
Hắn chưa từng quên lời thề của mình, chỉ cần làm trở ngại việc báo thù của hắn, hắn đều không mềm lòng diệt trừ.
Đôi mắt người nối tiếng xẹt qua tia quỷ dị, hắn nhìn thẳng vào lãnh mâu của Lãnh Loan Loan.
"Được, nhưng ta muốn lưu lại nàng."
Ngón tay chỉ thẳng Lãnh Loan Loan ở trong lòng Dạ Thần, tiểu nữ oa này không thú vị bình thường. Khuôn mặt phấn điêu ngọc mài kia cư nhiên có tư thái cao quý, thật sự không thể không làm cho người ta cảm thấy hứng thú. Có lẽ để nàng ở bên người sẽ là một chuyện rất thú vị.
"Cái gì?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...