“Là ta.”
Một giọng nói trẻ con lại lãnh lệ truyền đến từ cửa Điện Kim Loan.
Chúng thần quay đầu nhìn, lại không thể nói lên lời. Vẻ mặt khiếp sợ, nhất định là ảo giác. Nếu không, làm sao bọn họ lại thấy người trả lời cư nhiên là một tiểu nữ oa năm sáu tuổi, phấn điêu ngọc mài. Mái tóc đen búi ở hai bên, giữa trán no đủ đeo một chuỗi hồng ngọc. Một thân quần áo lửa đỏ, cổ tay áo dùng sợi tơ vàng buộc vòng quanh một đóa hoa, làn váy khẽ lay động theo mỗi bước đi, giơ tay nhấc chân đều lộ ra cao quý bẩm sinh….
Nàng là ai?
Chúng thần đều suy đoán trong lòng, cho đến bây giờ chưa từng thấy qua nữ oa này. Không biết là thiên kim nhà ai?
“Hoàng Thượng, vị tiểu thư này nói nàng là người Thái tử chọn làm Thái tử phi?”
Thu Đừng Ngôn có chút không tin được, nàng vẫn là một đứa trẻ, nào có ai lập đứa trẻ làm Thái tử phi?
Chúng thần cũng không dám tin tưởng, trong mắt lộ ra vẻ hoang mang.
“Đúng vậy.” Hoàng đế gật đầu, mắt nhìn Thái tử ở phía dưới.
Dạ Thần nhếch môi cười, xoay người vươn hai tay với Lãnh Loan Loan. Hắn mặc một thân triều phục hoa lệ, thân hình cao ngất hoàn mỹ, mái tóc dài đen như mực dùng trâm ngọc búi lên, mặt đẹp như vẽ.
Lãnh Loan Loan dẫn Thủy Dao đi về phía hắn, sau đó ở trước mặt mọi người, thân mình nhỏ nhắn linh hoạt như yến nhảy lên người hắn, mà Dạ Thần tự nhiên vòng hai tay ôm chặt nàng.
Chúng thần nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, đây là Thái tử gia luôn lãnh ngạo sao? Khóe môi hắn cười, bao hàm sủng nịnh đối với vị tiểu cô nương này, chẳng lẽ, ngày thường Thái tử luôn không gần nữ sắc, là vì có sở thích luyến đồng chi phích (yêu thích trẻ em) biến thái sao?
Mọi người nghĩ vậy, không khỏi nhìn Dạ Thần bằng ánh mắt kỳ quái.
“Thái tử điện hạ, lập Thái tử phi không phải đều lập nữ nhân đã đến tuổi cập kê sao? Vị tiểu cô nương này sợ là không hợp quy củ.”
Đức Hưng Vương gia nhìn thấy một tiểu oa nhi sẽ làm Thái tử phi nhịn không được đi ra, hắn vốn còn rất tin tưởng với nữ nhi của mình, ai biết lại đột nhiên xuất hiện một tiểu oa nhi, đây không phải rõ ràng là làm hắn mất mặt sao?
“Đúng vậy, quy củ lập Thái tử phi đẩu tiên là phải cập kê, thứ hai là không thể không có song thân (phụ mẫu), thân thế phải trong sạch.” Thu Đừng Ngôn cũng đi ra, ý tứ thật rõ ràng, tóm lại tiểu oa nhì này không phù hợp làm Thái tử phi.
“Hoàng Thượng, quy củ không thể phá.” Chúng thần cũng đồng ý, cùng quỳ xuống can gián Hoàng đế.
Lãnh Loan Loan nhìn văn võ bá quan phản đối, miết miết môi, tuyệt không để ý.
Hoàng đế liếc mắt nhìn mọi người một lượt, giống như thực khó xử. Ném mọi chuyện cho con, dù sao cũng là hắn muốn lập oa nhi này làm Thái tử phi, vậy để hắn xử lí đi.
“Thái tử, ngươi nói sao?”
Dạ Thần nhìn Cửu Nhi trong ngực, trong lòng biết bộ dáng này của Cửu nhi là sẽ không nhúng tay. Hắn sủng nịnh cười, đôi mắt thâm thúy tràn đầy băng sương, lạnh lùng đảo mắt qua mọi người, nói:
“Chuyện nhà của bản Thái tử, liên quan gì đến các ngươi?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...