"Loan Loan, đừng."
Nghe Lãnh Loan Loan và Xà Vương định tìm Tam công chúa để báo thù cho hắn, Lãnh Huyền Minh đột nhiên phản đối.
"Tại sao?" Lãnh Loan Loan kỳ quái nhìn hắn. "Giết người thì đền mạng, đánh người thì không thể để mọi chuyện trôi qua như vậy. Có thù tất báo. Chẳng lẽ hoàng huynh định để thế sao?" Bọn họ đều khinh người quá đáng, tuyệt đối không thể để họ quá phận.
Lãnh Huyền Minh sửng sốt, dưới ánh mắt hoài nghi của họ, chần chờ nói:
"Ta không muốn làm Oánh Nhi khó xử."
"Là vậy sao?" Lãnh Loan Loan nhướn mi. Thực tò mò. Nhìn vẻ mắt hắn rõ ràng là thật tâm với Tam công chúa, nàng nghi ngờ rốt cuộc hắn có phải một tên cuồng tự ngược không, lại có cảm tình với nữ nhân suýt nữa đã hại chết hắn. Nàng muốn nhìn một chút xem rốt cuộc Tam công chúa kia có bộ dáng thế nào.
"Ta..."
Dưới ánh mắt của Lãnh Loan Loan, Lãnh Huyền Minh nói không ra lời phản bác. Nhíu mày, không phải hắn thích Oánh Nhi sao? Nhưng tại sao trong đầu cũng hiện ra khuôn mặt của Tam công chúa?
Lãnh Loan Loan và Xà Vương nhìn nhau, đều hiểu phần nào. Chỉ sợ Lãnh Huyền Minh thật sự thích Tam công chúa kia, như thế lại phiền, lại thích người đã đánh hắn?
"Không phải ta đã không sao rồi sao? Không cần khiến cho Xà với và Hổ giới ghét nhau, dân chúng hai giới cũng khổ."
Sau một lúc lâu, Lãnh Huyền Minh nói tiếp. Đó cũng là ý niệm hắn thuyết phục chính mình, đúng vậy, hắn sợ một khi chiến sự xảy ra, người chịu khổ là dân chúng hai giới.
Lãnh Loan Loan lắc đầu, hắn chỉ mạnh miệng.
"Được rồi, chúng ta không tìm Hổ giới Tam công chúa báo thù nữa." Nhưng nàng nhất định phải xem Tam công chúa kia như thế nào mà khiến hoàng huynh để trong lòng.
Nghe thấy lời của Lãnh Loan Loan, Lãnh Huyền Minh thở phào nhẹ nhõm.
Xà Vương, Xà Hậu và Lãnh Loan Loan nhìn nhau, Xà Hậu cười nhạt với Lãnh Huyền Minh.
"Minh Nhi, con vùa tỉnh chắc vẫn còn mệt. Nghỉ ngơi một chút đi, chúng ta ra ngoài trước, lát nữa cung nữ sẽ đưa ngọ thiện đến.
"Vâng, cung tiễn phụ hoàng, mẫu hậu."
Lãnh Huyền Minh gật đầu với họ, thật sự cảm thấy có chút mệt mỏi, đợi bóng dáng họ biến mất, nằm xuống, tiến vào mộng đẹp.
Xà Vương bọn họ đi đến đình viện. Hoa theo gió phất phới, y phục họ cũng lay động, lại đều là tuấn nam mỹ nữ, thành một bức họa đẹp.
"Cửu Nhi, con nói xem có phải hoàng huynh con đã thích Tam công chúa đã đánh hắn không?"
Xà Vương nhớ đến vẻ mặt vừa rồi của nhi tử, càng nghĩ càng thấy phức tạp. Không phải hắn thích Hổ giới Tiểu công chúa sao? Nên mới theo đuổi người ta, bây giờ sao lại thích Tam công chúa? Chưa kể Tam công chúa kia còn suýt nữa hại chết hắn.
"Ta nghĩ đúng là vậy rồi." Xà Vương nói tiếp, đã hiểu rõ. Muốn trả thù cho nhi tử, lại không ngờ hắn đã thích người ta. Bây giờ chỉ có thể từ bỏ ý định đó, bởi vì có lẽ Tam công chúa kia có thể sẽ thành hoàng tức của họ.
"Tình yêu vốn đã không thể nói rõ, có lẽ đây là duyên phận của họ. Chỉ là có chút đặc biệt thôi." Lãnh Loan Loan thản nhiên nói.
Dạ Thần gật đầu, đồng tình với lời của Lãnh Loan Loan.
"Cửu Nhi nói đúng, có lẽ đây là duyên phận của hoàng huynh." Giống như thích khách muốn ám sát người ta.
"Nhưng Tam công chúa có thể sẽ lại đánh Minh Nhi nữa không? Nàng là nữ tử như thế nào?"
Xà Vương, Xà Hậu lo lắng, nhìn bộ dáng bây giờ của nhi tử, nếu để càng lâu càng hãm sâu, chỉ sợ người ta muốn đánh cũng không đánh lại.
Lãnh Loan Loan dừng cước bộ, nhìn Xà Vương, Xà Hậu.
"Phụ hoàng, mẫu hậu, để con nhìn xem Hổ giới Tam công chúa đi, cũng thay hoàng huynh xem xem nàng có thể xứng đôi với hoàng huynh không." Tuy tình yêu vượt qua rào cản tuổi tác, thân phận địa vị, nhưng nếu Tam công chúa tính tình hung dữ, chắc chắn nàng không đồng ý. Muốn làm tẩu tử của nàng, phải qua cửa của nàng mới được.
"Đương nhiên được. Nhưng con đang mang thai, vẫn nên ở trong cung tĩnh dưỡng." Xà Vương, Xà Hậu nhìn phần bụng của Lãnh Loan Loan, nếu động thai lại là vấn đề lớn.
"Yên tâm." Lãnh Loan Loan khoát tay. "Con sẽ cẩn thận. Hơn nữa Thần cũng sẽ bảo vệ con." Nhu tình nhìn Dạ Thần.
Dạ Thần biết nếu nàng đã quyết định chuyện gì là không ai có thể thay đổi, nếu nàng muốn đến Hổ giới, đương nhiên hắn sẽ bồi nàng, bảo hộ chu toàn.
"Phụ hoàng, mẫu hậu yên tâm, con nhất định sẽ bảo vệ tốt Cửu Nhi và đứa nhỏ."
"Vậy..."
Xà Vương và Xà hậu nhìn nhau, gật đầu.
"Được rồi, nhưng trăm ngàn lần phải cẩn thận."
"Vâng." Dạ Thần đỡ Lãnh Loan Loan, gật đầu cam đoan với họ.
"Khi nào thì các con đi?" Xà Vương hỏi.
"Ngày mai."
"Được." Xà Vương gật đầu. "Mang theo cả Ninh công tử họ sao?"
Lãnh Loan Loan và Dạ Thần nhìn nhau, gật đầu.
"Vâng." Để Thủy Dao họ đi theo, nhiều thêm một phần lực lượng.
"Trước khi con đi, ta sẽ đem tị tức đan cho con. Hổ giới không giống Xà giới, hổ luôn muốn ăn thịt người, Thần và Ninh công tử không cùng chủng loại với chúng ta, cho nên cần che dấu hơi thở."
"Được." Đương nhiên phải che dấu hơi thở, nếu không sẽ bị mãnh hổ cắn, rất phiền toái.
"Đúng rồi, trước khi đi Hổ giới, Cửu Nhi đi gặp thần quan đại nhân đi, có lẽ hắn có thứ cần đưa cho con."
Xà Hậu cũng nói, bây giờ Cửu Nhi không thể sơ suất, thân thể không thể xảy ra một chút sai lầm.
"Được, con đi."
Lãnh Loan Loan gật đầu, tuy rằng nàng không thích lão ấy. Nhưng nghe nói nơi của hắn không thiếu bảo bối, có thể lấy vài món đưa cho Thần cũng tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...