Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Hàn Quân Ngưng tỏ ra bất mãn: "Nhanh lên nào, đàn ông con trai mà cứ rề rề rà rà, chị ở dưới đây mà, em sợ gì!"
Phù!
Trương Minh Vũ hít thở thật sâu.
Có chị sáu ở đây mà!
Anh không do dự nữa, lấy đà nhảy xuống.
Cơ thể rơi tự do giữa không trung, càng ngày càng gần mặt đất.
Khoảng cách từ tầng hai đến mặt đất không quá cao nhưng đã đủ để gây thương tích rồi!
Khăn tắm bị gió hất lên.
Hàn Quân Ngưng tiến lên hai bước rồi dang rộng hai tay, trong đôi mắt xinh đẹp đầy vẻ hào hứng.
Chẳng mấy chốc, Trương Minh Vũ đã rơi vào vòng tay của cô ấy bình an!
Không hề mất thăng bằng chút nào!
Mạnh thế luôn hả...
Trương Minh Vũ trợn to mắt, lòng lại cuộn trào sóng gió.
Hàn Quân Ngưng mạnh đến mức vượt quá sức tưởng tượng của anh...
Nụ cười trên mặt chợt tắt, cô ấy bĩu môi.
Hàn Quân Ngưng mở hai tay ra làm Trương Minh Vũ rơi cái phịch xuống đất.
Cô ấy tức giận lầm bầm: "Bị gì vậy trời, đã quấn khăn tắm còn mặc đồ ở trong!"
"Biết vậy đi cầu thang cho rồi!"
Khóe miệng Trương Minh Vũ co rúm.
Bà chị sáu này thật là...
Anh lúng túng nói: "Cái đó... Hay mình nghiên cứu chuyện... huấn luyện trước đi ạ?"
Hàn Quân Ngưng ngẩn ra một chốc rồi nói nhỏ: "Suýt quên mất tiêu".
Trương Minh Vũ thiếu chút nữa đã hộc máu.
Hàn Quân Ngưng thoăn thoắt cất bước đi tới nơi có ánh đèn đường khá sáng ở đằng xa.
Trương Minh Vũ lặng lẽ theo sau.
Hàn Quân Ngưng đi được một lúc rồi dừng chân, vân vê một cọng cỏ đuôi chó trong tay.
Trương Minh Vũ ngoan ngoãn đứng sau lưng, tâm trạng đầy kích động.
Chắc chắn chiêu mà chị sáu sắp dạy sẽ lợi hại lắm đây!
Lát sau, Hàn Quân Ngưng chậm rãi lên tiếng: "Em đánh nhau bao giờ chưa?"
Trương Minh Vũ gật đầu.
Cô ấy hỏi tiếp: "Mấy lần rồi?"
Trương Minh Vũ cười toe toét: "Chắc tầm hai mươi trận đó chị".
Hàn Quân Ngưng nhướng mày, cười đáp: "Được phết nhờ, không ngờ em là hạt giống tốt đấy".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...