Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Lại có người dám mắng Chung Hải?
Một giây sau, một bóng người vận đồ đen trông cực kì xinh đẹp đột nhiên từ phía sau lao ra.
Trương Minh Vũ lập tức yên tâm hẳn.
Ngay sau đó, Hàn Quân Ngưng đã vọt tới, chắn trước người Trương Minh Vũ, đồng thời cũng đạp một cước ra, trông tư thế như là muốn liều mạng với Chung Hải.
Thật đúng là chán sống!
Đám người xung quanh đều nở nụ cười khinh thường.
Vẻ giễu cợt trên mặt Triệu Khoát và Hà Gia Hoa cũng càng thêm sâu sắc.
Một giây sau, chân của hai người va chạm vào nhau với một lực cực mạnh.
Uỳnh!
Một tiếng động trầm đục vang lên.
Tiếp theo đó là một tiếng gào vô cùng thảm thiết: "A!"
Có điều, nụ cười nhạo báng trên mặt những người ở đây lại lập tức biến mất.
Bởi vì, kẻ vừa gào thảm lại chính là... Chung Hải!
Khi bọn họ định thần nhìn lại, Chung Hải đã bị đá bay ra ngoài, nặng nề ngã thịch xuống đất, đang ôm chặt cẳng chân, đau đớn quằn quại cả người.
Trời đất!
Khắp nơi vang lên tiếng hít hà thật mạnh.
Mỗi người đều lộ vẻ khiếp sợ tột cùng.
Phó hội trưởng Hiệp hội Võ thuật tỉnh Thiên lại bị một cô gái... hạ gục trong nháy mắt!
Chuyện này...
Vẻ đắc ý trên mặt Triệu Khoát và Hà Gia Hoa đã đông cứng lại.
Ai nấy đều trợn to mắt, há hốc miệng đầy kinh sợ.
Sao… có thể như vậy!
Tuy trong lòng không cách nào tiếp nhận kết quả nhưng sự thật đã bày ra trước mắt.
Ực!
Từng tiếng nuốt nước bọt đầy sợ hãi vang lên liên tiếp.
Mọi người nhìn về phía Hàn Quân Ngưng, ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
Trương Minh Vũ cũng trợn trừng mắt.
Chị sáu... mạnh quá!
Một chiêu hạ gục đối thủ?
Hàn Quân Ngưng lạnh lùng quát lên giận dữ: "Một đống tuổi còn đi bắt nạt em tôi à! Lão khốn kia, ông không muốn giữ chút thể diện cho bản thân hay sao?"
Lão khốn kia...
Kiểu xưng hô đó...
Khiến tất cả mọi người đờ đẫn.
Đường đường là phó hội trưởng Hiệp hội Võ thuật lại bị người ta mắng thẳng vào mặt là lão khốn không biết giữ thể diện...
Quan trọng nhất là... còn không thể phản bác được!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...