Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Tần Minh Nguyệt trầm giọng ra lệnh, lập tức dẫn theo mấy anh cảnh sát xông vào trong quán cà phê!
Đang đi tuần tra thì vô tình gặp phải chuyện này!
Bấy giờ ở trên sân thượng đã trở nên hỗn loạn!
Long Tam và Long Thất đánh bại kẻ thù thế như chẻ tre, bóng người đen sì bị đánh bay tứ tung!
Nhưng Trương Minh Vũ cũng đã bị một đám người áo đen bao vây ở giữa, bốn bề đều là kẻ địch!
Bịch bịch bịch!
Tiếng đánh đấm vang lên, anh vung tay vung chân điên cuồng đánh trả!
Ả phụ nữ kia trầm giọng quát: “Đánh nhanh thắng nhanh!”
Dứt lời, cô ta cũng lao vọt về phía anh!
Trong mắt anh hiện lên vẻ hoảng loạn!
Long Tam và Long Thất ở bên kia vẫn đang chiến đấu điêu luyện, thế nhưng bọn họ lại không có thời gian tới cứu anh!
Nhìn thấy tình hình nguy cấp của anh, ánh mắt hai người họ đều trở nên lạnh lẽo!
Trương Minh Vũ dùng sức hất bay mấy gã áo đen bên cạnh!
Thế nhưng cô gái tóc ngắn đã xông tới ngay trước mặt!
Ánh mắt cô ta lạnh như băng, tay lăm lăm con dao sắc bén!
Anh lập tức hoảng sợ trợn tròn mắt!
Xong đời rồi!
Muốn tránh cũng không kịp nữa!
Anh cũng chẳng còn sức lực để tránh né!
Ngay trong giây phút nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc ấy, một giọng nói bất ngờ vang lên: “Không được động đậy!”
“Đoàng!”
Tiếng súng choi tai bỗng vang lên!
Tất cả mọi người đều kinh hãi, đồng loạt dừng tay lại!
Ai cũng quay sang nhìn về phía đầu cầu thang!
Trương Minh Vũ mắt tròn mắt dẹt nhìn người vừa mới xuất hiện!
Tần Minh Nguyệt!
Lần đầu tiên anh cảm thấy cô ta thật đáng yêu!
Lúc này cô ta đang nhíu mày, vẻ mặt cảnh giác tột độ, tay nắm chặt súng!
Bốn anh cảnh sát đứng sau lưng cô ta cũng rất căng thẳng!
Cô ta liếc nhìn xung quanh một lượt, nhanh chóng phát hiện Trương Minh Vũ đứng lẫn trong đám người, chân mày lại càng nhíu chặt!
Lại là anh ta!
Long Tam và Long Thất liếc mắt nhìn nhau, lặng lẽ di chuyển tới bên cạnh Trương Minh Vũ!
Nỗi lo lắng trong lòng anh đã hoàn toàn biến mất!
Thế nhưng khi quay đầu lại, chiếc trực thăng kia đã bay đi xa rồi!
Con mẹ nó!
Tim anh không khỏi thắt lại!
Long Tam trầm giọng lên tiếng an ủi: “Cậu đừng quá lo lắng, trước khi ra tay tôi đã đánh tiếng cho em Chín rồi. Bây giờ chắc là con bé vẫn đang theo dõi bọn chúng”.
Đỉnh!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...