Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Quay đầu nhìn, lồng ngực Lâm Kiều Hân đang phập phồng lên xuống, trong mắt ngập tràn sự tức giận!
Khóe miệng Trương Minh Vũ co giật một hồi.
Tính cách của Lâm Kiều Hân cũng không phải kiểu thích theo đuổi thần tượng, đây... là tiếng huống gì vậy?
Cô Điềm Điềm kia... có uy lực lớn vậy sao?
Triệu Khoát nhướng mày, cười nói: "Ồ, hóa ra là fan trung thành, có điều... tại sao tôi phải nghe lời cô?"
"Anh..."
Lâm Kiều Hân càng tức giận hơn, cơ thể run rẩy!
Có thể thấy cô Điềm Điềm kia quan trọng với Lâm Kiều Hân đến nhường nào.
Trương Minh Vũ cười nói: "Không bảo anh phải nghe lời chúng tôi, có điều dựa vào anh... có thể liên lạc được với ngôi sao kia chắc?"
"Ha ha ha!"
Triệu Khoát điên cuồng mỉm cười, nói: "Ngôi sao cũng chỉ là con người thôi! Là người... thì có thể dùng tiền được!"
Mắt người phụ nữ trang điểm lòe loẹt lóe sáng!
Tiền!
Lâm Kiều Hân tức giận nói: "Anh bỏ cái ý định đấy đi! Điềm Điềm không phải loại người như anh nghĩ đâu!"
Trương Minh Vũ bất lực.
Hình như Lâm Kiều Hân hiểu cô Điềm Điềm này lắm.
Vẻ chế giễu trong mắt Triệu Khoát ngày càng rõ, hắn nói: "Tôi đã cho người liên lạc rồi, mấy người mà không vội... có thể chờ xem".
Sau khi nói xong liền bước nhanh đến đằng sau sân khấu.
Lâm Kiều Hân mím môi, không do dự bước theo!
Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu, nhưng cũng chỉ có thể im lặng đi theo.
Đợi đến khi Triệu Khoát đi đến cổng vào, một người phụ nữ vội vàng chạy qua đón tiếp.
Mặt Triệu Khoát càng kiêu ngạo hơn.
Hắn bước nhanh về trước!
Lâm Kiều Hân đưa Trương Minh Vũ đi theo!
Tuy nhiên chưa đi được mấy bước đã bị hai tên vệ sĩ cao to lực lưỡng chặn lại.
Triệu Khoát nói: "Bạn của tôi, để bọn họ vào đi".
Hai tên vệ sĩ thấy vậy liền lặng lẽ lùi sang một bên.
Lâm Kiều Hân không hề chần chừ đi theo.
Trương Minh Vũ có hơi hoang mang.
Lời Triệu Khoát... có uy lực đến thế à?
Có điều nghĩ lại cũng thấy bình thường, dù sao nhà họ Triệu cũng kinh doanh khách sạn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...