Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Tần Minh Nguyệt bước tới với khuôn mặt không chút biểu cảm.
Cô ta trừng mắt lườm Trương Minh Vũ.
Trong mắt Trương Minh Vũ lóe lên vẻ bất đắc dĩ.
Quả thật...
Hôm nay mình đã làm phiền cô ấy hơi nhiều...
Đám người Lục Thiên Long cau mày.
Người này... là ai?
Trong mắt bà Chương lóe lên vẻ lạnh lùng!
Bà ta căm ghét những cô gái xinh đẹp hơn bà ta!
Tần Minh Nguyệt lãnh đạm hỏi: "Bên ngoài là người của ai?"
Bà Chương hơi híp mắt, lạnh lùng nói: "Người của tôi, có vấn đề gì sao?"
Trương Minh Vũ mỉm cười đầy ẩn ý.
Có kịch hay để xem rồi!
Tần Minh Nguyệt chẳng thèm liếc nhìn, lạnh lùng nói: "Cho bà một phút, bảo tất cả mọi người rút lui”.
Vô cùng bá đạo!
Mọi người lại sững sờ.
Cô gái này...
Trong mắt mọi người lại xuất hiện vẻ giễu cợt!
Đúng là không biết trời cao đất dày là gì!
Bà Chương phì cười khinh thường, lẩm bẩm: "Giới thiệu một chút, tôi là bà Chương”.
Mọi người không ngừng cười nhạo!
Một cái tên nghe thôi cũng dọa cô sợ chết khiếp!
Sắc mặt Tần Minh Nguyệt không hề thay đổi, thấp giọng nói: "Còn bốn mươi giây”.
Hả?
Mọi người đều chấn động!
Chưa nghe nói đến tên của bà Chương hả?
Bà Chương lạnh lùng, tức giận nói: "Con ả khốn nạn, cô dám ra lệnh cho tôi sao?"
"Lúc bà đây làm bá chủ thế giới ngầm, cô còn chưa ra đời đâu đấy!"
Tần Minh Nguyệt khẽ cau mày nói: "Không nghe à?"
Bà Chương tức giận mắng nhiếc: "Cô là cái thá gì? Nghe lời cô ư?"
"Người đâu! Bắt hết bọn chúng lại cho tôi!"
Mọi người xung quanh đều phấn khích!
Cuối cùng cũng bắt đầu rồi!
Các nhân viên của tập đoàn Chu Thị càng thêm lo lắng.
Dù có người đến.
Nhưng... chỉ có hai mươi mấy người!
Chẳng mấy chốc, bốn năm mươi người đàn ông vạm vỡ mặc đồ đen bắt đầu đi về phía cửa công ty!
Hừng hực khí thế!
Ba cha con Lục Thiên Long khinh thường ra mặt!
Bà Chương ngạo nghễ đứng nhìn!
Đôi mắt Trương Minh Vũ lại lóe lên vẻ nghiền ngẫm!
Dám đối nghịch với Cục Cảnh sát ư?
Tần Minh Nguyệt lạnh lùng quát tháo: "Bắt hết bọn chúng về cho tôi!"
Hả?
Vừa dứt lời, tất cả mọi người bỗng sửng sốt!
Bắt... về ư?
Chuyện này...
Bà Chương cau mày.
Lúc này, tiếng còi báo động truyền đến!
Hả?
Tất cả mọi người đều chết lặng!
Quay đầu nhìn lại, những chiếc ô tô chạy nhanh đến với đèn cảnh sát nhấp nháy phía trên!
Khoảng... mười mấy chiếc!
Tất cả mọi người đều chết lặng!
Cục Cảnh sát?
Khuôn mặt Lục Thiên Long cứng đờ!
Bà Chương hơi bối rối!
Xe nhanh chóng dừng lại, từng chiến sĩ lao đến!
Trong tay cầm gậy cảnh sát, chỉnh tề nhanh gọn!
Mọi người trợn mắt há mồm!
Ừng ực!
Mọi người xung quanh khó khăn nuốt nước bọt.
Khuôn mặt đầy vẻ mờ mịt khó hiểu!
Thật đáng sợ!
Các nhân viên của tập đoàn Chu Thị cũng sững sờ!
Tất cả những gã đàn ông vạm vỡ áo đen lập tức dừng bước, chần chừ do dự!
Chuyện này...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...