Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Thấy vậy, Phương Đại Minh cười khinh thường lẩm bẩm: "Nhà họ Triệu cũng chỉ có vậy”.
"Anh có thể đi, bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho bố tôi, bảo ông ấy tránh xa nhà họ Triệu các anh!"
Nói xong, anh ta lấy điện thoại ra!
Chuyện này...
Thấy vậy, Triệu Khoát vô cùng lo lắng!
Suy cho cùng... đây là việc của nhà họ Triệu!
Một lúc lâu sau, Triệu Khoát lạnh lùng hét lên: "Chờ đã!"
Hả?
Mọi người đều sững sờ.
Chẳng mấy chốc, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Triệu Khoát.
Phương Đại Minh cười khẩy.
Phù!
Triệu Khoát thở hổn hển nói: "Được, tôi đưa!"
Chuyện này...
Mọi người lập tức mở to mắt!
Đưa thật à?
Trương Minh Vũ vô cùng phấn khích!
Năm trăm triệu tệ rơi vào tay!
Phương Đại Minh thờ ơ nói: "Vậy anh còn đứng ngây ra đó làm gì? Lấy tiền đi”.
Triệu Khoát siết chặt nắm đấm.
Nhưng lúc này... hắn không có lựa chọn nào khác.
Cuối cùng, hắn xua tay lặng lẽ viết một tờ chi phiếu.
Phương Đại Minh im lặng nhận lấy.
Chẳng mấy chốc, ánh mắt đầy ẩn ý của anh ta nhìn sang Lục Chính Minh, chậm rãi nói: "Cậu chủ Lục, của anh đâu?"
Vẻ nôn nóng lóe lên trong mắt Lục Chính Minh.
Nhưng...
Phương Đại Minh tiếp tục chế nhạo: "Anh sẽ không giống như Triệu Khoát... không cần đến thể diện chứ?”
"Người nhà họ Lục... không giống loại người đó”.
Hừ!
Lục Chính Minh lạnh lùng hừ một tiếng nói: "Tôi thiếu năm trăm triệu này chắc?"
Nói xong gã vẫy tay!
Ký vào tờ chi phiếu!
Ừng ực!
Mọi người xung quanh khó khăn nuốt nước bọt.
Một tỷ tệ!
Cứ thế giao dịch thành công sao?
Phương Đại Minh cầm cả hai tờ chi phiếu trên tay, không ngừng cười khẩy!
Mọi người đều nhìn chằm chằm vào tờ chi phiếu.
Phương Đại Minh chậm rãi xoay người, khách khí cười nói: "Một tỷ này... là của anh”.
Nói xong, anh ta đưa tờ chi phiếu ra!
Ôi trời!
Mọi người xung quanh lập tức ớn lạnh!
Mẹ kiếp, hào phòng thế!
Trương Minh Vũ nhận lấy tờ chi phiếu, cười nói: "Cám ơn cậu chủ Phương!"
Hai tên đàn em giãy giụa đứng dậy.
Nhìn cảnh này... càng thêm chua xót!
Sắc mặt Triệu Khoát vô cùng u ám!
Lục Chính Minh điên tiết!
Nhưng...
Lục Chính Minh tức giận nói: "Hôm nay coi như các anh may mắn, chúng ta cứ chờ mà xem!"
Nói xong, gã xoay người rời đi!
Trương Minh Vũ vô cùng kích động.
Quả thật phải chờ xem!
Dù sao... anh vẫn phải hạ gục nhà họ Lục!
Hừ!
Triệu Khoát khịt mũi lạnh lùng.
Đồng thời quay người bước về phía cửa.
Trương Minh Vũ cười toe toét nói: "Cậu chủ Triệu Khoát, đừng vội đi, hôm nay tôi tới đây để tìm anh”.
Hả?
Vừa dứt lời, Triệu Khoát lập tức dừng bước!
Tìm hắn sao?
Triệu Khoát mới xoay người lại, hờ hững hỏi: “Anh tìm tôi có chuyện gì sao?”
Ánh mắt những người ở xung quanh đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Trương Minh Vũ thản nhiên nói: “Chúng ta ra ngoài nói chuyện đi, chỗ này quá nhiều người sẽ gây ảnh hưởng đến anh”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...