Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Bấy giờ anh mới nhận ra tin nhắn này do Tần Minh Nguyệt gửi tới!
Thôi xong!
Sao anh lại quên bẵng chuyện của cô ta chứ!
Tối hôm qua tên đội trưởng Trần kia có nói Tần Minh Nguyệt đã bị bắt!
Anh cuống quá, quên mất!
Mặt Trương Minh Vũ đầy trầm tư.
Hôm trước Tần Minh Nguyệt đã bị bắt.
Chắc chắn bây giờ cô ta đang gặp nguy hiểm!
"Tôi tới ngay, cô đang ở đâu?"
Trương Minh Vũ trả lời tin nhắn.
Nhưng chờ thật lâu vẫn không có hồi âm!
Tâm trạng Trương Minh Vũ trở nên nặng nề.
Tin nhắn chỉ có hai từ, khả năng cao là tình hình nơi Tần Minh Nguyệt cấp bách lắm rồi.
Trương Minh Vũ cất điện thoại đi.
Đi cứu người thôi!
Trương Minh Vũ không nán lại lâu, đứng dậy ra ngoài công ty.
Chiếc Mercedes đen đang đậu ở bên đường.
Trương Minh Vũ ngồi vào hàng ghế sau, lo lắng nói: "Đến đồn cảnh sát".
Long Tam đạp chân ga.
Không lâu sau, xe dừng trước đồn cảnh sát.
Long Tam hỏi: "Cậu có kế hoạch gì chưa?"
Trương Minh Vũ lắc đầu rồi đáp: "Vẫn chưa, tôi muốn đi vào làm rõ đã".
Long Tam lắc đầu: "Không cần hỏi đâu".
"Thần Ẩn và Âu Dương Triết bắt tay với nhau, cô Tần bị người của nhà họ Âu Dương vu oan nên bị bắt".
"Tôi đã điều tra ra được từ hôm qua".
"Bây giờ Âu Dương Triết chưa dám giết cô Tần".
"Nhưng hôm nay cô Tần sẽ bị chuyển tới Thanh Châu".
"Bên đó toàn là bọn tay chân muốn bợ đỡ nhà họ Âu Dương".
Trương Minh Vũ cau mày.
Thanh Châu?
Long Tam nói tiếp: "Một khi đến Thanh Châu, cô Tần muốn thoát khỏi đó cũng khó".
Ánh mắt Trương Minh Vũ trở nên nặng nề.
Thần Ẩn vốn đã khó đối phó rồi.
Giờ còn thêm nhà họ Âu Dương...
Chưa kể vì giúp anh nên Tần Minh Nguyệt mới bị Âu Dương Triết nhằm vào.
Sao anh có thể mặc kệ?
Lát sau, Trương Minh Vũ nghiêm giọng hỏi: "Khi nào chúng xuất phát?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...