Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chết rồi!

Anh ngoái đầu, tình cờ nhìn thấy Tiểu Trạch hạ tay xuống!

Đó là một chiếc phi tiêu...

Vèo!

Tiếng kêu xé gió vang lên.

Trương Minh Vũ hoàn toàn không phản ứng kịp!

Nhanh, chuẩn, độc!

Anh mở to mắt nhìn nó với vẻ bàng hoàng.

Nhanh quá!

Roẹt!

Một âm thanh phát ra.

Cảm giác đau nhói tức khắc truyền đến từ bả vai!

Ôi!


Trương Minh Vũ hít một ngụm khí lạnh, liên tục lùi bước chân!

Nhưng anh bị ngã xuống đất.

Lâm Kiều Hân kinh hoàng thét: "Trương Minh Vũ!"

Thân thể mềm yếu của cô run lẩy bẩy.

Nước mắt rơi đầm đìa xuống má.

Long Tam và Long Thất đồng loạt dừng đánh nhau.

Hai người thấy cảnh này thì đanh mặt.

Trương Minh Vũ che vai, nghiến răng chịu đựng cảm giác đau đớn.

Anh mất thế rồi, không ổn!

Tiểu Trạch đứng lên, biểu cảm vẫn lạnh lùng như cũ.

Chốc lát sau, tiếng bước chân nặng trịch vang lên!

Trương Minh Vũ nhíu mày.


Anh quay đầu nhìn sang, thấy người đàn ông lại chạy như bay đến!

Trương Minh Vũ mím môi, đứng dậy một cách khó khăn.

Bốp bốp!

Hai cú đấm nối tiếp nhau nhưng anh may mắn tránh thoát.

Tuy nhiên, cánh tay trái của anh đã bị thương, tạm thời không thể dùng nhiều lực nữa!

Cuộc chiến vẫn tiếp tục, tiếng vút vút lại truyền đến!

Tiểu Trạch gia nhập trận chiến!

Trương Minh Vũ vốn đã hoảng loạn lắm rồi, giờ thì hết đường chống cự!

Bốp bốp!

Chẳng mấy chốc, người anh chịu thêm hai phát đấm nữa!

Trương Minh Vũ ngã nhào ra sau.

Đau chết đi được!

Tiểu Trạch và người đàn ông nhìn nhau rồi đồng loạt đuổi theo!

Cả hai bay lên đá!

Trương Minh Vũ gắng gượng đỡ đòn bằng tay phải.

Ầm!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui