Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Trương Minh Vũ than thở một tiếng.
Rốt cuộc cũng xong!
Tần Minh Nguyệt khẽ nói: “Đi nhanh thôi!”
Trương Minh Vũ xoay người xông về phía trước.
Tay đội trưởng muốn lại nhảy ra thì bị Tần Minh Nguyệt đè mặt đẩy trở về!
Hai người thoăn thoắt chạy đi dọc theo hành lang nhỏ hẹp.
Phía sau vang lên một giọng nói già nua: “Cậu Hà, cậu sao vậy?”
Lòng Trương Minh Vũ giật thót!
Chung Hải!
Hà Gia Hoa đau đớn hét lên: “Trương Minh Vũ ở đây! Mau bắt hắn lại!”
Chung Hải nhíu mày.
Dưới chân dùng sức, ông ta vừa nhảy một cái thì đã đuổi theo sau!
Trương Minh Vũ và Tần Minh Nguyệt nhíu mày!
Hai người cứ chạy thế này thì không bao lâu nữa sẽ đến đuôi tàu!
Trương Minh Vũ nghiêm túc nói: “Tôi sẽ ngăn ông ta lại, cô mau tìm người đến giúp chúng ta!”
Tần Minh Nguyệt gật đầu liên tục.
Cô ta lấy đi động ra!
Trương Minh Vũ cắn chặt răng, cố gắng chạy đi!
Ngay lúc này, còi báo động vang khắp cả con tàu.
Màu đỏ của đèn báo động không ngừng chớp!
Lòng của Trương Minh Vũ đã nguội lạnh nửa phần!
Giờ thì tất cả mọi người đều biết rồi!
Nhưng Trương Minh Vũ cũng không có tâm trạng để quan tâm. Không còn thời gian để lấy đoạn video giám sát nữa, rời khỏi nơi này mới là quan trọng nhất!
Không thể để mất ghi âm!
Giọng nói già nua của Chung Hải vang lên: “Tên nhóc, chờ chết đi!”
Trong lòng Trương Minh Vũ chấn động!
Đánh nhau với Chung Hải, mà phân tâm thì chỉ có chết!
Anh lập tức tập trung tinh thần.
Rất nhanh hai người đã chạm trán với nhau!
Chung Hải tung một quyền!
Trương Minh Vũ đạp vào hành lang, thân thể dùng sức nhảy lên!
Tránh được cú đấm!
Người anh cũng bay lên hành lang của tầng trên.
Trương Minh Vũ sử dụng một chút lực và đi lên tầng hai một cách dễ dàng!
Nhưng Chung Hải nhanh hơn!
Anh còn chưa đứng vững thì nắm đấm của Chung Hải lại đánh xuống!
Thân thể Trương Minh Vũ bất ngờ lui về!
Chung Hải nhanh chóng đuổi theo, đôi mắt già nua
tràn đầy sắc bén!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...