Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Tần Minh Nguyệt bơi thoăn thoắt tìm kiếm nhưng tìm cả buổi vẫn không thấy thang để đi lên!
"Không có thang à!", cô ta hốt hoảng thét.
Trương Minh Vũ lắc đầu trong bất lực.
Tàu bắt đầu tăng tốc.
Hai người chia ra đuổi theo nhưng vẫn chưa tìm ra giải pháp!
Trong lòng Tần Minh Nguyệt chán nản tột cùng.
Trương Minh Vũ cũng mệt mỏi thở hắt ra.
Lần này mà bỏ lỡ thì không biết lúc nào mới có cơ hội...
Quan trọng nhất là... không thể báo thù!
Tu… tu!
Tiếng còi lại vang lên.
Tần Minh Nguyệt hoàn toàn tuyệt vọng.
Tàu sắp tăng tốc rồi...
Đúng lúc này, đột nhiên có tiếng loạt soạt truyền đến từ phía trên.
Ơ?
Trương Minh Vũ nhíu mày.
Anh ngẩng đầu, thấy một bóng đen đang rơi xuống.
Đây là...
Ánh mắt hai người đều hoang mang.
Ùng!
Lát sau, bóng đen rơi xuống làm nước bắn lên tung tóe.
Tần Minh Nguyệt ngạc nhiên thốt: "Dây thừng?"
Trương Minh Vũ cũng ngẩn ra.
Lại ngẩng đầu lên xem, phía trên tối mịt, không thấy được gì cả!
Là ai ném đây?
Trương Minh Vũ và Tần Minh Nguyệt quay sang nhìn nhau, ai cũng thấy vẻ mông lung trong mắt đối phương.
Hai người lại nhìn chằm chằm bên trên, một lát sau vẫn không thấy có động tĩnh gì!
Tần Minh Nguyệt khẽ cắn răng, quyết định: "Lên thôi!"
Trương Minh Vũ gật đầu đồng ý.
Tần Minh Nguyệt tóm lấy dây thừng rồi kiểm tra.
Sau khi chắc chắn không có gì khác
thường, cô ta mới leo lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...