Sấu mã vi thê

Hương Nô thấy dường như Thân Đồ Khiếu không muốn chủ động mở rộng đề tài, mới hỏi: “Đại tướng quân ăn nho không?” trên bàn có một ít trái cây tươi.
 
“Cái gì… A! Nho à! Ta không kén ăn.” Thân Đồ Khiếu cố liếc trộm Hương Nô, lúc Hương Nô mở miệng, hắn nhất thời không hiểu rõ câu hỏi của Hương Nô, sau khi suy nghĩ rõ ràng mới cảm thấy mình lại nói năng lộn xộn nữa rồi.
 
Hương Nô như không phát hiện sự bối rối của Thân Đồ Khiếu, trên mặt vẫn giữ nụ cười dịu dàng. Nàng duỗi tay cầm lấy quả nho trên bàn, ngón tay mảnh khảnh bắt đầu lột vỏ nho, sau đó dùng nĩa ngà voi nhạt hạt bên trong ra, cắm quả nhỏ trong suốt, đưa tới bên miệng của Thân Đồ Khiếu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Thân Đồ Khiếu nương theo hành động của nàng, nuốt phần thịt quả thơm ngọt vào trong miệng.
 
Cuối cùng, Hương Nô quy củ đánh hai ba khúc cầm, thật ra Thân Đồ Khiếu không hề có ý định nghiên cứu những khúc đàn này, có điều hắn rất thích xem dáng vẻ Hương Nô lúc đánh đàn, chuyên chú và tràn đầy nhiệt huyết.
 
Với Thân Đồ Khiếu mà nói, chỉ cần có Hương Nô bầu bạn, thời gian sẽ thấm thoát thoi đưa, đã đến giờ rồi. Với thân phận của Thân Đồ Khiếu, muốn ở lại thêm thì cũng không ai đuổi hắn, có điều hắn nghĩ, hẳn là Hương Nô đã mệt mỏi.

 
“Đến giờ rồi, Hương Nô nghỉ ngơi đi.”
 
“Tạ ơn Đại tướng quân thông cảm, để nô gia tiễn Đại tướng quân một đoạn đi.”
 
Hai người lần lượt đứng dậy, Hương Nô quy củ đi đằng trước, sau khi phân phó gã sai vặt chuẩn bị xe, nàng đưa Thân Đồ Khiếu băng qua một hành lang dài quanh co khúc khuỷu.
 
Diện tích của Cạnh Hương Lâu rất lớn, đi một đường tốn gần một khác mới đi tới cổng lớn khí phái của Cạnh Hương Lâu, xe ngựa của Thân Đồ Khiếu đã chờ ở cửa, đó là một chiếc xe ngựa rất lớn, trên thân xe sơn một con kỳ lân giương nanh múa vuốt, đó là cờ chiến của đại doanh Tây Bắc, chỉ có đồ Thân Đồ Khiếu sở hữu mới được vẽ hoa văn như vậy.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hương Nô tiễn Thân Đồ Khiếu, đến khi Thân Đồ Khiếu chuẩn bị lên xe, hắn mới bắt đầu lùi lại tới cạnh cửa.
 
“Hương Nô, nếu rảnh rỗi, ta sẽ đến gặp nàng, được không?” Trước khi lên xe, Thân Đồ Khiếu hỏi.
 
“Nô gia sẽ đợi, trong lòng vô cùng chờ mong.” Hương Nô nở một nụ cười khiến cho Thân Đồ Khiếu như nổi trống trong lòng.
 
Hương Nô chờ ở cửa, nhìn Thân Đồ Khiếu lên xe, nàng đợi đến khi xe rẽ ngoặt ở góc đường rồi hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt mới xoay người rời đi.
 
Khi Hương Nô chuẩn bị trở lại viện dành cho ngựa gầy, trên hành lang xuất hiện một đám người, đám người kia mặc xiêm y lộng lẫy, vừa nhìn là biết đó là đám con cháu nhà giàu tới tìm niềm vui, thấy có người tới, Hương Nô tự động lui ra sau góc tường, hơi khom người, hành lễ với đám người đó.
 

Nam tử dẫn đầu mặc một bộ trường bào trắng thêu trăng non, lúc đi đến trước mặt Hương Nô, bước chân của y dừng lại.
 
Tuy Hương Nô cúi đầu nhưng vẫn cảm thấy mọi người đối diện đang chú ý vào nàng.
 
“Cô nương.” Giọng của nam nhân trong trẻo dễ nghe, hơn nữa lại vô cùng dịu dàng.
 
“Công tử.” Hương Nô hành lễ.
 
“Ngẩng đầu lên.” Nam nhân đó nói.
 
Hương Nô đứng thẳng người, nghe lời ngẩng đầu lên. Vị công tử trước mặt tao nhã như ngọc, trông có vẻ khoảng chừng 18 19 tuổi, Hương Nô vô thức so sánh vị công tử này với Thân Đồ Khiếu vừa mới rời đi.
 
Không thể nghi ngờ việc hai nam nhân này chính là những nam tử đẹp nhất Hương Nô từng gặp trong đời, có thể so sánh với vẻ ngoài của người phụ thân đã mất của nàng.
 

Một người thon chắc như tùng, người còn lại cường tráng như hòe, một người cười ấm áp gió xuân, một người uy vũ nghiêm túc.
 
Nếu để tiểu nương tử chọn lựa thì hơn phân nửa sẽ lựa chọn người trước.
 
“Nàng có biết ta là ai không?” Quý công tử kia nhẹ nhàng hỏi nhưng Hương Nô hoàn toàn không nghe thấy, cũng không đáp lại.
 
------------------
 
Nam phụ phản diện lên sân.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận