Sấu mã vi thê

“Đại tướng quân, nô gia rất cảm kích sự ưu ái của ngài nhưng lễ vật quý trọng như vậy, nô gia không thể nhận.” Giọng của Hương Nô cắt đứt sự ăn năn của Thân Đồ Khiếu.
 
Ánh mắt của Thân Đồ Khiếu phải kiềm chế dục vọng mãnh liệt muốn nhìn chằm chằm nàng từ khi Hương Nô đi vào, hiện giờ hắn mới đưa mắt nhìn Hương Nô, chú ý tới chiếc hộp Hương Nô ôm trong người, hộp to như vậy cũng bị hắn xem nhẹ, đủ để thấy hắn bối rối bao nhiêu.
 
“Sao vậy, không thích ư?” Thân Đồ Khiếu đốt đặc cán mai với chuyện của nữ nhân, đến khi yêu Hương Nô mới bàn bạc với phụ tá, một đám nam nhân thô kệch thảo luận mình đã chinh phục bà bà nương trong nhà mình thế nào, một người trong đó còn thề son sắt, nói là nữ nhân nào cũng thích trang sức xinh đẹp, đời trước hắn còn chưa kịp đưa cho nàng những món đồ quý giá kia đã lìa đời rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 

Đời này, trên đường tới Dương Châu, hắn đã bảo cấp dưới đưa những món trang sức thời thượng, sang quý nhất kinh thành trong vòng tám trăm dặm, còn đặc biệt căn dặn phải dùng hộp trang trí hoa nhài, hắn nhớ rõ Hương Nô rất thích hoa nhài, trên người nàng luôn có mùi hương thoang thoảng của hoa nhài.
 
“Thích… nhưng nó quá quý.” Hương Nô nhẹ nhàng đẩy chiếc hộp lên phía trước một chút.
 
“Thích thì nhận đi.” Nhiều năm luyện binh, Thân Đồ Khiếu có một khí thế tự nhiên, khiến người ta không khỏi nghe theo.
 
“Đại tướng quân, món lễ vật như vậy, nô gia không thể nhận không.” Mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, Hương Nô tỏ vẻ cung kính nhưng cũng chưa từng sợ hãi hắn, cũng sẽ không bị thuyết phục vì khí thế của hắn.
 
“Không nhận khơi khơi đâu, đương nhiên ta cũng không phải không cần đáp lễ, ta có ý đồ với Hương Nô.” Tiểu nữ nhân trước mắt quen thuộc như thế nhưng cũng xa lạ như vậy, ngực hắn dâng trào tình cảm, hận không thể cho nàng hết mọi thứ tốt nhất.
 
Hương Nô không thể nhìn thấu nam nhân này, từ nhỏ phụ thân không bởi vì nàng là nữ hài nhi mà giữ nàng trong hậu viện, mà ngược lại, lúc Hương Nô còn rất nhỏ phụ thân đã thường xuyên mang nàng ra ngoài bàn chuyện làm ăn, cho nên dần dần Hương Nô cũng giỏi chuyện nhìn người, có điều nàng thật sự không hiểu nam nhân này, không hiểu một chút nào cả.
 

“Xin hỏi Đại tướng quân có ý đồ gì với Hương Nô?” Hương Nô không hiểu, tối hôm qua hắn có cơ hội rất tốt để chiếm hữu nàng, thế nhưng dưới tình huống này hắn vẫn không ra tay, ngoại trừ sắc ra thì trên người nàng còn có thứ gì chứ?
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Một nam nhân có thể có ý đồ gì với nữ nhân chứ?” Thân Đồ Khiếu đứng lên, Hương Nô ngẩng đầu, lần nữa cảm thán nam nhân này thật sự rất cao.
 
Một nam tử có quyền thế ngập trời, hùng vĩ cao lớn cùng khí thế kinh người, rõ ràng mới mười chín tuổi nhưng lại là anh hùng từ khi còn thuở niên thiếu, Hương Nô nên cảm thấy sợ hãi, nam nhân này động một ngón tay cũng có thể thay đổi vận mệnh của nàng, cũng không biết vì sao, trực giác của nàng mách bảo nam nhân này sẽ không tổn thương nàng.
 
Thân Đồ Khiếu đi đến bên cạnh Hương Nô, ngồi trên mặt đất, hắn mở hộp bát bảo kia ra, tầng đầu là một ngăn trang sức nam châu được mài giũa từ những hạt châu to lớn nhất, công làm vô cùng xa hoa lãng phí, hắn lấy một cây trâm trong ngăn trang sức ra, cây trâm đó được tạo hình thành hoa hạnh, thân trâm được chạm rỗng như sợi chỉ vàng, chỉ vàng và ngọc lưu li tua rua trang trí, ở dưới còn có rất nhiều lá vàng tinh xảo.

 
Vì Thân Đồ Khiếu tới gần mà Hương Nô có một chút bất an, càng bởi vì động tác kế tiếp của hắn mà nín thở.
 
Thân Đồ Khiếu cầm cây trâm, tay của hắn rất lớn, cây trâm mảnh nhỏ nằm trong tay hắn rất không hài hoà nhưng lại hợp một cách lạ thường, hắn thuận tay cắm nghiêng cây trâm vào búi tóc của Hương Nô: “Ta muốn tình của nàng.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận