“Thi Thị, con cuối cùng đã tỉnh rồi!"
Nhìn thấy Lạc Thi Thí tỉnh lại sau khi say, Tô Mai vui mừng khôn xiết, vội vàng bước tới ôm cô vào lòng.
Lạc Thi Thi mở mắt ra nhìn mọi người ở đó, cô đột nhiên tỏ vẻ khó hiểu và nghỉ ngờ hỏi: "Mẹ, sao mẹ lại đến đây?"
“Con, không phải là con đang uống rượu cùng hai cha con Hồng Kim Xương ở tập đoàn Kim Thị sao..."
“Lạc tổng, may mẫn mà có Diệp thiếu gia, là anh ấy đã cứu cô đó!"
Trình Lan bước tới, trịnh trọng nói: “Anh ấy dùng quan hệ của chú mình mời hội trưởng Ngô Kỳ Hoa của thương hội đến đấy!"
“Nếu không, cô thậm chí có thể không giữ được. trinh tiết luôn đấy!"
Nghe vậy.
Lạc Thi Thi sửng sốt, không thế tin được nhìn Diệp Kim Long, kinh hãi nói: "Diệp thiếu gia, là anh đã cứu tôi sao?”
“Lúc ấy tôi bị hai cha con bọn họ chuốc say, muốn cưỡng hiếp tôi. Sau đó tôi nghe thấy có động tính gì đó, nhưng tôi không thể mở mắt được”.
"Hơn nữa, tôi mơ mơ màng màng, hình như cũng, nghe được giọng của Sở Phong..."
“Con đừng nói về thứ rác rưởi đó nữa!"
Vừa nhắc tới Sở Phong, Tô Mai tức giận, hung hăng nói: "Cái thứ rác rưởi kia chả là cái đếch gì cả”
“Biết nhà họ Lạc chúng ta bị nhà họ Hồng trừng trí, mà nó còn muốn đi xin lỗi”
“Bời vì con đã ly hôn nó, nên nó đang chờ cơ hội báo thù, thông đồng cùng hai cha con súc vật kia, muốn cùng nhau đối phó con phải không?"
Lạc Thi Thi lắc đầu nói: "Không phải đâu, lúc đó. anh ấy không có ở đó, con nhớ rõ..."
“Con đã bị hại như vậy rồi thì làm sao mà nhớ được chứ..."
Tô Mai không nghe cô giải thích, cũng không muốn nhắc tới chuyện này quá nhiều, bà ta hít sâu một hơi nói: 'Được rồi, chuyện này tạm thời không nhắc tới."
“Dù sao, mẹ đã nhận được tin tức, lệnh phong tỏa ở nhà họ Hồng đã được dỡ bỏ, công việc kinh doanh của nhà họ Lạc mình tạm thời cũng có chuyển biến."
“Tất cả đều là nhờ có Diệp thiếu gia. Hơn nữa, nếu sau này nhà họ Lạc của chúng ta muốn phát triển thì sự giúp đỡ của Diệp thiếu gia là không thế thiếu."
“Ta thấy, rèn sắt khi còn nóng, chỉ bằng hai ngươi liền cưới luôn đi, tránh đêm dài lắm mộng!"
Nghe nói như thế, Lạc Thi Thi trợn to tròng mất.
Cô còn chưa kịp nói, Trình Lan lập tức gật đầu nói: “Tôi đồng ý với đề nghị của phu nhân là để Lạc tổng và anh Diệp kết hôn càng sớm càng tốt!"
Đúng vậy, có người anh rể mới này, sau này tập đoàn Lạc Thị chúng ta nhất định sẽ ngày càng phát triển tốt hơn. Nhanh lên nhé, em đang nóng lòng chờ đợi!
Lạc Đào Đảo nói theo,
Như gì đã ước nguyện.
Diệp Kim Long trong nháy mắt đã có sức mạnh, nhìn Lạc Thi Thi vẫn còn hơi ngượng ngùng, anh ta lấy chiếc nhẫn cưới mang theo bên mình ra và chân thành nói: "Thi Thị, cưới anh nhé!'
“Tôi bảo đảm với em, chỉ cần em cưới tôi, tôi nhất định sẽ biến em thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới!"
“Không chỉ em, mà còn có nhà họ Lạc, chỉ cần bọn họ có quan hệ với em, tôi sẽ hết sức giúp đỡ bọn họ"
"Để tôi thay em đeo nhẫn cưới nhé?"
Nói xong,
Anh ta lấy chiếc nhẫn ra, nắm lấy bàn tay mảnh khánh của Lạc Thi Thi, đang định đeo vào, Lạc Thi Thi đang trầm ngâm trong chốc lát đột nhiên rút tay lại nói: “Nhanh quá, tôi chưa chuẩn bị gì cả, với cả tôi...."
“Tôi chưa sẵn sàng chấp nhận cuộc hôn nhân mới. Anh cho tôi thêm thời gian để suy nghĩ đã"
Cô chân thành biết ơn đối phương vì đã cứu cô và thậm chí giải quyết được cuộc khủng hoảng gia đình.
Nhưng cô vừa mới ly hôn Sở Phong, còn chưa hoàn toàn thoát khỏi sự u ám, mặc dù không thể nói cô chán ghét, nhưng cô chắc chẩn là không thích anh. ta!
Cho nên.
Anh ta bỗng nhiên cầu hôn, khiến cô có chút luống cuống.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Tô Mai và những người khác đã cố gắng hết sức để khuyên can cô nhưng Lạc Thi Thi vẫn nghiêm khắc từ chối.
Nhưng cô không muốn làm đối phương thất vọng nên đành thở dài nói: "Mẹ, đừng nói nữa."
“Tôi biết tình cảm của Diệp thiếu gia dành cho tôi, nhưng công ty chưa ổn định, tôi muốn phát triển sự nghiệp trước đã."
“Huống chi, cho dù là muốn kết hôn, vậy cũng phải chuẩn bị áo cưới, yến tiệc, với cả phòng cưới các kiểu chứ..."
“Phòng cưới sao?"
Nghe vậy, đôi mắt của Diệp Kim Long đột nhiên sáng lên, anh ta cười nói: "Việc này dễ ợt. Vừa hay là trước đó cha tôi đã tìm được một số mối quan hệ và bỏ ra rất nhiều tiền để mua cho tôi một căn biệt viện Thanh Long đứng đầu ở thành phố Tây Kinh. Một ngôi nhà lớn có ba phòng ngủ và một phòng khách, kiểu cách của phòng tân hôn này chắc là không có vấn đề gì"
“Cái gì, biệt viện Thanh Long sao?"
“Chính là căn đứng đầu Tây Kinh, và được xếp vào hàng cao cấp á!"
“Một mét vuông ít nhất phải là 100.000 nhân dân tệ, hơn 100 mét vuông thì không phải là 10 đến 20 triệu nhân dân tệ sao?"
“Mấu chốt là không chỉ là có tiền, mà còn phải có địa vị nhất định. Những người sống ở đó đều là những người có quyền lực đó!"
“Diệp thiếu gia, anh hào giàu có thật đấy, lại còn mua được kiểu nhà này nữa?”
Nghe vậy, ba mẹ con Tô Mai kinh ngạc nhìn anh ta.
Lại càng ngưỡng mộ anh ta hơn.
Lạc Thi Thi xấu hổ, cô chỉ tùy tiện nói ra, chỉ muốn lấp liếm cho qua thôi.
Nhưng mà ai biết được, anh ta lại tưởng đây là thật.
Đang không biết phải làm sao, Tô Mai đột nhiên hỏi: "Diệp thiếu gia, nếu cậu rảnh rỗi, có thể đưa chúng, tôi đi xem được không?"
Diệp Kim Long cười nói: "Chắc chắn không có vấn đề gì rồi. Nếu Thị Thi đồng ý, từ giờ đây sẽ là phòng tân hôn của chúng ta.”
“Đi thôi Thi Thị, bây giờ chúng ta qua đó nhé?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...