Nghĩ đến thư mời đưa cho nhà họ Lạc đầu tư quỹ hội, trong lòng Sở Phong cảm thấy chua xót.
Khi đó hẳn chỉ muốn hỗ trợ Lạc Thi Thi vươn lên dẫn đầu, đưa nhà họ Lạc lên một tầm cao hơn, nhưng ai biết rằng đối phương lại thực sự muốn ly hôn với hắn?
Tuy nhiên, thư mời đã được đưa ra trước đó, bây giờ hắn muốn đổi ý, có vẻ không ổn cho lắm.
"Thần y Sở nói sai rồi."
'Vân Chấn Thiên cười nói: "Phí chữa bệnh trước. đó là trả cho việc cậu đã cứu tôi”
"Nhưng bây giờ tôi trả phí khám bệnh, là vì cậu đã giúp chúng tôi tìm ra sự thật, ít nhất tìm ra tên hung thủ Từ Hậu Đạt”
"Cho nên, lại trả phí khám bệnh là rất cần thiết!"
Sợ hắn từ chối
Vân Chẩn Thiên nhìn qua, Vân Thủy Dao liền hiểu ý, cô lập tức lấy ra hai thứ từ trong túi xách của mình, cung kính đưa cho Sở Phong và nói:" Anh Sở, đây là thẻ Long Hoàng của nhà họ Vân chúng tôi, có nó, sau này anh có thể sử dụng nó ở bất kỳ cơ sở kinh doanh nào thuộc Tập đoàn Vân thị của chúng tôi, hơn nữa không bị giới hạn."
"Còn chiếc chìa khóa này thuộc về biệt thự 101 ở. biệt viện Thanh Long, lát nữa tôi sẽ sang tên biệt thự này vào tài khoản của anh, từ nay trở đi nơi đó sẽ là tài sản riêng của anh, mong anh vui lòng nhận lấy!"
Nhìn tấm thẻ Long hoàng và chìa khóa được đưa tới, Sở Phong bất đắc dĩ cười khổ.
Sự nhiệt tình khó có thể từ chối, hơn nữa sau khi hẳn và Lạc Thi Thi ly hôn, đúng là hẳn tạm thời không có nơi nào để ở.
Biệt thự này có thế giải quyết nhu cầu cấp thiết của hẳn.
Nếu hẳn vẫn cố từ chối lăn nữa, thì sẽ có vẻ hẳn quá tự phụ.
"Vậy thì tôi không khách sáo nữa”
"Tôi sẽ nhận nó.”
Sở Phong gật đầu, bỏ hai thứ vào túi, dặn dò: "Tuy nhiên, dù ông Vân đã nôn ra máu độc”
"Nhưng trong cơ thể vẫn còn sót lại độc tố, hơn nữa nội tạng đã bị tổn thương, muốn khỏi hẳn vẫn phải uống thuốc”
"Tôi ghi đơn thuốc trước, các vị cứ bốc thuốc theo đơn thuốc mà uống, khi nào uống xong, tôi sẽ quay lại tái khám."
"Cảm ơn thần y Sở!"
Sau đó.
Sau khi lấy giấy bút, viết xong đơn thuốc, rồi chào. hỏi ngắn gọn vài câu, Vân Thủy Dao tiền Sở Phong rời đi
Lúc này, Lạc Thi Thi và Diệp Kim Long cũng lái xe đến bệnh viện!
Khi đến phòng bệnh, nhìn thấy khuôn mặt đầy vết bầm tím của hai mẹ con, Lạc Thi Thi rất đau lòng vội vàng nói: "Mẹ, Đào Đào, bác sĩ nói thế nào?”
Nhìn thấy Lạc Thi Thi, hai mẹ con đang thoi thóp. lập tức khóc lóc kể lể: "Thi Thị, cuối cùng thì con cũng đến rồi!"
"Chị, chị xem em và mẹ bị tên vô dụng đó đánh thành như thế này."
"Anh ta không chỉ đánh em và mẹ, còn nói muốn trả thù nhà họ Lạc!”
"Lần này cho dù thế nào đi nữa, chị cũng phải trả thù cho em và mẹ, không được dễ dàng buông tha cho anh ta!"
"Em muốn anh ta phải quỳ xuống trước mặt em để nhận lỗi, nếu không, đừng nói chỉ đập vỡ tấm bài vị và hủ tro cốt kia, cho dù là..."
Lạc Đào Đào quá kích động, suýt chút nữa đã nói ra sự thật
Nhận ra mình đã nói sai, cô ta nhanh chóng im lặng
Nhưng Lạc Thị Thi vẫn không khỏi cau mày, nghi hoặc hỏi:" Bài vị? Hủ tro cốt?”
"Đào Đào, em nói thật cho chị biết, rốt cuộc em và mẹ đã làm gì?!"
Lạc Đào Đào làm bầm trong miệng mà không nói gì, mà chỉ nhìn về phía mẹ cô ta.
Tô Mai không nghĩ vậy, hừ lạnh nói: "Cứ nói ra đi, có gì phải sợ"
"Không phải chỉ là đập nát bài vị và hủ tro cốt của bà mẹ của tên vô dụng đó thôi sao, việc này thì có là gì, so với việc nó đánh chúng ta thỉ chuyện này chẳng là gì cát"
"Khi mẹ lành vết thương, mẹ sẽ đào cả cái mộ. của mẹ nó lên!
Nghe vậy, Lạc Thi Thi sửng sốt, cô không ngờ mọi chuyện lại như thế này!
Khó trách Sở Phong ra tay, có lẽ hẳn đã bị ép đến mức phải nổi giận!
Sau ba năm kết hôn, cô biết rất rõ những thứ của mẹ hắn có ý nghĩa như thế nào đối với hắn.
Ngay cả bài vị và hủ tro cốt của mẹ mình mà người làm con không thể giữ được thì còn làm được việc gì nữa?
"Có vẻ như mình đã hiểu lầm anh ấy.”
Lạc Thi Thi lẩm bẩm, đột nhiên hối hận vì đã gọi cuộc điện thoại đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...