Nhóm dịch: Thất Liên HoaThiệu Linh mới phát hiện, hình như tâm trạng của người này không tốt lắm thì phải…“Chúng ta có gặp nhau ở tiệc sinh nhật của anh Thao.
” Thiệu Linh miễn cưỡng tiếp tục nói: “Em là Thiệu Linh, với anh Thao đều là ở hội nhiếp ảnh.
”Từ Triều Tông mới nghĩ ra, Vương Viễn Bác có nói qua, Mạnh Thính Vũ được Thiệu Linh đưa tới vườn hoa hồng mới quen biết Thịnh Thao.
Vì thế, tất cả những sai lệch này đều do người trước mặt mang lại.
Là cô làm cho Mạnh Thính Vũ quen Thịnh Thao.
Thiệu Linh cười gượng hai tiếng.
Từ Triệu Tông thu lại ánh nhìn, lạnh lùng ừ một tiếng, coi như đã chào hỏi.
Cũng không có gì để nói, sau khi Thiệu Linh tự nói tự nghe câu tạm biệt, giống như phía sau có ác quỷ đuổi giết, hỏa tốc rời khỏi bến xe buýt, trong gió lạnh, cô vừa đi về phía vườn trường, vừa cầm điện thoại điên cuồng kể lể với Diệp Tư Tư: [Trời!! Tớ vừa gặp Từ Triều Tông, đã hiểu được câu nói của cậu là ý gì rồi!]Thiệu Linh: [Theo heo theo chó cũng không theo đuổi Từ Triệu Tông!! Người này quá đáng sợ cậu biết không!! Tớ nói với cậu ấy mà cậu ấy không thèm đáp lại cũng đành, coi như cậu ấy không lịch sự, nhưng lúc cậu ấy nhìn tớ, bắp chân tớ mềm nhũn!]Thiệu Linh: [Tớ nghi ngờ cậu ấy là kiểu người sau khi kết hôn sẽ có xu hướng bạo lực gia đình!]Diệp Tư Tư nhanh chóng trả lời tin nhắn: [Hahaha không đến nỗi vậy mà! Con người cậu ấy mặc dù không thích đếm xỉa đến người khác, nhưng người không xấu, ai mượn vở cậu ấy đều cho mượn, hỏi bài cậu ấy đều trả lời, chỉ là không thích nói chuyện phiếm với người khác.
Trước kia có chị học khóa trên đi xe dù xuýt chút nữa thì xảy ra chuyện, may mà có cậu ấy giúp, cũng vì thế mà chị kia theo đuổi cậu ấy hơn nửa năm, cậu nói cậu ấy là người rất kém, thế thì thật sự cũng không đến mức như vậy đâu.
]Diệp Tư Tư vẫn còn nói đỡ: [Rất nhiều đàn ông ỷ mình có mấy phần đẹp trai đi đùa cợt tình cảm người khác, còn cùng lúc yêu mấy người, Từ Triều Tông không phải người như vậy, cậu xem đời tư cậu ấy rất trong sạch, lại chịu khó học tập, còn làm mấy công việc một lúc… Trừ tính cách lạnh lùng một chút đúng là không có khuyết điểm nào đáng nói cả.
Có thể hôm nay tâm trạng cậu ấy không được tốt thôi!]Thiệu Linh: [Tớ phục thật rồi, người bình thường không có phúc để hưởng, tớ muốn đợi xem sau này là vị dũng sĩ nào đánh đổ được cậu ấy, kiểu người này tuyệt đối là thần tượng idol!]Diệp Tư Tư: [Đúng thế rồi, con gái khóa mình đều hiếu kỳ==]Thiệu Linh: [Tất sẽ có tiên nữ trị được cậu ấy! Trị cậu ấy phục sát đất thì thôi!]*Mạnh Thính Vũ tất nhiên không biết, vì cái móc chìa khóa mà dẫn tới những việc này.
Cô đã sớm để ý đến một đàn chị khóa trên.
cô tên là Lý Hồng Quân, mười năm sau sẽ trở thành luật sư danh tiếng khắp thành phố Yến.
Kiếp trước Mạnh Thính Vũ thông qua Từ Triều Tông mới quen biết Lý Hồng Quân, lúc ấy Lý Hồng Quân đã có chút danh tiếng, trong học viện luật thành phố Yến người tài nhan nhản.
Lý Hồng Quân thời học sinh không có gì nổi bật, nhưng cô rất chịu khó, sau này cô tự cười mình kém cỏi, người khác mất mười tiếng, cô phải dùng hai mươi tiếng, cuối cùng dựa vào nỗ lực của bản thân cô cũng tìm ra được một con đường lớn, sau này lại là thắng đẹp rất nhiều vụ kiện tụng.
Lúc ấy Từ Triều Tông còn muốn mời Lý Hồng Quân về bộ phận pháp vụ công ty mình.
Bây giờ Lý Hồng Quân mới chỉ là sinh viên năm thứ hai.
Khi Mạnh Thính Vũ nhờ người tìm Lý Hồng Quân, bản thân Lý Hồng Quân hết sức kinh ngạc.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...