Nhóm dịch: Thất Liên HoaTừ Triều Tông có quan niệm thời gian rất rõ ràng, lúc dạy bù sẽ không cho về sớm dù chỉ một phút, đương nhiên cũng sẽ không trễ thêm một phút nào.Khi giờ dạy bù kết thúc, Từ Triều Tông thu dọn sách vở chuẩn bị rời đi.Hai năm trước, nhà họ Chương đã chuyển tới ở tại khu phố Tứ Quý Hoa, vị trí ở đây rất tốt, cách khu năm trăm mét thì có một ga tàu điện ngầm, kế bên lại có mấy trường cấp hai, cấp ba có lượng học sinh nhập học cao.
Bố mẹ Chương Nhất Minh trước kia cũng là công nhân thất nghiệp, sau khi thất nghiệp thì hai vợ chồng cùng đẩy xe bán xiên que và lẩu cay.
Sau mấy năm vất vả họ cũng gây dựng được danh tiếng, nhanh chóng mở một cửa hàng, năm trước lại mở thêm chi nhánh thứ hai, buôn bán phát đạt nên kinh tế gia đình cũng khấm khá hơn nhiều.
Năm ngoái họ cắn răng bỏ ra một số tiền lớn để thanh toán tiền đặt cọc, mua một căn nhà ở phố Tứ Quý Hoa.Từ Triều Tông đi từ trong phòng ra, vừa lúc bắt gặp Mạnh Lệ Trân đang cắt dưa lưới.Mạnh Lệ Trân là bác gái của Mạnh Thính Vũ, ở thời đại mà còn chưa cho phép sinh đứa thứ hai, những gia đình ở thành thị trên cơ bản chỉ có một đứa con, Mạnh Lệ Trân thường xuyên tiếc nuối không thể có con gái, vậy nên bà luôn hết lòng đối xử tốt với cô cháu gái Mạnh Thính Vũ này.Bà đã sớm chú ý tới Từ Triều Tông, quan sát đánh giá mấy tháng, lại bóng gió dò xét hỏi thăm, lúc đó Từ Triều Tông mới chỉ có mười tám, mười chín tuổi căn bản không phải là đối thủ của người phụ nữ Mạnh Lệ Trân này.
Hiện tại, Mạnh Lệ Trân chỉ hận không thể lập tức điều tra rõ ràng cả mười tám đời tổ tông của Từ Triều Tông.Từ tỉnh ngoài thi một mạch đậu vào đại học Yến, chứng minh đầy đủ năng lực học tập của anh, lên đại học xong cũng không có buông thả, vì có thành tích xuất sắc nên lần nào cũng lấy được học bổng, hơn nữa từ học kỳ này anh còn bắt đầu học bằng kép.
Nghe nói tất cả học phí và sinh hoạt phí của anh hiện tại đều không cần bố mẹ gồng gánh, thường ngày ngoại trừ đi học anh còn đi làm thêm.
Từ hai công việc làm thêm của anh cũng có thể nhìn ra, đây là một người có chủ kiến lại còn biết nhìn xa trông rộng.Cơ cấu gia đình của anh rất đơn giản, cả bố lẫn mẹ đều ở nhà mở tiệm tạp hoá, vào kỳ nghỉ hè năm nay bố mẹ anh còn đến thành phố Yến, mẹ của Từ Triều Tông cần làm một cuộc phẫu thuật nhỏ, ban đầu bà vốn không cần đi, nhưng bà có ý đồ riêng của mình, còn cố ý đến bệnh viện thăm hỏi.Trong quá trình tiếp xúc, bà nhìn ra, ông Từ và bà Từ đều là những người cực kỳ thành thật và an phận, tình cảm vợ chồng thắm thiết, cùng nâng đỡ nhau trải qua suốt những tháng năm lâu dài.Chỉ có duy nhất một khuyết điểm là Từ Triều Tông không phải người địa phương, nhưng con người của anh thật sự rất xuất sắc.
Ở cái tuổi này, còn có thể trầm tĩnh mà tập trung học tập cải thiện bản thân, còn biết cảm thông cho bố mẹ giảm bớt gánh nặng cho gia đình, tuy rằng Mạnh Lệ Trân không đọc qua bao nhiêu sách, nhưng nhiều năm lăn lộn trong thương trường như vậy, mắt nhìn người của bà cũng rất sắc bén.
Bà có lòng tin đối với Từ Triều Tông, đợi một thời gian nữa, chắc chắn anh có thể tạo ra thành tựu để đứng vững gót chân ở thành phố Yến này.Dùng lời hiện đại bây giờ mà nói, anh chính là một tấm cổ phiếu đầy tiềm năng.Về phương diện ngoại hình và phong thái thì càng không cần phải nói, có học thức làm sức mạnh, nhìn anh trầm ổn hơn nhiều so với bạn bè đồng trang lứa.
Mạnh Lệ Trân quan sát từng cử chỉ hành động của anh, quan sát ánh mắt anh, kết luận được đây là một đứa trẻ vừa trong sáng lại vừa nghiêm chỉnh..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...