110.
Chương 110
Khang Thánh Triết có việc để làm cho nên tần suất liên hệ với Vưu Lương Hành giảm đi rất nhiều, mà vừa hay công việc của Vưu Lương Hành ở bên này xác thật cũng khá vội, giảm bởi thời gian liên hệ cũng coi như là chuyện tốt.
Nhắc tới công việc bên này thì Vưu Lương Hành đã đặt dấu chân đầu tiên, tuy rằng rất bận nhưng lại khá thuận lợi.
Khác với những cốt truyện tiểu thuyết, nào là người trẻ tuổi muốn đứng ra chủ trì đại cục phải trải qua một phen lục đục người lừa ta gạt rồi mới thăng cấp, ngay từ lúc bắt đầu đoàn đội của Vưu Lương Hành đã cực kỳ phục tùng chỉ thị của hắn.
Trước khi dấn thân vào công việc này, ông Vưu Minh đã đặc biệt chuẩn bị một đoàn đội với nhân sự cực kỳ ưu tú, Vưu Lương Hành lại dựa theo cơ sở đã có sẵn rồi tiến hành an bài, điều chỉnh theo nhu cầu của mình, hạng mục được triển khai với mục tiêu cực kỳ rõ ràng, mỗi thành viên đều có kinh nghiệm phong phú, nhưng không ai xem nhẹ người lần đầu tiên tiếp nhận, phát triển hạng mục này là Vưu Lương Hành cả.
Năng lực của Vưu Lương Hành cường hãn như thế nào ngay từ ngày đầu tiên triển khai hạng mục mọi người đều đã thấy rõ ràng.
Mỗi người đều biết, Vưu Lương Hành có thể ngồi lên vị trí này, tuyệt đối không phải bởi vì hắn là con trai của ông Vưu Minh, mà là chỉ có hắn mới có thể khởi động được dự án một cách ổn định, vững chắc, không chút sai lầm như vậy.
Vừa mới tiến quân vào mảng phát sóng trực tiếp, những việc phải làm nhiều không đếm xuể, Vưu Lương Hành như dấn thân vào công việc, mỗi ngày chỉ nghỉ ngơi 4 giờ đồng hồ, sau khi bộ phận kỹ thuật đưa ra app cơ sở đầu tiên để thí nghiệm phiên bản vận hành thì toàn bộ đoàn đội mới có thể thở dài nhẹ nhõm một chút, lúc này mới bắt đầu cân nhắc lại những vấn đề trước mắt.
Định vị mục tiêu của App livestream.
Nhìn chung thì mảng livestream đang càng ngày càng phát triển mạnh mẽ, trên thị trường đã tồn tại mấy chục app livestream, trong đó có các công ty lớn đã thành danh từ lâu như Manh Miêu TV hay Cá Mập TV, muốn dấn thân tiến sâu bên trong để chiếm một vị trí nho nhỏ trong mảng này thì việc định vị mục tiêu của app phải cực kỳ tinh chuẩn.
"Những kênh ca hát, khiêu vũ thì ở đâu cũng có, muốn dùng nó để tấn công vào thì trường này thì phải bỏ rất nhiều công sức, nhưng mà sẽ phát sinh càng nhiều vấn đề hơn, đặc biệt là vũ đạo, mảng này không dễ quản lý, chỉ một chút không tốt sẽ ảnh hưởng tới toàn bộ app, đem lại cho người sử dụng cảm giác app quá thấp kém."
"Tôi đồng ý, hiện tại ngành sản xuất livestream này rất hỗn tạp, rất nhiều kênh trùng lặp, nhàm chán nếu mục tiêu chúng ta là hướng về thị trường những người trẻ tuổi thì nên đổi mới, thời thượng một chút."
Đoàn đội có một buổi họp nhỏ về vấn đề này, mọi người đều đang tranh luận sôi nổi, Vưu Lương Hành lật xem tư liệu từ các bộ phận đưa lên, im lặng lắng ghe chưa lên tiếng.
Có người thử hỏi: "Tiểu Vưu tổng?"
Sắc mặt Vưu Lương Hành nhàn nhạt, khụ một tiếng, thanh tuyền của hắn vốn tinh tế không hề phù hợp với hình tượng bên ngoài, vừa mở miệng nói chuyện luôn có chút nhạc dạo tựa như một cô bé đang làm nũng, nhưng mà biểu tình mọi người ở đây đều rất nghiêm túc, đứng đắn, mỗi người đều đang chuyên chú chờ đợi hắn nói.
Vưu Lương Hành nói: "Kỳ thật để tránh những kênh vũ đạo thấp kém hay nhàm chán đồng thời mục tiêu nhằm đến đối tượng những người trẻ tuổi trên dưới 20 tuổi thì cũng không khó."
Mọi người nhìn nhau với ánh mắt đầy nghi vấn.
Vưu Lương Hành nói:
"Thị trường livestream trước mắt có rất nhiều app, nhưng đều là đại đồng tiểu dị, chúng ta có thể phân tích từ Manh Miêu hay Cá Mập, bọn họ cũng không có nhiều đặc sắc hay thay đổi mới gì nhiều, kỳ thật chúng ta không cần làm hết các mảng, chỉ cần làm một mảng tốt nhất, mới nhất, hot nhất và kiếm tiền nhiều nhất là đủ rồi."
Chỉ cần tốt nhất không cần nhiều nhất là đúng, nhưng muốn chỉ tấn công vào một mảng để phát triển app, vậy phải sáng tạo ra giá trị tương ứng.
Lời này vừa nói ra, toàn bộ mọi người im lặng, trong đầu họ chợt lóe lên, rồi sôi nổi nói:
"Mới nhất, hot nhất, còn phải có giá trị lớn nhất....."
"Là e sports!!?"
Vưu Lương Hành ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nói:
"Không chỉ là e sports mà còn phải đảm bảo tính giả trí."
Hai mắt mọi người trong đoàn đội sáng lên, nhìn nhau, đều nghĩ sâu xa, chân mày Vưu Lương Hành buông lỏng, dứt khoát quết đoán nói:
"App của chúng ta không làm gì khác, chỉ chuyên tấn công về mảng game."
***
Buổi họp nhỏ đã kết thúc, mọi người tan đi bắt đầu chuẩn bị kế hoạch tiếp theo, Vưu Lương Hành nghênh đón thời gian thanh nhàn ngắn ngủi, hắn nhắm mắt nghỉ ngơi trong chốc lát, lấy di động ra trong vô thức.
Từ khi Khang Thánh Triết động kinh ăn cỏ quay đầu của đội bóng rổ, số lần quấy rầy hắn ít đi hẳn.
Lướt xem lại, chỉ có một cái tin nhắn chào buổi sáng của Khang Thánh Triết vào 8 giờ 10 phút sáng này, Vưu Lương Hành cũng chào lại, sau đó không còn tin tức nữa.
Không có lời nào khác, Vưu Lương Hành nhìn chằm chằm một lát, trong lòng có chút vắng vẻ, thoáng chốc sau, hắn ấn vào số WeChat của Liêu Túc, đánh chữ: ---- Công việc thuận lợi.
Không cần liên hệ nhiều, chỉ ngẫu nhiên dặn dò một chút công việc hàng ngà, đó chính là phương thức giao lưu của đám học trưởng năm 3 này, sau khi gửi xong tin nhắn, Vưu Lương Hành chờ đợi một chút, phía đối diện không phụ sự mong đợi, nhanh chóng trả lời.
--- Ta XXX, Lương ca lật thẻ bài của tôi nha, sảng.
Vưu Lương Hành mặc kệ hắn, đang định rời khỏi, Liêu Túc lại mở máy hát, hưng phấn gửi sticker.
---- [Thâm trầm] tôi đang ở sân bóng rổ đó.
Ba chữ sân bóng rổ đập vào mắt làm Vưu Lương Hành sửng sốt, hắn trả lời: ---- Cho nên?
Liêu Túc lại gửi một sticker có thâm ý: ---- Giả vờ đi, cậu cứ giả vở đi, chúng ta có quan hệ như thế nào, tôi hiểu mà, gửi cho cậu này.
Vưu Lương Hành: .......
Không chờ Vưu Lương Hành gửi đi dấu "?", Liêu Túc đã gửi tới một video ngắn khoảng hơn 20s, tuy rằng chưa mở ra nhưng hình ảnh ở trạng thái tĩnh có thể thấy được thân ảnh của Khang Khang Triết.
Vưu Lương Hành: -----.....!Đây là....
Liêu Túc: ---- Quay K thần cho cậu đó.
Mí mắt Vưu Lương Hành giật giật: ---- Tôi có nói muốn nhìn Khang Thánh Triết đâu?
Liêu Túc cười hì hì: ---- Còn phải nói ra hay sao, cậu tìm tôi không phải muốn hỏi tin tức của Khang Thánh Triết hay sao?
Vưu Lương Hành: ---- Không phải.
Liêu Túc: ---- Thật không phải không?
Vưu Lương Hành: ---- Không phải.
Liêu Túc ra vẻ trầm ngâm: ---- Thôi, là tôi hiểu lầm.
Nói xong, Liêu Túc thu hồi lại video vừa mới gửi.
Vưu Lương Hành: .....
Liêu Túc: --- Có phải có chút tức giận hay không, thậm chí còn muốn đánh người đúng không.
Liêu Túc: ---- Hắc hắc hắc, ai bảo giả vờ!!!
Vưu Lương Hành: ....
Một khi quả đấm không ở bên người lá gan của Liêu Túc phình to ra đúng không, muốn gian tà bao nhiêu thì có bấy nhiêu đúng không, Vưu Lương Hành hít vào thở ra một hồi mới đè ép được cảm giác bị chọc giận xuống.
Mà nói thực, hắn không phải tức giận Liêu Túc mà là cảm giác quẫn bách khi bị nói toạc ra, Vưu Lương Hành ổn định nỗi lòng, giả bộ người vừa nói "không phải" kia không phải mình.
--- Gửi lại đi.
Liêu Túc giả ngu: ---- Gửi cái gì?
Vưu Lương Hành: ----....!Nhanh lên.
Bên kia Liêu Túc cười ra tiếng, trêu đùa Vưu Lương Hành một chút vậy là được rồi, chứ xác thật hắn không dám trêu quá mức, sợ Vưu Lương Hành thật sự bực lên, vì vậy không trêu chọc nữa, gửi lại video ngắn vừa thu hồi kia qua.
Sau khi gửi xong hắn chuyển tầm mắt, vừa lúc nhìn thấy Khang Thánh Triết ra ngoài sân để uống nước, hắn động tâm tư, giơ di động lên lại quay thêm một đoạn video.
Hai clip lần lượt gửi tới, Vưu Lương Hành click mở clip đầu tiên, trong video, Khang Thánh Triết mặc một bộ đồ chơi bóng rổ màu thâm lam, đang chơi 5 vs 5 trong sân, thân hình hắn cực cao, vừa cử động tựa như thổi một trận cuồng phong.
Phía đối phương trọng điểm kèm hắn, nhưng vì thân hình cùng cánh tay quá dài, cho nên chỉ cần nâng cao bóng, ném bóng từ xa thì đối phương cũng không chặn được, động tác của hắn lưu loát lại tiêu sài, nhưng đôi mắt thì uể oải ỉu xìu, trên mặt tựa như viết ba chữ: mệt mỏi quá, mệt mỏi quá.
Video dừng lại ở động tác ném bóng không biết được quả bóng này có vào rổ hay không, Vưu Lương Hành không khỏi có chút tò mò kết quả, vì thế qua thời gian hơn một tháng, Vưu Lương Hành chợt không phòng bị mà sinh ra chút tiếc hận vì sao mình lại không ở trường học.
Cảm giác này còn chưa hiện lên quá rõ ràng trong lòng, Vưu Lương Hành lại thuận tay mở tiếp clip thứ 2, Khang Thánh Triết đã thay người ra sân, hình ảnh gần hơn, tóc và cổ hắn đều ướt đẫm, lông mi rũ xuống, thần thái héo héo.
Mệt như vậy sao?
Nếu mệt như vậy thì vì sao nhất quyết phải chơi bóng chứ.
Vưu Lương Hành nghĩ tới lý do thì lại thấy buồn cười, khi đang khẽ cười hắn nghe thấy Khang Thánh Triết mở miệng nói: "Nước."
Thanh tuyền từ tính dễ nghe rơi xuống, bỗng nhiên trong video truyền đến những tiếng thét chói tai của nữ sinh.
Màn ảnh lia sang phần sân ngoài, mười mấy nữ sinh đang đứng ngoài cổ vũ cho đội bóng rổ đang hưng phấn hô:
"Khang Thánh Triết!! Khang Thánh Triết!!!"
"Uống của tôi này! Uống của tôi này!!"
Nụ cười của Vưu Lương Hành cương lại.
Video và thanh âm đột nhiên im bặt, Liêu Túc gửi tin nhắn tới:
---- Thế nào?
---- Có phải mặt ngoài vững vàng như thái sơn, nội tâm lại hoảng hốt hay không?
Vưu Lương Hành:....
Liêu Túc cực kỳ săn sóc nói: ---- Bất quá cậu yên tâm đi, có tôi đây rồi, nhất định tôi sẽ thay cậu nhìn chằm chằm K thần mà, nếu cậu ta dám làm chuyện gì có lỗi với cậu thì tôi....!tôi.....!ừm.....!Dù sao thì có tôi đây thì tuyệt đối không có vấn đề gì đâu! Cho dù là K thần thì cũng không thể để Lương ca của tôi đội nón xanh được.
Vưu Lương Hành không biết Liêu Túc "mát dây" ở đâu mà nói những lời lung tung rối loạn này, hắn vốn muốn hỏi lại Liêu Túc nhưng khi đánh vài chữ vào khung gửi, hắn chợt nghĩ tới một chuyện, không hỏi khựng lại.
Vưu Lương Hành xóa chữ, đánh lại gửi đi: ---- Cậu có phải đã biết......
Lời không cần nói tiếp, Liêu Túc đã trả lời: ---- Đúng vậy, đã thấy, hình ảnh HD hẳn hoi, còn là giường của tôi.
Vưu Lương Hành xấu hổ lâm vào trầm mặc, hắn cứng lại nửa ngày không biết nên nói lời nào.
Liêu Túc cũng an tĩnh một chút, mới nói:
--- Không có việc gì, tôi hiểu mà, chuyện này vốn cũng không phải chuyện dễ nói, không nói với tôi cũng bình thường.
Tuy rằng tình huống cụ thể có hơi khác lạ nhưng sự cảm thông và hữu nghị này của Liêu Túc làm Vưu Lương Hành rất cảm động, hắn chỉ trả lời đơn giản là: --- Ừ.
Có thể đem chuyện người anh em bạn bè ở chung lâu năm yêu đương với một người đàn ông, lúc đầu có kinh ngạc rồi dần dần quy nạp cam chịu việc đó, không thể không nói tình cảm của hai người bọn họ cũng quá kiên cố, chẳng sợ không hay biết chi tiết nhưng chỉ một chữ "ừ" này của Vưu Lương Hành thì Liêu Túc lại không hỏi nhiều nữa.
---- Hừ, mà Lương ca cũng thật trâu bò, vậy mà có thể lôi kéo được thần tượng của tôi a.
Vưu Lương Hành không muốn cãi cọ với hắn chỉ nói: --- Thôi nhé.
--- Đợt chút, đợi một chút.
Liêu Túc gọi lại, trong lòng có sở cảm hỏi:
--- Lương ca, cậu hẳn là không còn chuyện gì khác gạt tôi nữa đúng không.
Phạm vi của vấn đề này hỏi quá rộng, Vưu Lương Hành khó hiểu hỏi lại:
---- Gạt việc gì sao?
Liêu Túc: --- Đúng vậy, còn gạt việc gì không.
Vưu Lương Hành nói: ---- Chắc là không còn.
Liêu Túc: ---- Vậy là được rồi.
Vưu Lương Hành "ừ" một tiếng, thoát khỏi WeChat, nhưng sau lại nghĩ, hắn vẫn không rõ phạm vi của từ "gạt" này ở đâu.
Như Bạch Dao là chị ruột của hắn, và giá trị con người của hắn lên đến vài trăm triệu hẳn là việc nhỏ có tính không???
.....!Chắc là không tính.
Mà có tính đi nữa thì hắn cũng không cố ý gạt.....
Vì dù sao từ trước tới nay Liêu Túc chưa từng hỏi hắn mà.
Vưu Lương Hành than nhẹ một hơi, tầm mắt dừng ở trên tập tư liệu trên bàn, hắn lật giở nó một chút, nhưng trong đầu lại vang lên những tiếng hò hét kêu gào của đám nữ sinh trong video.
----- Khang Thánh Triết!!!! Uống của tôi!!!!
Vưu Lương Hành nắm chặt tay, bút máy trong tay vang lên tiếng kẽo kẹt.
"Khụ, Tiểu Vưu tổng?"
Vưu Lương Hành hoàn hồn, đưa ra ánh mắt nghi vấn nhìn về phía vị trợ lý đang đệ trình những tư liệu mới về danh sách và thông tin của các streamer về game:
"Trước mắt nhưng streamer nổi tiếng nhất, có tiềm lực nhất, đáng giá bồi dưỡng nhất đều ở trong danh sách này, tôi đã sửa sang lại một chút, có khả năng là chưa được đầy đủ do vậy sẽ tùy thời bổ sung thêm, ngài có thể xem trước một chút."
Muốn bắt đầu một công ty chuyên về livestream, thì điều căn bản nhất, có thể kéo người tiêu dùng nhất chính là streamer, mà để có streamer thì không ngoài hai phương thức, một là chính công ty mình bồi dưỡng, hai là dùng số tiền lớn cạy góc tường, tuy phương án thứ 2 có không phúc hậu nhưng mà trong thương trường thì làm gì có quang minh chính đại, kẻ có tiền mới là kẻ thắng.
"Giá trị con người của streamer đều có ghi lại, nếu ngài cảm thấy người nào thích hợp chúng ta sẽ dùng số tiền trong phạm vi có thể để đào người về, bất quá trước tiên chúng ta phải thử xem, cụ thể có thể thành công đào được người hay không thì còn phải bàn lại."
Vưu Lương Hành "Ừm" một tiếng, nghiêm túc lật xem, giá trị con người của streamer thường thường đều trong khoảng 100 vạn, ngay cả hai công ty lớn là Manh Miêu và Cá Mập, trụ cột của họ cũng chỉ khoảng 500-600 vạn, Vưu Lương Hành chọn mấy streamer có phong cách thích hợp có thể trực tiếp live, đánh dấu vào kim ngạch, viết xuống giá trị cao nhất mà hắn tính toán: 200 vạn, 220 vạn.
Lật giở qua vài trang giấy, bỗng nhiên Vưu Lương Hành nhìn thấy ba chữ quen thuộc, trên tờ thông tin còn có ảnh chụp của streamer, quả nhiên vẫn là bức ảnh thẻ với biểu tình ngơ ngác, hoàn toàn dựa vào giá trị nhan sắc để kéo lại.
Vưu Lương Hành nhìn chằm chằm bức ảnh trong chốc lát, hắn không nhịn được lộ ra một chút ý cười, ngón tay hắn sờ sờ lên khuôn mặt trên bức ảnh, trong mắt trồi lên một tia quyến luyến.
Vị trợ lý kia thử hỏi: "Ngài nhìn trúng cậu ta sao? Khang Thánh Triết.... Winner KK, xác thật cậu ta rất hot, muốn đào cậu ta về không ạ?"
Vưu Lương Hành lắc đầu, chưa nói đào về hay không, hắn chỉ cúi xuống đánh dấu vào kim ngạch hạn mức của Khang Thánh Triết viết thêm ba chữ là: Không hạn mức..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...