Lồng sắt tinh xảo cực lớn được ánh đèn vàng lộng lẫy chiếu xuống lóe lên ánh kim nhàn nhạt.
Chiếc lồng sắt này được Bách Thần chế tạo riêng cho Long Dục, là công cụ tốt nhất dùng để giam cầm cường giả.
Thế nhưng khiến người khác giật mình là sau khi hai người xác minh quan hệ yêu đương, lồng sắt khổng lồ cũng không bị Long Dục ghét bỏ đem đi phá hủy, trái lại còn được đặt ngay trong phòng ngủ, lúc hưng phấn, sẽ ở bên trong làm một pháo.
Loại hành vi biến thái này càng ngày càng kích thích cực độ đến điểm hưng phấn của hai người.
Lúc này, trong lồng sắt rộng lớn, hai nam nhân có thân hình kiện mỹ, tay chân chặt chẽ quấn lấy nhau, cơ thể điên cuồng lay động, thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ khiến người nghe đỏ mặt tía tai.
“Cậu, ngài giỏi quá… ” Bách Thần dán sát vào bên tai Long Dục nhịn không được cảm thán.
Anh đem cặp đùi thon dài của nam nhân mở ra đến mức tận cùng, hoàn toàn gập lại trước ngực, thắt lưng dẻo dai hung hãn đâm chọc thô bạo, để cho hạ thể tráng kiện đỏ tía của mình ra ra vào vào huyệt khẩu đang liên tục chảy ra bọt trắng.
Tiếng ngâm khẽ trầm bổng không kiềm được mà tràn ra từ sâu trong cổ họng của Long Dục, hai mắt hắn tràn ngập hơi nước mờ mịt, nơi giữa hai chân bị chơi đùa đến vô cùng chật vật, tất cả đều là vết cắn to nhỏ, dấu hôn cùng dấu răng, đặc biệt là hình xăm văn tự bên đùi phải kia càng thêm nổi bật, dày đặc chằng chịt hồng ngân chồng chéo lên nhau, sắc tình dụ người, tản ra vẻ đẹp sau khi bị người lăng nhục.
Bách Thần không thể tưởng tượng nổi, người nam nhân tàn nhẫn bạo ngược này tồn tại như một quân vương, thế nhưng có thể xăm tên anh lên chính cơ thể của hắn, ý nghĩa trong việc này tất nhiên không cần nói cũng biết.
Đặc biệt, dưới sự truy hỏi nhiều lần, biết được hai chữ “B.T” kìa là do Long Dục tự tay mình khắc lên, trong chớp mắt tình ái đối với nam nhân trong linh hồn liền bạo trướng, như một quả bom oanh tạc bản thân.
Anh không nhịn được tưởng tượng Long Dục vụng về như thế nào mà khắc xuống chữ cái, thậm chí trong quá trình thỉnh thoảng còn chửi bới vài câu, bộ dạng kia thật sự đáng yêu chết đi được ! !
Nghĩ đến đây, động tác đâm rút càng thêm mãnh liệt, đem tiếng kêu gợi cảm mê người trên giường đâm đến vụn vỡ.
Ánh mắt nóng bỏng của Bách Thần chăm chú nhìn vào mặt Long Dục, không chớp dù chỉ một lần, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ kia nhiễm lên thần thái tình dục trầm luân.
Bắp thịt rắn chắc của anh bởi động tác xỏ xuyên mà căng lên toàn bộ, mỗi một khối đều phủ một tầng mồ hôi lấm tấm, khiến cả người thoạt nhìn càng thêm uy mãnh, tựa như một đầu thú hoang.
“A… “
Từng giọt mồ hôi như hạt đậu nhỏ xuống khuôn ngực phủ kín vết hôn của Long Dục, dường như trong nháy mắt sẽ bị thiêu cháy, làm hắn không nhịn được phát ra tiếng rên sợ hãi.
Tiếp đến, cái mông xiết chặt hơn, động tác càng trở nên phóng đãng.
Cảm nhận được nội bích ấm nóng trơn trượt đem tính khí của mình bao lấy, Bách Thần thấp giọng mỉm cười.
Anh khiêu khích mân mê đôi môi ướt át của Long Dục, đùa giỡn : “Ngài vẫn còn xấu hổ ư, thích tôi thao ngài như vậy sao?”
Long Dục vốn đang chìm trong ý loạn tình mê liền nhíu mày, sau đó câu lên khóe môi xinh đẹp, đầu lưỡi đỏ tươi sắc tình liếm ngón tay bên môi, không cam lòng yếu thế trả lời: “Dùng sức thao! Lẽ nào mi chưa ăn cơm tối sao?”
Bách Thần nở nụ cười nguy hiểm, nâng lên môt chân của hắn, dùng toàn lực đỉnh vào, đâm chọc hung ác vào điểm yếu sâu trong vách ruột, nhìn người dưới thân bị kích thích đến run lên, mới mở miệng nói: “Dùng sức như vậy có đủ hay không, hả?”
Long Dục bị đỉnh, đầu thiếu chút nữa đập vào thành giường, mái tóc đen dâm loạn dán ở trên người.
Hắn nắm chặt cánh tay Bách Thần, phóng đãng kêu: “Đúng! Cứ như vậy… A… Dùng sức… Đâm chết ta… A..
“
Tiếng rên rỉ dâm đãng trên giường khiến tinh thần Bách Thần hưng chấn, dùng hết sức lực tàn nhẫn mà chọc vào bên trong, ngọn lửa càng lúc càng mãnh liệt.
Trong lúc nhất thời, căn phòng tràn ngập hương bị chất dẫn dụ, khiến người khác hít vào một hơi liền run rẩy cả người, cơ thể như nhũn ra.
Tình ái giữa Alpha với Alpha luôn luôn thô bạo nhưng lại tràn ngập khoái cảm.
Giằng co vài hiệp, cuối cùng Long Dục đem tinh dịch bắn lên lồng ngực Bách Thần còn tinh hoa Bách Thần thì không có một chút thừa thải phun vào trong dũng đạo ấm áp, đập vào vách thịt liền nhận được một trận co rút mãnh liệt.
Sau cao trào, cơ thể tuy rằng dính nhớp, nhưng Bách Thần lại không nguyện ý buông tha nam nhân trong lồng ngực, đem hạ thể bán cương lại một lần nữa cắm vào bên trong hậu huyệt ướt át, sau đó đem người ôm chặt lấy.
Long Dục rên khẽ một tiếng, đối với hành vi thanh niên đem tinh khí lưu lại trong cơ thể mình không có một chút bài xích, chỉ đè lại cái tay vẫn đang quạt gió thổi lửa, trầm giọng nói: “Đừng có đùa, ta con mẹ nó cũng sẽ bị ngươi chơi hỏng.”
Bách Thần vui sướng cười nhẹ, ngậm lấy vành tai Long Dục, đáp lời: “Vâng, đều nghe theo ngài.
Tôi không đùa, tôi chỉ là muốn chạm vào ngài.” Nói xong, bàn tay liền đặt trước lồng ngực trắng mịn mà vuốt ve, nắn bóp hai khỏa đầu vú không được chăm sóc tốt.
Đầu vú hồng nhạt dưới sự chơi đùa của ngón tay dần dần sung huyết trướng lớn, đôi mắt Bách Thần thoáng buồn bã, phảng phất như đang nỉ non: “Ngài ăn nhiều tinh dịch của tôi như vậy, khoang sinh sản đều không tái phát triển, thật đáng tiếc.
Nếu như mang thai, nơi này liền có thể sinh sữa.”
Ngón tay linh hoạt đầy kỹ xảo xoa bóp đầu vú mẫn cảm, khiến cho Long Dục không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt, dần dần có chút thở gấp.
Hắn không gạt bỏ tay Bách Thần, ngoài miệng lại nghiêm khắc trách cứ: “Cút ngay! Tiểu súc sinh không có học thức, Alpha làm sao có khả năng thụ thai!”
“Cậu quá ngây thơ rồi, đừng quên còn có Vương Tước a.” Bách Thần trêu đùa nhắc nhở.
Long Dục nghe xong cứng người, nhanh chóng nghiêng đầu qua nơi khác, đôi mắt hẹp dài chứa đầy cảnh cáo: “Bách Thần, nêu mi dám bảo hắn làm ra thứ thuốc kỳ quái nào đó, ta liền đem ngươi băm cho chó ăn.”
Bách Thần mỉm cười bất đắc dĩ, tiến gần hôn hai má nam nhân, ôn nhu nói: “Ngài yên tâm, tôi thân là Alpha đỉnh cấp của ngài, ngài phải tin tưởng tôi.”
Long Dục lạnh nhạt liếc mắt nhìn anh, xoay đầu lại, tiếp tục nằm im trong lồng ngực Bách Thần, dùng sức trượt ra sau kề sát lồng ngực nóng bỏng rắn chắc.
Tay Bách Thần đi dạo xung quanh, phần dưới xương mu kề sát cái mông cong vểnh của Long Dục, như có như không hôn sau gáy tản ra hương vị dụ người của nam nhân, trầm giọng thủ thỉ tâm tình, liên tục lập lại.
Bầu không khí an nhàn quả thật rất tuyệt, toàn thân Long Dục thả lỏng xuống, dần dần bị cơn buồn ngủ tập kích.
Hắn nhắm mắt lại, không mặn không nhạt mở miệng: “Phải rồi, Cecil vài ngày nữa muốn đến Long gia.”
“Cecil ?” Nhắc đến cái tên này ánh mắt Bách Thần rõ ràng xẹt qua một tia chán ghét, anh ôm chặt thắt lưng nam nhân, hỏi: “Nó tới làm gì?”
Long Dục tựa như an ủi vỗ nhẹ cánh tay vắt ngang hông, ngữ khí bình thản: “Cũng sắp 18 tuổi, tới chỗ này rèn luyện một chút.”
Cứ cho rằng trong lòng Bách Thần trăm lần không muốn, anh vẫn không làm cho Long Dục thất vọng, rất thuận theo, rất ôn nhu trả lời: “Được rồi, ngài cứ yên tâm, tôi sẽ an bài.”
“Ừ.” Long Dục tùy ý đáp lại một tiếng, tay khoát lên cánh tay thanh niên, dần dần say giấc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...