Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Tôi Lại Nổi Tiếng Lần Nữa!


Edit + beta: Iris
Vào buổi tối, cao trào của bữa tiệc mừng thọ chính thức bắt đầu.
Mẹ Trang có lẽ vẫn còn một trái tim thiếu nữ trong lòng, vì vậy bà đã chuẩn bị váy dạ hội cho mọi vị khách có mặt, hội trường được biến thành vũ trường, tiếng nhạc khiêu vũ ngân vang.
Tất nhiên, Từ Kiêu và Trang Dục cũng thay trang phục cung đình của nước Anh thế kỷ 18.

Cả hai đều là móc treo quần áo, khi sánh bước bên nhau càng thêm quyến rũ khiến nhiều quan khách không thể rời mắt.
Cha Trang trước tiên nói mấy câu cảm ơn, Từ Kiêu đứng phía dưới nghe, không khỏi cảm thán thở dài.
Mối quan hệ giữa cha mẹ Trang Dục thật sự rất tốt, khi nhắc đến mẹ Trang, có thể thấy rõ sự yêu thương trong khóe mắt và lông mày của cha Trang.
Dưới sự vỗ tay của mọi người, cha Trang đưa tay ra, mẹ Trang cũng hào phóng đặt tay lên, họ nắm tay nhau và bắt đầu điệu nhảy đầu tiên.
Khi bài hát thứ hai vang lên, Trang Dục nắm tay Từ Kiêu, Từ Kiêu còn chưa kịp phản ứng đã trực tiếp dẫn cậu đến sàn nhảy.
Từ Kiêu: "Sao lại..."
Trang Dục ôm eo của anh, cười nói: "Khiêu vũ, anh còn hỏi em à."
Phải hình dung nụ cười này thế nào đây, nhất thời Từ Kiêu có cảm giác như mình đã vượt qua mùa đông dài và mở ra một mùa xuân mới.
Những bông hoa xào xạc bên tai anh, Từ Kiêu sững sờ trong giây lát khi nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của y.
Sau một khắc, anh tỉnh táo lại, giả vờ hung dữ: "Tại sao lại là anh nhảy điệu của nữ?"
Trang Dục: "Anh muốn nhảy điệu của nam sao?"
"Đương nhiên." Từ Kiêu nói rất tự nhiên.
"Lần sau rồi tính tiếp," dường như hôm nay Trang Dục rất dễ nói chuyện, ánh mắt dịu dàng đến mức có thể làm người ta tan chảy, "Cùng em hoàn thành điệu nhảy này."
Nhưng trên thực tế Từ Kiêu không biết khiêu vũ cho lắm, bước nhảy của anh trúc trắc, một nửa là vì nhảy kém, còn lại là...
Là Trang Dục.
Trông y rất vui vẻ, đối với một người không biểu lộ cảm xúc như y, một khi cười lên là giống như băng tan, gió xuân thổi vào mặt, Từ Kiêu nhìn đến không dời mắt được, chỉ biết ngây ngốc nhìn y, không biết nói gì.
Đừng nói là nhảy điệu nhảy này, Từ Kiêu đã choáng váng đến tận linh hồn.
Từ Kiêu thầm nghĩ, nếu như Trang Dục có thể vĩnh viễn nhìn anh như vậy, anh cũng nguyện ý nhảy điệu nữ cả đời cùng y.
Trang Dục: "Anh đang nghĩ gì vậy?"
Từ Kiêu ngây người nói: "Anh rất thích em..."
Nói xong Từ Kiêu mới nhận ra mình vừa nói gì, mặt nóng lên.
Trang Dục đột nhiên bật cười.
Giờ phút này ánh sáng lưu chuyển, con ngươi Từ Kiêu phản chiếu rất rõ khuôn mặt Trang Dục, nụ cười rất thuần khiết dễ thỏa mãn.

Cảm xúc ấy khiến anh cảm thấy hơi lạ và cũng khiến anh nhói lòng.
Đàn vĩ cầm căng dây, tiếng sáo ngân dài cao vút, một giây sau, Trang Dục đột nhiên tiến đến hôn anh.
Đầu Từ Kiêu lập tức bị pháo hoa nổ tung.
Một lúc lâu sau, Trang Dục ghé sát tai anh, hôn một cái dưới ánh mắt trợn tròn không chớp của mọi người.
"Em cũng thích anh."
Hạnh phúc quá lớn như khiến người ta choáng váng, Từ Kiêu xuất thần nghĩ.
Đây là hạnh phúc.
Từ Kiêu sững sờ nghĩ.

Đây là hạnh phúc.
- -
"Tôi rất đau lòng.

Tôi đã nghe thấy những người bên cạnh khóc cả đêm, đến sáng vẫn còn khóc."
"Có thể không khóc được sao? Tôi là người qua đường mà suýt rơi nước mắt đây này."
"zqsg mỗi phòng theo đuổi idol đều sụp đổ, tâm trạng của tôi rất suy sụp."
"Haizz, mặc dù tôi đã sớm mơ hồ đoán ra, nhưng không ngờ bọn họ lại thật sự..."
"Từ Kiêu, tôi và anh không đội trời chung!!"
"Chị em không cần phải vậy, nghĩ lại xem, đây cũng là một chuyện vui vẻ mà - trên đời vĩnh viễn không có người phụ nữ nào có thể lấy được Apollo hahahaha!"
"Mẹ nó...!lần đầu...!Cp tôi đu thành thật...!Tôi có nên ăn chay để cảm tạ trời Phật không a a a a, tại sao lúc đó tôi không nói là kết hợp chay mặn a a a a, tôi không thể không ăn thịt!!"
"Trang Dục, anh vì sao vậy, anh quên Hoa Hướng Dương của anh rồi sao, Trang Dục, tại sao anh, anh không có trái tim hả!"
"Rốt cuộc là có quan hệ gì với Nghiêm Thành Du? Mẹ kiếp, tôi không phản đối hai người bọn họ chơi gay, nhưng sao Từ Kiêu có thể một hơi làm hai người con trai, tôi không phục!"
"Fans Kiêu Hùng đã lưu lại nước mắt trong năm nay..."
Các hot search được treo khoảng một hai ngày, một tháng sau, các hot search lại bùng nổ.
"Mấy người xem cuộc phỏng vấn đó chưa? Mẹ kiếp, hu hu, Nghiêm Thành Du nói Từ Kiêu là họ hàng cũ?"
"Tôi xem rồi, tôi có thể hiểu từng từ của câu này, nhưng nối lại với nhau thì tôi không biết chúng có nghĩa gì (gãi đầu)".
"Lượng thông tin thực sự rất lớn."
"Đã từng hả, vậy hiện tại không phải người thân, chậc chậc."
"Không bằng nói là người yêu đi, người thân nhà ai lại làm chuyện này, ha ha."
"Tôi thấy trước đó hoàn toàn không thân a..."
"Thông tin trực tiếp, trên thực tế, Từ Kiêu và Nghiêm Thành Du từng ở trong cô nhi viện, và cả hai đã giúp đỡ lẫn nhau sống sót, vì vậy bọn họ thực sự có thể được coi là người thân."
"Mẹ, con không ngờ lại theo hướng này."
"Chỉ trong vòng bảy chữ, tôi đã não bổ cả một bộ phim chỉnh hình bom tấn, ha ha."
Dưới sự náo nhiệt của đám đông, không ai chú ý đến một mẩu tin tức ngắn ngủi.
"Cựu quản lý công ty giải trí được cho là đã sử dụng m.a túy.

Sau khi xác minh, anh ta đã bị ép đưa đến trung tâm cai nghiện m.a túy."
Từ Kiêu không biết chuyện này, anh đang làm việc chăm chỉ để kiếm tiền.
Bởi vì Trang Dục quyết định đi du học, nghiên cứu nghệ thuật điện ảnh tại Đại học Nghệ thuật.
Vì vậy Từ Kiêu đang làm việc chăm chỉ để kiếm học phí và chi phí sinh hoạt cho Trang Dục.

Dù sao thì Trang Dục đã thực sự rời khỏi nhà, mẹ Trang nói gì làm đó, bà thực sự đã đóng băng toàn bộ số tiền của Trang Dục, hợp đồng của Từ Kiêu cũng đã được chuyển cho Công ty giải trí của nhà chính.
Nhưng lúc này anh mới nhận ra rằng, năm đó điều kiện Trang Dục ký hợp đồng với anh thực sự rất rộng rãi, nếu anh làm không vui, có thể chấm dứt hợp đồng ngay tức khắc
Từ Kiêu cười nói: "Lúc đó em đã thích thích anh rồi hả?"
Vấn đề này khiến Trang Dục trợn tròn mắt.
Tất nhiên, việc chấm dứt hợp đồng sẽ không chấm dứt hợp đồng, nhưng phần thưởng sẽ ít hơn một chút.
Hơn nữa người trong ngành có lẽ cũng đã nghe được tiếng gió, vốn muốn mời Từ Kiêu làm đại ngôn cũng thất bại.


Vấn đề này không chỉ là xem xét thái độ của người nhà chính, chủ yếu là bởi vì Từ Kiêu gần đây thực sự là đen toàn mạng, nếu không phải vẫn còn fans trung thành và fans CP, có khi bên đại ngôn đã tìm anh để chấm dứt hợp đồng.
Khoảng thời gian này Từ Kiêu cũng không nhàn rỗi, may mắn là các anh em Let"s Go đều mạnh mẽ, về sau vẫn ủng hộ bọn họ, bất luận là công hay tư, bọn họ đều cùng nhau ủng hộ anh.
Hạ Minh Viễn: "Các cậu thật sự rất lợi hại, tôi biết tôi biết mà.

Không ngờ các cậu lại táo bạo như vậy, dám công khai, tôi còn chưa làm ác liệt vậy đâu!"
Ý của cậu là tôi không hung mãnh như các cậu, Từ Kiêu: "..."
Từ Kiêu liếc nhìn Hạ Minh Viễn, sau đó nhìn Sở mỹ nhân đang đứng ở một bên.
Từ Kiêu: Hình như tôi đột nhiên hiểu ra điều gì đó!
Cho nên Từ Kiêu cơ bản vẫn luôn ở đoàn phim và tạp kỹ, Trang Dục nhàn nhã đi theo sau, Từ Kiêu đi đoàn phim nào thì y đi theo đoàn phim đó, lúc rảnh rỗi cũng rèn luyện kỹ năng nấu ăn ngon.
Ngày tháng trôi qua rất nhanh, nháy mắt đã kết thúc thời gian kim ốc tàng kiều Trang Dục.
Ngày Từ Kiêu tiễn Trang Dục đến sân bay, có rất nhiều fans theo dõi.
Từ Kiêu kéo thẳng cổ áo Trang Dục, bên cạnh là một tràng "A a a a a a a a a a a a a a a!!!"
Trang Dục xoa xoa đầu anh, bên cạnh cũng: "A a a a!"
Nói tóm lại, tiếng hét vang lên liên tục.
Từ Kiêu cũng không hiểu, ngay cả hai người họ cũng đã quen với việc nghe thấy những tiếng hét này, vậy tại sao những fans này lại kinh ngạc và hét ầm lên như thế.
Trước khi đi kiểm tra an ninh, Từ Kiêu sờ sờ mặt Trang Dục: "Qua bên kia chăm sóc bản thân thật tốt."
Trang Dục nhéo nhéo mặt anh: "Này, anh ít đi đến mấy đoàn phim đi, em có thể tự kiếm tiền."
Từ Kiêu: "Anh không sao, bây giờ mới có bao nhiêu đâu?"
"..." Trang Dục nhìn anh, một lúc sau, đột nhiên nở nụ cười.

"Anh chờ tôi nhé."
Từ Kiêu nhìn Trang Dục bước vào kiểm tra an ninh.
Khi rời sân bay, anh nghe thấy tiếng máy bay cất cánh.
Mặc dù Từ Kiêu biết rõ chuyến bay này không phải là chuyến bay của Trang Dục, nhưng anh vẫn sững sờ trong giây lát.
Lần này, thực sự là ở đất khách a.
Hay là dị quốc.
Những lời của Tiểu Trịnh thoáng qua đầu Từ Kiêu.
"Em không biết khoảng cách có tạo nên vẻ đẹp hay không," Tiểu Trịnh tùy tiện nói, "Nhưng em nghe người ta nói khoảng cách dễ sinh tiểu tam."
Khóe miệng Từ Kiêu giật giật, giọng nói của Tiểu Trịnh bị ném ra sau đầu.
Anh tự ngâm nga, chỉ một hai năm thôi… cũng không lâu lắm, khi Trang Dục trở về, ba năm sẽ nhanh chóng trôi qua.
Nếu có tiểu tam thì cứ chờ xem.
Từ Kiêu nghiến răng thầm nghĩ, tên này mà nói chia tay là chết, đừng quên đó!
- --
Trong năm tiếp theo, cuộc sống của Từ Kiêu rất bình thường, anh chạy đoàn phim và tạp kỹ vào ban ngày, video call với Trang Dục vào ban đêm.
Nhiếp Chính Vương và Thiên Khải Lục lúc trước anh quay đều là phim truyền hình, vẫn còn một thời gian dài mới hết, vì vậy những thứ có thể chứng minh kỹ năng diễn xuất của anh về cơ bản là trống không, chỉ có thể dựa vào Chu Văn dẫn anh đến đoàn phim, anh như một người mới, phỏng vấn đề có cơ hội nhận một vài vai phụ nhỏ.
Thỉnh thoảng gặp phải loại tiểu sinh tiểu hoa đột nhiên nổi tiếng, cũng như các nhân viên áo đỏ và áo trắng trong đoàn phim âm dương quái khí.

Chu Văn vốn dĩ là trợ lý đại bài của công ty, lúc đi cùng anh cũng phải chịu rất nhiều ánh mắt xem thường.
Từ Kiêu vẫn chưa cảm thấy gì, mà Chu Văn đã phàn nàn trong khi uống rượu: "Nói cho em biết đi, mẹ của Trang ca có ý gì? Tại sao không để con cái an ổn ở bên nhau, một hai đưa ra điều kiện để làm khổ nhau."
Chịu khổ hay gì đó, Từ Kiêu thực sự nghĩ rằng nó ổn.
Những thứ này thực ra chẳng là gì so với kiếp trước.
Nhưng một năm này, có lẽ bởi vì anh và Trang Dục ở bên nhau, rất nhiều chuyện dường như đều lệch khỏi quỹ đạo bình thường.
Từ Kiêu tình cờ phát hiện 《 Dao Lộ 》 không giành được bộ phim xuất sắc nhất và Lâm Ý không giành được nam diễn viên chính xuất sắc nhất, anh không biết chuyện gì đã xảy ra với Lâm Ý, nhưng Từ Kiêu không có tâm trạng để buôn chuyện.

Anh không quan tâm đến những thứ khác, chỉ nghe cho vui thôi.
Mọi thứ thay đổi vào năm thứ hai.
#Tác phẩm mới Liệt Hỏa của đạo diễn An chính thức quyết định khởi quay, Từ Kiêu đóng vai chính#
Một cái hot search này gần như mô phỏng lại sự nổi tiếng của Từ Kiêu và Trang Dục khi come out, cuộc thảo luận tràn ngập, ba từ Từ Kiêu, Trang Dục và Thái Dương Điểu một lần nữa quét qua toàn bộ thế giới trực tuyến.
"Chết tiệt! Từ Kiêu thực sự có thể đóng tác phẩm mới của đạo diễn An?!"
"Thế mà lại là Liệt Hỏa!!!! Tôi đã đợi đạo diễn An gần ba năm rồi!!!"
"Từ Kiêu không phải bị phong sát sao? Ai cho hắn tài nguyên của đạo diễn An? Không phải là nhà chính chứ? Ghê tởm."
"Mày ngu à? Phim của đạo diễn An có thể dùng để câu kéo tài nguyên à? Ha ha, người trong giới nghe xong sẽ cười ha ha.

Fan nào đó đừng tư duy theo sản vật tư bản nữa được không, thật sự cho rằng mình cao siêu, không có thực lực để nói thì sớm muộn gì cũng bị đóng băng."
"Ha ha, mấy người tự hỏi lương tâm đi, Từ Kiêu chỉ là một tên ôm đùi bị kéo xuống nước thôi, làm gì có thực lực và kỹ năng diễn xuất? Nói ra nghe xem nào?"
"Những người qua đường như tôi đều nghĩ rằng nếu đạo diễn An chọn hắn, tức là hắn có kỹ năng diễn xuất tuyệt vời…"
"Tôi thực sự không ngờ tới, Từ Kiêu im lặng thì thôi, vừa lên tiếng là kinh người."
"Tôi đã làm việc với Từ Kiêu trong cùng đoàn phim.

Thành thật mà nói, tôi nghĩ hắn là diễn xuất đỉnh cao của thế hệ mới ở trong nước, không phải fan."
Hắn càng nói, tranh cãi về Từ Kiêu càng khơi dậy lòng hiếu kỳ của mọi người.
Tài liệu trên mạng bùng nổ không ngừng, một năm qua Từ Kiêu đóng vai phụ cũng bị đống dân mạng rảnh rỗi lôi ra nói, từ thái giám đến ba tổng, từ cận vệ nhỏ đến lương công tử, rất đa dạng, rất nhiều loại nhân vật, nhưng hầu như không có vai diễn nào trùng lặp hoàn toàn.
Không khí trên mạng cũng dần thay đổi.
"Chúa ơi, giáo viên của chúng tôi thực sự đã tìm một clip của Từ Kiêu để làm ví dụ giảng dạy cho chúng tôi học ngôn ngữ cơ thể."
"Tôi có thể nói là Từ Kiêu thật sự trâu bò không? Lúc xem Đại Đường, tôi còn không biết quốc sư là do Từ Kiêu đóng..."
"Người qua đường, Từ Kiêu không chỉ diễn xuất tốt, còn có lời thoại hạng nhất."
"Thật xấu hổ khi nói ra, lúc trước tôi thực sự cảm thấy hắn kém Lâm Ý..."
"Đây là một chuyện, đợi Liệt Diễm phát sóng, Từ Kiêu chắc chắn có thể trở lại tiền tuyến với giải thưởng trong nước."
"Tôi vừa mới cầu xin Từ phu nhân mang Apollo của tôi trở về, Hướng Dương thật sự sắp khóc rồi nè."
Từ Kiêu không biết gì về những thay đổi này, Chu Văn thì rất phấn khích cùng với Tiểu Trịnh, họ đã dành gần một tuần đánh đầy máu gà, thu dọn hành lý và chuẩn bị đến phim trường "Liệt Diễm" ở Đông Nam Á.
Từ Kiêu cười nói: "Anh còn không vội, em làm sao vậy?"
Chu Văn đang chuẩn bị: "Em nóng lòng muốn lấy số.

Em thực sự muốn đánh đá những kẻ coi thường chúng ta.

Em đã nhịn suốt một năm qua!" Chu Văn tức giận nói.

"Chết tiệt, cái vòng giải trí hỏng bét này."
Tiểu Trịnh ở bên cạnh cũng điên cuồng gật đầu: "Đúng vậy!!"
Từ Kiêu:...!Các em phải tỉnh táo chứ, anh chỉ ở đây quay một bộ phim, không phải để biến thành Saiyan.

Vào ngày máy bay cất cánh, ngay cả Ngụy Cảnh Thăng cũng đến tiễn anh.
Tất nhiên, ngoài hắn ra còn có một người quen cũ khác cũng đến.
Trang Dĩnh: "Này, sao năm đó cậu đi thử vai Liệt Diễm mà không nói với tôi?" Trang Dĩnh ngượng ngùng nói.
Bây giờ anh và Trang Dĩnh đã không còn đối đầu như ban đầu, mặc dù lúc đầu Trang Dĩnh gây cho anh rất nhiều khó khăn, nhưng thời gian trôi qua, Trang Dĩnh dần dần không quấy rầy anh nữa, có đôi khi còn biệt nữu hỏi thăm anh, cô lúng túng đến để hỏi anh ấy dạo này anh và Trang Dục thế nào.
Từ Kiêu bối rối: "Khi đó em không biết mình có thể đến đây."
Trang Dĩnh: "...Ồ…" Cô ngập ngừng, giống như muốn nói nhưng lại không biết nên nói gì.
Ngụy Cảnh Thăng không nhịn được nữa, đẩy kính, nói thẳng: "Trang Dĩnh muốn chữ ký của đạo diễn An, xem cậu có thể xin cho cô ấy một cái không."
Trang Dĩnh lấy lại tinh thần: "Ký ở đây!" Cô vươn tay đưa cho Từ Kiêu một hộp giấy đóng gói đẹp mắt.
Từ Kiêu: "??"
"Để đạo diễn An ký vào hộp đi!!" Trang Dĩnh hét lên, "Đây là An Lễ quý giá của tôi, đĩa Blu-ray, nếu nó bị hỏng, cậu coi chừng tôi!"
"Được, được, được." Từ Kiêu cười nói, "Em hiểu rồi."
Đã đến giờ đi kiểm tra an ninh, Trang Dĩnh do dự nói: "Có phải đạo diễn An bảo cậu ở lại đó một năm không?"
Từ Kiêu: "Còn phải xem tiến độ nữa mà? Nếu xong sớm, chắc là nửa năm sẽ về."
"Ồ, em trai tôi sắp về rồi...!Ba năm sắp đến rồi." Trang Dĩnh lẩm bẩm, "Đạo diễn An thật là, không chịu quay sớm chút."
Từ Kiêu an ủi cô: "Như nhau thôi, em và Trang Dục quen rồi."
Trang Dĩnh cảnh giác nói: "Tôi ngay cả quà cưới cũng đã chuẩn bị rồi, đừng có làm ra trò hề gì đấy."
Từ Kiêu cười nói: "Chị đang nghĩ cái gì vậy?"
Nhưng khi lên máy bay, Từ Kiêu cũng có chút u sầu.
Mặc dù anh đã nói với Trang Dĩnh như vậy, nhưng...
Từ Kiêu hơi phiền muộn, gần đây Trang Dục đột nhiên rất ít liên lạc với anh, anh cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Hơn nữa cũng không phải thi cử, Từ Kiêu không biết vì sao Trang Dục bận rộn như vậy, không quay video cũng không gọi điện thoại...
Trang Dục đã như vậy trong hai tháng qua.

Thành thật mà nói, nếu không phải tình cờ chạy đến đoàn phim Liệt Diễm, anh đã bay đến rừng phong.
Từ Kiêu có chuyện trong lòng, anh không thể ngủ ngon trên máy bay, nhưng chỉ là một hành trình vài phút đến Đông Nam Á, vì vậy anh không ngủ cũng không sao.
Chỉ là lúc vừa xuống máy bay, Từ Kiêu đột nhiên hy vọng là mình đang bay đến rừng phong.
Chu Văn Tiểu Trịnh đang kéo hành lý bên cạnh anh, Từ Kiêu đi theo đám đông, nhưng đầu óc anh vẫn luôn tự hỏi.
Tối nay rốt cuộc khi nào thì gọi Trang Dục, nên hỏi gì, học hành như thế nào, những câu hỏi như vậy lấp đầy toàn bộ não của anh, thậm chí anh còn không để ý đến tiếng cảm thán của những người xung quanh.
"Này."
Bước chân của Từ Kiêu đột nhiên dừng lại.
Khoảnh khắc tiếp theo, đôi mắt anh mở to không thể tin được, anh đột nhiên ngẩng đầu lên — —
Người trước mặt vẫn là biểu cảm quen thuộc, khẽ cau mày, nhưng ánh mắt lại giống như một con mèo lớn dụ dỗ hơn là bất mãn.
Người này so với ba năm trước thì gầy hơn, trưởng thành hơn một năm trước, khí chất tỏa sáng có xu hướng kiềm chế lại, lông mày như đao xuân, mắt phượng như hàn tinh, giờ phút này đang nhìn anh bằng ánh mắt lạnh lùng, hơi cau mày, vẻ mặt này xếp chồng lên ký ức lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, cũng như vậy, nhưng lần này trong mắt người đối diện lộ ra ý cười sâu xa.
Từ Kiêu ngây người nhìn người trước mặt.
Khi người trước mặt mở miệng, y vẫn kiêu ngạo như vậy.
"Đến em mà cũng không nhìn thấy." Trang Dục bất mãn nói: "Anh đang nghĩ cái gì — —"
Còn chưa nói xong, Trang Dục đã bị anh ôm vào lòng.
Y bị ôm rất chặt, mặc dù sức rất lớn, nhưng Trang Dục cũng không nhịn được cười ra tiếng, y thậm chí còn quên giả bộ tức giận.
Y nhẹ nhàng vuốt v.e tóc Từ Kiêu.
"Ha ha, em đã về rồi." Y nói như vậy, hai tay buông xuống, ôm eo Từ Kiêu, vẫn nhiệt tình như cũ.
"Đừng tách ra nữa." Trang Dục cười nói.
Hoàn.
°°°°°°°°°°.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui