Vũ khí nóng đều bị phá hủy, mọi thứ của nền văn minh tiên tiến đều bị phá hủy, viện khoa học đóng cửa, các trường học khai sáng trí tuệ giáo dục bắt buộc đều đóng cửa, đưa phụ nữ trở lại hậu cung.
Nói cách khác, bạo quân đã đóng cửa con đường tiến lên, một tay phá hủy mầm mống của nền công nghiệp hiện đại, phá hủy cơ hội tuyệt vời để tiến ra thế giới.
Biến một quốc gia đang tiến vào thời đại công nghiệp, cưỡng ép kéo trở lại xã hội phong kiến.
Nỗ lực của mấy thế hệ cứ thế bị hủy hoại dưới dục vọng của một người.
Nàng tức đến đau ngực, không nhịn được chửi ầm lên: "Đồ ngu, bạo quân, bại hoại nhân loại, tội đồ lịch sử, đáng lẽ vừa sinh ra đã phải bóp chết, đồ chó, ta muốn giết chết hắn, hắn đã hủy hoại công sức của biết bao nhiêu người, phá hủy hy vọng của biết bao nhiêu người, a a a, chết đi.
"
Nàng nhảy dựng lên, chỉ trời chửi bới, không còn hình tượng gì nữa nhưng lại đặc biệt sinh động.
Quý Vân Khanh đang đọc sách không nhịn được nhìn sang, con ngốc nhỏ nổi giận cũng khá thú vị.
Nàng dám chửi cả quân vương, chửi thì chửi đi, còn chửi rất hoa mỹ.
Hứa Ngọc Hạo cảm thấy rất mới mẻ, hóa ra con gái chửi người lại như vậy, thẳng thắn, thô lỗ, có chút đáng yêu.
"Kiều Kiều, người ta đã chết từ lâu rồi.
"
Nam Kiều chống nạnh, gào lên dữ tợn: "Đào lên mà quất xác!"
Sự phát triển của thời đại công nghiệp là quá trình chuyển đổi từ xã hội phong kiến chuyên chế sang chế độ tư bản chủ nghĩa, trong quá trình này, chắc chắn sẽ làm lung lay nền tảng của triều đại phong kiến.
Nhà nước hoặc là lựa chọn chế độ quân chủ lập hiến, hoặc là lựa chọn chế độ dân chủ cộng hoà.
Nhưng triều đại phong kiến làm sao có thể từ bỏ quyền lực? Cục diện hiện nay tự nhiên là hậu quả của việc hoàng thất phản công điên cuồng.
Hứa Ngọc Hạo có chút không hiểu: "Sao muội lại tức giận như vậy?"
Nam Kiều không chỉ tức giận, mà còn rất buồn.
Thời hiện đại từng có một quốc gia vào những năm tám mươi, phong khí cởi mở, con gái mặc váy ngắn ra đường nhưng sau đó, phụ nữ phải đội mạng che mặt, trùm kín mít, phải có nam nhân đi cùng mới được ra khỏi nhà.
Lúc đó khi xem tin tức, nàng kinh ngạc đến nỗi không nói nên lời, cũng rất đau buồn, đây là sự thụt lùi của nền văn minh nhân loại.
Còn bạo quân làm còn quá đáng, càng điên rồ hơn, để củng cố hoàng quyền, vì dục vọng cá nhân, đem toàn thể bách tính thiên hạ và con cháu đời sau ra làm vật hiến tế.
Các quốc gia khác đều đang điên cuồng mở rộng phát triển, Đại Tề bế quan tỏa cảng đi giật lùi, chẳng khác nào tự tìm diệt vong.
"Nhà Mộc Đỗ nên tạo phản.
"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...