Triệu Diệc Tinh vô thức sờ trán, làn gió mát lạnh buổi chiều phả vào mặt càng thấy rõ trán cậu hơi nóng.
Cảnh vật xung quanh bỗng mờ đi làm cậu tưởng mình lại ốm nữa rồi.
Không, cậu vốn đã ốm sẵn rồi mà, hay tình trạng càng trở nên nghiêm trọng rồi?
" Chiêu Chiêu? Em sao vậy?" Hứa Nhất Nặc đi được hai bước phát hiện người nọ không đi theo bèn quay đầu lại hỏi: " Em muốn sang quảng trường bên kia chơi à?"
"A..."
" Cũng được, thời gian vẫn còn sớm."
Triệu Diệc Tinh khôi phục tinh thần, vội vàng chạy nhanh về phía Hứa Nhất Nặc.
Ban đầu Hứa Nhất Nặc định cùng Vũ Tư Gia uống một cốc cà phê rồi về nhà.
Kết quả là lại phơi nắng cùng Triệu Diệc Tinh ở quảng trường cạnh bờ sông cả buổi chiều.
Trên băng ghế ở quảng trường cô chụp được ảnh một em bé thật dễ thương, cô muốn đăng lên mạng để khoe mọi người.
Sau khi về nhà, tâm trạng của cô thật thoải mái, không có cảm giác trở về tay không, ngược lại cả buổi chiều ở cùng đứa trẻ khiến trong lòng cô có cảm giác ấm áp chưa từng có.
Sau đó, Chu Hi gọi điện hỏi thăm cuộc gặp với Vu Tư Gia.
Triệu Diệc Tinh nhìn thấy tên hiển thị trên màn hình điện thoại, giả vờ cầm gối di chuyển đến gần cô.
Kết quả là bị cô kéo ra, ấn lại chỗ cũ.
" Xem TV cũng không chịu an phận." Hứa Nhất Nặc vừa chỉnh điều hòa vừa nói: " Người ta nói trẻ con là lò sưởi, em có thấy nóng không?"
Triệu Diệc Tinh bị bế sang một bên: "..."
Xấu hổ!
Giọng điệu Hứa Nhất Nặc trong điện thoại rất nhẹ nhàng, ngược lại giọng Chu Hi có vẻ hơi áy náy: " Tính anh Vu là như thế, nhưng anh ấy thật sự có tài.
Em đừng để bụng lời anh ấy nói."
" Không có chuyện gì, anh đừng nghĩ nhiều.
Buổi chiều nói chuyện với anh Vu em cũng thu hoạch được khá nhiều kiến thức."
" Em muốn Anh Vu giúp gì? Anh có thể nói giúp cho."
Dù nói thế nào Chu Hi cũng là người nổi tiếng, gần đây anh ta còn nhận đóng một bộ phim mới đang được săn đón, Hứa Nhất Nặc sợ làm mất thời gian của anh.
Nhưng sau khi cô từ chối vài lần, đầu dây bên kia có vẻ thấy hơi nóng nảy, cô đành nói đơn giản.
" Chuyện này cũng không quá khó." Sau khi hiểu rõ mọi chuyện, Chu Hi cười nói: " Anh sẽ nói chuyện với anh Vu.
Nói đi cũng phải nói lại, nếu anh Vu đồng ý, chị định cảm ơn ta thế nào?"
Hứa Nhất Nặc trêu chọc nói: " Tiểu Hy muốn tỷ cảm ơn thế nào?"
Chu Hy: " Tỷ theo đuổi em đi."
Hứa Nhất Nặc: " Cái gì?"
Triệu Diệc Tinh dán sát tai vào sofa, nghe hiểu được một nửa: "?!?!?!"
Chu Hi: " Trang web của anh hơi ít ảnh, anh cũng sắp tham gia tổ biểu diễn, em có muốn chụp ảnh hành trình của anh không? Nếu không em chụp xong gửi ảnh cho anh, anh sẽ tự mình sắp xếp lại."
Hứa Nhất Nặc: "...."
Ngôi sao tự làm trạm tỷ cũng không cần liều mạng như vậy chứ.
Hứa Nhất Nặc: " Nghiên cứu kĩ kịch bản của anh đi."
Chu Hi: " Được"
Hứa Nhất Nặc đã quen với phong cách làm việc của Chu Hi, biết anh đang chờ một buổi họp báo hoặc một buổi nghiên cứu kịch bản, càng khẩn trương hơn.
Cô tùy tiện nói hai câu rồi cúp máy, không muốn làm chậm trễ thời gian của anh.
Cúp điện thoại Hứa Nhất Nặc thấy thế giới thật yên tĩnh, yên tĩnh đến mức thấy có điểm không đúng.
Tối nay có buổi biểu diễn của Girls Over Flowers, cô mang laptop ra chuẩn bị xem.
Vừa đứng dậy, Hứa Nhất Nặc đã nhìn ra có điểm không ổn.
Triệu Diệc Tinh co rụt ở một góc sô pha, một tay cầm gối ôm, một tay cầm điện thoại di động, yên lặng như một thiên thần nhỏ trong tranh.
Hứa Nhất Nặc lúc này khẩn trương hẳn lên, nghe nói đứa nhỏ đều hiếu động.
Nếu đột nhiên yên tĩnh khả năng chính là bị bệnh.
Lúc nhỏ, có một lần cô bị sốt cao đến hơn 40 độ mới chịu yên lặng.
" Chiêu Chiêu sao vậy? Sao tự nhiên lại không nói gì? Em có chỗ nào không thoải mái à?" Hứa Nhất Nặc đưa tay sờ trán cậu.
Triệu Diệc Tinh bất động, quay đầu hỏi: " Nhất Nặc muốn ra ngoài chơi à?"
"???" Hứa Nhất Nặc ngây người, liếc mắt nhìn ra bong tối ngoài cửa sổ.
" Không cóạ, chúng ta mới từ bên ngoài trở về mà, Chiêu Chiêu lại muốn đi ra ngoài à?"
Triệu Diệc Tinh tiếp tục giả vờ: " Em nghe nói chị muốn đi cùng ai đó, chị muốn ra ngoài chạy bộ sao?"
Hóa ra thế là thế.
Hứa Nhất Nặc cười cười nhéo má cậu.
Có lúc cậu bé thông minh hơn cả người lớn, có lúc lại ngốc nghếch hơn cả một chú cún nhỏ.
Sao IQ của cậu lại không ổn định như vậy chứ.
" Em nghe nhầm rồi.
Một người bạn muốn giúp tôi thuyết phục người hôm nay...!Đây này, người này này, rất đẹp trai nhỉ."Hứa Nhất Nặc chỉ vào quảng cáo đồ uống của Chu Hi tình cờ đang phát trên TV.
Triệu Diệc Tinh ậm ừ cho qua, nói với giọng trẻ con " Không đẹp trai."
Triệu Diệc Tinh " Người đẹp trai hơn người trên TV.
Lần sau em dẫn chị đi."
Hứa Nhất Nặc: "...!hả"
Hứa Nhất Nặc: " Này, nhắc mới nhớ, chị muốn mua hai hộp đồ uống để hỗ trợ việc kinh doanh của Chu Hy, Chiêu Chiêu có thích uống rượu không?"
Triệu Diệc Tinh nhảy khổi ghế sô pha bước đi không quay đầu lại: " Không được uống!"
Triệu Diệc Tinh cao giọng hét: " Đừng xem chương trình này nữa! Chúng ta đã nói sẽ xem các chị gái xinh đẹp hát và nhảy mà."
Cánh cửa phòng khách đóng sầm lại, mạnh đến nỗi Hứa Nhất Nặc co rụt cổ lại.
Tại sao lại gọi điện thoại với anh ta lâu như thế.
Cậu giận dỗi kiểu trẻ con.
Hứa Nhất Nặc lẩm bẩm, đặt mua hai hộp đồ uống, đồng thời gửi ảnh chụp hình mua hàng cho Chu Hi, đóng góp một phần cho chiến dịch quảng cáo sản phẩm của anh, đồng thời nhắn tin hỏi Lâm Song Song có muốn hỗ trợ không?
Những fangirl khác trong nhóm chắc bất ngờ lắm.
Có khi họ còn cho rằng " Ngôi sao Bắc Cực" bị hack nick.
Sau khi cảnh quay cuối cùng kết thúc, Lâm Song Song gửi cho Hứa Nhất Nặc một icon thân thiện
"Những đứa trẻ ở độ tuổi này đều ích kỉ và có cái tôi rất cao.
Làm sao chúng chịu khen người khác đẹp trai chứ." Lâm Song Song cười đến run rẩy.
" Bé con không khóc ngay tại chỗ là quá tốt rồi.
Cậu chỉ có thể khen bé con tốt nhất, dễ thương nhất mà thôi."
Hứa Nhất Nặc trợn tròn mắt: " Chiêu Chiêu cũng không tự phụ quá đâu, hơn nữa bé con thích anh ấy mà, sao có thể nói thế chứ?"
Lâm Song Song: " Con trai cậu không giống người khác."
Hứa Nhất Nặc: "???"
Lâm Song Song: " Con trai cậu là một tiên nhân, giáng trần để cứu rỗi chúng sinh.
Chiêu Chiêu đã nhìn thấu con người của tôi trong nháy mắt.
Nó thật sáng suốt."
Hứa Nhất Nặc: "..."
Lâm Song Song: "Mẹ Ben nói muốn gặp Chiêu Chiêu, ngày mai chúng ta đưa cậu bé ra ngoài đi."
Hứa Nhất Nặc nhìn cánh cửa phòng ngủ đóng chặt: " Cậu ta còn phải làm bài tập về nhà, rất bận."
Lần này cậu bé nói mang bài tập về nhà, Hứa Nhất Nặc nghĩ lại thấy giống mình hồi nhỏ, làm năm phút chơi một tiếng.
Nhưng không ngờ lúc cô còn trong phòng khách, cậu bé lại yên lặng vùi đầu làm bài tập trong phòng,thỉnh thoảng còn nghe tiếng giở sách.
Nếu bạn là học bá, phải nhanh chóng đến Đại Học Bắc Kinh hay Đại học Thanh Hoa, đừng chậm trễ.
" Hôm nay Tiểu Noãn có quay chương trình trong phòng tập không? Tôi không thấy thông tin trong nhóm." Hứa Nhất Nặc mở trang web lên nhắc " Đừng quên bỏ phiếu đấy."
Lâm Song Song có chút mê mang: " Tôi vẫn luôn bỏ phiếu mà, sao trước đây cậu không rủ tôi?"
Cái này không phải đã hẹn cùng nhau làm sao?
Mấy tập trước phát sóng rating đều rất cao, cộng thêm việc phát sóng trực tiếp, Hứa Nhất Nặc khẳng định hào quang nữ chính của Tiểu Noãn càng ngày sẽ càng sáng ngời, xuất đạo sẽ không có vấn đề rồi.
Hứa Nhất Nặc thậm chí còn dựa theo kịch bản gốc, đem tài nguyên đều đưa cho tổ tiết mục.
Bởi vì diễn xuất xuất sắc của hai người, fan của hai người còn đại chiến một lần.
Các tay săn ảnh lão luyện còn chụp được ảnh của họ, còn thông báo hai người yêu đương,tất cả đều đã được an bài thỏa đáng cho Tô Tiểu Noãn.
" Dù sao thì sau khi xong việc trốn kĩ một chút là vượt ải được rồi."
"Cái gì?" Lâm Song Song nói trong điện thoại/
"A...!Không có việc gì, Trương Thư có vẻ không tốt lắm, trong phòng tập đều cố tình cướp lời."
" Chậc chậc.
Tôi cũng cảm thấy không hổ là cùng công ty với Lục Dương, đều chán ghét như nhau."
"..."
Người cùng một nhà đối đầu nhau.
Quả thật là không cần thiết.
Hứa Nhất Nặc dở khóc dở cười nghe Lâm Song Song buôn chuyện, trong phòng khách nào nhiệt hơn hắn, ánh trăng ngoài cửa cũng dịu mát hơn.
Triệu Diệc Tinh dựa vào đầu giường, nhận được tin nhắn trả lời từ WeChat.
———Vừa quay xong, có chuyện gì vậy?
Cậu nhảy xuống giường chạy đến cửa xác nhận trong giọng nói vui vẻ của các cô gái trong phòng khách, còn có tiếng phim truyền hình, cậu yên lặng khóa cửa lại.
" Có chuyện gì vậy Triệu Tinh?" Giọng nói của Vuc Tư Giai truyền ra từ ống nghe, anh vừa quay phim xong mà không nghe ra có chút mệt mỏi nào.
" Nghe nói cậu đang chuẩn bị một kịch bản phim mới? Vậy mà vẫn có thời gian tìm tôi à?"
" Từ tuần lễ thời trang trở về bận quá, em chưa có dịp mời cơm anh."
" Nghe nói cậu bệnh, tôi bảo Trần Lạc đi thăm cậu, mà hắn không chịu cho tôi gặp, cậu bây giờ thế nào? Giọng có chút khàn, là bị cảm sao?"
Triệu Diệc Tinh ho khan hai tiếng, cố gắng hạ thấp giọng nói nhất có thể: "Thời tiết xấu, em bị cảm nhẹ.
Anh Vu, thật ra...!em có chuyện muốn nhờ anh giúp."
"Được rồi, em nói đi."
" Cũng không có chuyện gì, chỉ muốn hỏi suy nghĩ của Anh Vu thôi."
Vũ Tư Giai tràn đầy nghi hoặc, giọng nói chậm lại: " Hiếm thấy nhỉ? Cậu từ khi nào lại úp mở như thế? Xảy ra chuyện gì rồi?"
Triệu Diệc Tinh lục lại những lời sắp xếp trong đầu nói: " Anh Vu, em nghe nói có một nhiếp ảnh gia muốn làm việc cùng anh, em muốn xin anh một lời khuyên, cô gái đó thực ra là..."
*****
Chỉ hai ngày sau, Hứa Nhất Nặc quên luôn chuyện mình vừa phỏng vấn không thành công.
Tổng biên tập GSTAR xác nhận cô sẽ phỏng vấn Girls Over Flowers.
Mấy tập phát sóng vừa rồi đã loại bỏ mấy thực tập sinh, chị Kỳ bảo cô đi họp, đưa ra ý kiến về chủ đề và nhân sự.
Một công ty giải trí đã liên hệ với các thực tập sinh của công ty, Hứa Nhất Nặc nghi hoặc nghe chị Kỳ nói.
Nữ chính vốn lấy kịch bản rất tốt, vì vậy các công ty lớn đều muốn kí hợp đồng.
Nếu muốn làm chuyên đề về thực tập sinh của công ty nào đó, Tô Tiểu Noãn nhất định không thể được lợi.
" Hiện tại có bao nhiêu người muốn ra mắt?" Chị Tề vạch vài nét trên kế hoạch.
" Hình như cũng giống hướng đi của các tạp chí khác, như thế này không thể ra mắt được."
Hứa Nhất Nặc không biết tại sao nhưng chợt nhớ ngày đó trong phòng nghỉ ngơi Triệu Diệc Tinh đã mỉm cười nhẹ kí tên cho cô.
" Còn một vài thực tập sinh Triệu Diệc Tinh đã nhận xét trong buổi biểu diễn thì sao?" Hứa Nhất Nặc buột miệng nói " Triệu Diệc Tinh rất có mắt nhìn người."
Chị Tề đã nghe nói về việc thay đổi đột ngột phong cách hội họa sau khi chuyên gia đặc biệt tham gia, cô lập tức thấy hứng thú khi đề cập đến nó: " Tối thấy hướng này tốt đấy, chủ đề có thể là..."
Những thiếu nữ năm đó bị Triệu Diệc Tinh mê hoặc..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...