Thích Du không ngủ được, xoa xoa thái dương, nghĩ đến hai tiết đã trôi qua, cũng ngủ đủ rồi.
Không thể ngủ tới tận trưa được, quá lãng phí thời gian.
Lúc này.
Bên ngoài phòng học truyền đến tiếng đập cửa, thầy Trần môn vật lý đứng đó: "Thích Du, ra đây với thầy một chút."
Thích Du thuận tay cầm bộ đề mình đã làm xong tối hôm qua, chuẩn bị đưa cho thầy để chấm bài.
Thầy Trần nghe nói lão Châu vừa về phòng liền đi chuẩn bị ngay các loại đề thi Olympic, trải qua một thời gian nghe ngóng thì biết được là định đưa cho Thích Du.
Trước khi thầy Trần mở miệng nói, Thích Du đã đem một xấp bài thi mới được giao hôm qua đưa cho hắn: "Thưa thầy, bài thi này em đều làm xong hết rồi, còn nữa không ạ?"
Thầy Trần trợn mắt há miệng: "???"
Cho rằng mình nghe lầm?
Sau đó cười cười, phối hợp nói, "Em đã làm xong một đề rồi à, được đấy."
Hôm qua hắn đưa cho Thích Du một xấp đề, bên trong đó có những đề hoàn toàn mới trong hai năm gần đây, do một số thầy giáo tự biên soạn, chắc chắn Thích Du chưa từng tiếp xúc qua, một đêm đã làm được một đề, hẳn là rất ưu tú rồi.
Dù sao nhiều học sinh vừa mới bắt đầu ôn thi, có khả năng một đề cũng không làm được.
Đề thi Olympic cùng bài kiểm tra vật lý cơ bản bình thường hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Thích Du trầm mặc hai giây, sau đó bình tĩnh mở miệng: "Không phải một đề đâu thầy, là toàn bộ."
Bộp...!
Thầy Trần trượt tay, xấp bài thi thật dày, tất cả đều tản ra rơi trên mặt đất.
Hắn vô thức xoay người để nhặt lên, liền nhìn thấy những câu hỏi lúc trước còn trống không, lúc này đã hoàn chỉnh viết đầy đáp án.
Bút tích rõ ràng, sạch sẽ, thậm chí không hề có một chút vết tẩy xoá nào.
Tựa như là làm liền một mạch.
Hắn nhìn mấy bài, đáp án đều chính xác.
Nếu như hắn không nhớ lầm, xấp bài thi này hẳn là hôm qua mới đưa cho Thích Du?
Đột nhiên, thầy Trần bắt đầu hoài nghi trí nhớ của mình.
Những đề này, đều được giữ bí mật, trên mạng căn bản không hề có đáp án.
Cho nên không tồn tại chuyện cô từ trên mạng chép vào.
Với lại, coi như là tìm đáp án từng bài cũng rất tốn thời gian và Thích Du không cần thiết phải lừa hắn, dù sao làm được hay không đều rất dễ để biết.
Thích Du nhìn dáng vẻ như gặp quỷ của thầy, giúp hắn nhặt bài thi lên, không nhanh không chậm nói: "Thầy ơi, không còn đề à thầy?"
"Còn còn còn."
"Chỉ cần em thích vật lý, muốn bao nhiêu đề thì có bấy nhiêu!"
Thầy Trần rốt cuộc cũng phản ứng lại, sợ Thích Du cảm thấy hắn có ít đề, chạy đi tham gia nhóm của lão Châu kia mất.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thích Du mang theo ngờ vực: "..."
Thầy giáo kích động như vậy làm gì nhỉ.
Thầy Trần hốt hoảng ôm bài thi rời đi.
Thích Du nhìn bóng lưng của thầy, chợt nhớ tới, cho nên thầy đến tìm cô để làm gì.
- ---
Cuối tuần đầu tiên sau khi khai giảng của Thích Du.
Cô ở nhà ngủ đến thiên hôn địa ám, như thể muốn đem cả buổi tối thứ sáu ngủ bù lại.
Chín giờ sáng, cô mới uể oải từ trong phòng bước ra.
"Bảo bối tỉnh rồi à, nhìn một cái xem ai tới thăm con nè."
Mẹ Thích vừa thấy Thích Du xuống tầng, liền vẫy tay với cô, ý cười dạt dào mà nói, "Chị họ tới thăm con đó."
Chị họ?
Thích Du tròn mắt ngạc nhiên, lúc này mới phát hiện trên ghế sa lon ở phòng khách xuất hiện một người không mời mà đến.
Sự tình lần trước, cô suýt nữa thì quên mất Tống Viện Viện.
Không nghĩ tới người ta lại tự mình đưa tới cửa.
Tống Viện Viện mặc một chiếc váy màu trắng, toàn thân toát lên khí chất ưu nhã, đơn giản mà cao sang, nhìn rất xinh đẹp nho nhã, là cách ăn mặc mà các trưởng bối thích nhất.
Cô ta hướng về phía Thích Du chào hỏi: "Du Du."
Hệ thống ngu ngốc trầm mặc từ sáng thứ bảy đến ngày hôm nay rốt cuộc cũng login: 【 A a a a, đến rồi đến rồi, kí chủ đại nhân, cô ta đến gây chuyện đấy, kí chủ mau mau đấm cô ta mấy cái đi!! 】
Hét xong lời cuối cùng, âm không còn rõ nữa luôn.
Thích Du một tay vịn lan can, nhìn xuống Tống Viện Viện, cánh môi chậm rãi cong lên, như cười mà không cười: "À, chị đến xin lỗi hả?"
Hệ thống: 【 Quá ôn hòa! Không đủ ác độc! 】
Thích Du nếu không phải còn chút ý thức duy trì hình tượng, thật sự rất trợn mắt lên.
Cô cũng không phải oán phụ, chẳng lẽ lại phải xông lên xé tóc chị ta mới gọi là không ôn hòa.
Tam quan của cái hệ thống rách nát này có vấn đề.
Thích Du quyết định lần sau phải dạy cho nó một khoá học về tư tưởng, phẩm đức.
Tống Viện Viện sắc mặt hơi đổi, cười cười: "Du Du, em đang nói gì đấy."
Mẹ Thích bên cạnh nhạy cảm phát giác được thái độ lãnh đạm của con gái đối với Tống Viện Viện, nhẹ nói: "Du Du, con vừa bảo nói xin lỗi là do đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Viện Viện làm chuyện gì rồi mà cần nói xin lỗi."
Mặc dù xưa nay Thích phu nhân rất thích cô cháu ngoại này, nhưng cũng không bằng con ruột của mình được.
Thích Du nhàn nhã xuống lầu, ngoẹo đầu mỉm cười thuần lương vô tội với mẹ: "Chị họ làm chuyện xấu với con nha, cho nên phải xin lỗi."
Thấy dì nhỏ sắc mặt không đúng, Tống Viện Viện nháy mắt đứng lên, nghiêm mặt nói: "Dì nhỏ à, dì từ nhỏ đã nhìn cháu lớn lên, cháu là người có tính tình như thế nào dì chắc chắn rõ ràng nhất, cháu làm sao lại khi dễ Du Du được."
"Huống hồ mục đích mà hôm nay cháu tới đây rõ ràng là giúp Du Du ôn tập lại cho kì thi tháng sắp tới."
Dứt lời, Tống Viện Viện nhíu mày nhìn về phía Thích Du: "Du Du, coi như em không muốn để cho chị nói cho dì nhỏ biết chuyện em yêu sớm, cũng không nên vừa mở miệng đã bịa chuyện nói xấu chị đối xử không tốt với em."
Yêu sớm?
Từ từ đã.
Con gái mình yêu sớm rồi?
Mẹ Thích khiếp sợ nhìn về phía bảo bối nhà mình.
Mình rốt cuộc cũng có thể trải qua cảm giác bởi vì con cái yêu sớm mà bị mời phụ huynh, mình sẽ được đi đến trường để xử lý chuyện này giúp con bé sao!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...