Giữa hè tiếng ve kêu râm ran, toàn bộ sân trường bao phủ bởi ánh mặt trời rực rỡ.
Vừa lúc là thời gian nghỉ ngơi giữa giờ.
Trong phòng học, học sinh nháy mắt sôi trào lên.
Thích Du ngồi ở trước bàn, cánh tay thon dài cầm bút, an tĩnh làm bài cùng cảnh vật xung quanh không hợp nhau, mãi đến khi cô nghe được mấy nữ sinh hàng trên nói chuyện phiếm nhắc đến tên của mình.
"Học sinh chuyển trường mới tới Thích Du thật xinh đẹp a."
"Chỉ là không quá thích nói chuyện."
"Có thể là từ nông thôn đến, sợ vừa nói liền bại lộ mình là nhỏ nhà quê."
"Không thể nào, dáng dấp Thích Du không giống a, có thể chuyển trường đến trường học chúng ta, bối cảnh khẳng định không tầm thường đi."
"Mày không biết sao?"
"Cô ta là con gái nhỏ của Thích gia thành Bắc bị lừa gạt đến nông thôn mười sáu năm, mới được tìm về gần đây, từ nhỏ đã lớn lên tại nông thôn, không có tiếp thu qua giáo dục tinh anh gì cả, không thể gặp việc đời."
"Trời ạ, thật đáng thương."
"Chờ một chút, thành Bắc Thích gia? Nói cách khác cái vị giáo bá cấp ba cực kì đẹp trai kia chính là anh trai cô ấy...!!!"
"Không sai, bọn mày còn cảm thấy cô ta đáng thương sao?"
Thành Bắc Thích gia, là một trong hai đại hào môn của Lăng thành, nội tình cực dày, có thể nghĩ, Thích Du là con gái Thích gia, thế nào cũng không cần tới phiên người khác cảm thấy đáng thương.
Mấy nữ sinh không coi ai ra gì mà vừa nói chuyện bát quái, vừa chú ý Thích Du.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Thích Du đúng là xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn, ngũ quan lại tinh xảo, tóc dài xoã tung được buộc thành đuôi ngựa, lọn tóc hơi cuộn, rũ xuống phần gáy trắng tinh tế của cô.
Rõ ràng là một tiên nữ thịnh thế mỹ nhan, lại bởi vì tóc đen da tuyết môi đỏ, ba loại cực đại nhan sắc này cùng xuất hiện không khỏi câu người.
Mọi người ánh mắt từ ghen tị đến thương hại lại biến thành ẩn ẩn axít xitric.
Đúng lúc này, bỗng nhiên một nữ sinh ôn nhu gõ gõ đằng sau cái bàn, xem thường thì thầm nói:
"Mọi người đừng nghị luận bạn học mới, đi vào hoàn cảnh xa lạ, bạn học Thích vốn là rất khẩn trương, hi vọng mọi người có thể quan tâm nhiều hơn đến bạn học mới."
Khẩn trương?
Là nhân vật trung tâm của chủ đề, đầu ngón tay đang cầm bút của Thích Du có chút dừng lại.
Vị nữ sinh kia đúng thật là hỏa nhãn kim tinh?
Hai người bọn họ một câu nói đều chưa từng nói qua, liền có thể nhìn ra được cô rất khẩn trương? Nghĩ thầm, Thích Du không nói chuyện, theo bản năng ngẩng mặt lên nhìn hướng phát ra tiếng nói.
Ai ngờ, thanh âm ôn nhu của nữ sinh ấy lại vang lên bên tai cô: "Bạn học Thích, chào cậu, tớ là lớp trưởng Từ Mạn Oanh, hai ngày trước xin phép nghỉ nên không đến lớp, cậu có chuyện gì có thể tìm tớ."
Con ngươi Thích Du co rúm lại hai giây: "..."
Khoan đã...!Từ cái gì? Oanh!!
Khoé môi Thích Du lúc đầu cong lên đột nhiên cứng đờ, ngạc nhiên ngước mắt nhìn về phía Từ Mạn Oanh đứng ngay bên cạnh bàn.
Lọt vào trong tầm mắt là một khuôn mặt thanh tú, dù sao vẫn là học sinh cấp ba, còn mang theo mấy phần non nớt nhưng đủ để nhìn ra đây là một mỹ nhân.
Đối đầu cặp mắt nhuận nước trong suốt, trong đầu Thích Du nháy mắt xuất hiện một nhóm lớn thông tin liên quan miêu tả tới Từ Mạn Oanh:
—— Từ Mạn Oanh mở to đôi mắt nai đầy hơi nước mông lung, bị bạn trai mối tình đầu của cô đặt trên vách tường hôn đến mềm thành một vũng nước...!
—— Từ Mạn Oanh ánh mắt mơ màng, bị nam thần đặt ở trên bãi cỏ của thao trường mà hôn đến tim nhảy thình thịch, ngực nổi sóng chập trùng...!
—— Từ Mạn Oanh đôi mắt...!vân vân các loại!
Tất cả đều không thể miêu tả nổi nhan sắc này.
Thích Du bừng tỉnh đại ngộ, không sai, đây chính là nữ chính vạn người mê Từ Mạn Oanh bên trong cuốn sảng văn này.
*
Kỳ thật, Thích Du cũng là gần đây mới biết được, mình không phải người của thế giới này.
Cô từ nhỏ bị lừa gạt, sống ở mấy gia đình, về sau lưu lạc đến một cái trấn nhỏ mà ăn cơm trăm nhà, một mình lớn lên.
Vốn cho rằng mình chỉ là một người trừ bên ngoài tướng mạo phá lệ xinh đẹp còn những cái khác tất cả đều giống như những cô gái thường thường ở trong trấn, không có gì lạ.
Mãi đến ba tháng trước, cha mẹ cùng các anh trai tìm được cô, thúc đẩy Thích Du khôi phục trí nhớ kiếp trước.
Đời trước Thích Du từ nhỏ đã có ánh sáng thiên tài, một đường thông thuận học tại trường đại học đẳng cấp nhất trong nước, đại biểu trường học cầm vô số giải thưởng thi đua.
Cô vượt mọi chông gai mới đạt được cúp quán quân quốc tế toán học, đêm hôm đó, thức đêm đọc tiểu thuyết lại bất ngờ chết.
Sau khi khôi phục ký ức, Thích Du mới biết mình xuyên qua quyển sách từng đọc trước khi qua đời - sảng văn vạn người mê, làm một nữ phụ ngu xuẩn, xấu xa, tác dụng là trợ giúp cho nữ chính chân thiện mỹ.
Khó trách trước khi khôi phục ký ức cho dù trong sinh hoạt hay là học tập cô luôn luôn lực bất tòng tâm, thời gian qua ngơ ngơ ngác ngác.
Thì ra là từ người cơ trí xuyên thành nữ phụ mềm yếu này.
Mà trong quyển sách này, nữ chính vạn người mê Từ Mạn Oanh, là quý tộc duy nhất tại trường học quốc tế ban một chuyên chú vào học tập, đồng thời trong các cuộc thi thường xuyên có tên trên bảng vàng, giáo hoa học bá, cùng với sự đơn thuần, tướng mạo xinh đẹp, ánh hào quang Mary Sue, hấp dẫn vô số người con trai ưu tú cảm mến.
Sau đó, nữ chính tất nhiên là cùng mấy người này yêu đương, play các loại rồi.
Trong toàn bộ thời thanh xuân của cô, mấy vị nam nhân tài năng xuất chúng, vì cô mà điên, vì cô mà cuồng, vì cô điên điên cuồng cuồng đụng tường lớn.
Cuối cùng đại kết cục, nữ chính cùng một đám nam nhân chất lượng tốt happy ending.
Mà trong sách mình ---- -- -- ghen ghét Mary Sue hào quang ngập trời, nữ chính cũng hết sức cùng cô đoạt nam nhân, đoạt danh tiếng, đấu trí với nhau! Thân phận tự nhiên phải cao, mới có thể gây chuyện với nữ chính.
Cho nên nữ phụ một tuổi bị lừa gạt, mười bảy tuổi được người nhà hào môn tìm trở về, trở thành thiên kim nhà giàu.
Ba ba là nhà giàu nhất Lăng thành, ma ma đã thoái ẩn, trước là Ảnh hậu giới giải trí, đại ca là vị thủ đoạn quả quyết trong giới kinh doanh, nhị ca là đỉnh cấp lưu lượng giới giải trí chạm bỏng tay, tam ca là đại lão giáo bá cùng trường.
Mà Thích Du là cô con gái nhỏ duy nhất trong nhà, lại bị lừa gạt nhiều năm, bây giờ được người trong nhà sủng lên tận trời, hận không thể đi đến chỗ nào theo tới chỗ đó, sợ lại ném đi hòn ngọc quý này trên tay.
Nhưng mà, hết thảy tốt đẹp ngay tại thời điểm sau khi cô chuyển trường mà dừng.
Bởi vì được cha mẹ cùng các anh trai sủng ái vô điều kiện, nữ phụ dám ở trước mặt nữ chính khiêu chiến đối nghịch, cuối cùng đương nhiên là bị nữ chính cùng các nam nhân của cô ta liên thủ hại chết.
Kết cục mình thê thảm vậy thì thôi, còn làm hại mọi người trong nhà của cô phát điên, cả nhà chết thảm cùng nhau.
Cái này con mẹ nó là cái kịch bản tàn bạo gì thế??
Đến phiên nữ chính thì cùng nam nhân chất lượng tốt ở thao trường, phòng học, phòng dụng cụ, rừng cây nhỏ các loại play tiểu hoàng văn, đến phiên nàng liền thành bạo lực tiểu hắc văn.
Thích Du hoàn toàn không muốn đi theo con đường tử vong của nữ phụ như trong kịch bản.
Nữ chính cùng nhóm đàn ông của cô ta thích thế nào sao thế ấy, còn nữ phụ ác độc ư, mình không làm đâu!
Mở đề Olympic trong tay ra, Thích Du cười lạnh một tiếng, là đề thi Olympic quá đơn giản hay là học tập không giỏi, lớp mười một chính là liều mạng tranh thủ thời gian mà học tập, yêu đương gì chứ, đàn ông gì chứ, vẫn là học tập thoải mái hơn!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...