Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng


Editor: Fei
Mười giờ ngày hôm sau, Kỷ Li và Úc Phú Nhã đi đến Nhạc Tinh Văn Hóa.
Trụ sở công ty nằm từ tầng 15 đến tầng 22 tòa cao ốc Quốc Mậu, toàn bộ 8 tầng đều thuộc khu vực làm việc của bọn họ.
Tuy thành lập chưa tới 5 năm nhưng dưới sự dẫn dắt của Tần Nhạc và Tề Ngạn, Nhạc Tinh đã trở thành công ty điện ảnh và truyền hình phát triển nhanh nhất trong ngành, hoàn toàn có thể đè đầu các ông trùm lâu năm như Kim Thành hay Siêu Ảnh.
Đây là lần đầu tiên Kỷ Li tới Nhạc Tinh.

Y nhìn môi trường làm việc với quy mô khổng lồ kia, ánh mắt toát lên vẻ sùng bái, "Tần Nhạc thực sự rất giỏi."
Tần Nhạc ra mắt mười năm đã sớm không chỉ dừng lại ở danh hiệu ảnh đế huyền thoại mà hắn còn là ngọn núi cao sừng sừng trong giới giải trí, những miêu tả về hắn trong sách quả thực chẳng hề khoa trương.
Trước khi tới Úc Phú Nhã có gọi điện thoại cho trợ lý của Tần Nhạc, hai người vừa vào thang máy nhân viên bèn hỗ trợ bấm thang lên tầng 22.
"Hối hận vì gia nhập Siêu Ảnh chưa?" Úc Phú Nhã trêu y, "Nếu như lúc đó cậu ký với Nhạc Tinh thì bây giờ có thể chọn tài nguyên đến mỏi tay luôn."
Siêu Ảnh là công ty lâu năm nhưng Úc Phú Nhã không thể không thừa nhận tốc độ phát triển hai năm qua của Nhạc Tinh đã vượt xa bọn họ.
"Sao lại hối hận được ạ? Chẳng biết có bao nhiêu người đang âm thầm ghen tị khi em có chị Úc là người đại diện, sếp Đào dụng tâm chăm sóc như thế này đấy."
Khóe miệng Úc Phú Nhã nhếch lên.
Thang máy dừng lại.
Trợ lý thương vụ Kiều An của Tần Nhạc chờ ở cửa thang máy, "Kỷ tiên sinh, cô Úc, sếp Tần và pháp vụ đoàn phim đang chờ hai vị trong phòng họp."
Kỷ Li vẫn duy trì nụ cười lịch sự, "Phiền cô dẫn đường."
"Đương nhiên."
Ba người bước nhanh vào phòng hội nghị, khoảnh khắc Kỷ Li vào cửa bèn đối diện với tầm mắt Tần Nhạc.
Khi ánh mắt hai người giao nhau, con ngươi phản chiếu sự vui vẻ hiện rõ trên mặt đối phương.
"Chào buổi sáng anh Nhạc."
"Chào buổi sáng." Tần Nhạc mời bọn họ ngồi, giọng nói nhẹ nhàng, "Hợp đồng đã được phòng pháp vụ soạn xong, chờ mọi người xem qua rồi ký."
Khi nói chuyện, người phụ trách hợp đồng liền đem tài liệu tới.
Úc Phú Nhã chủ động lật xem chi tiết về hợp đồng, đáy mắt lập tức lộ vẻ kinh ngạc, "Nhất phiên?"
Kỷ Lĩ cũng sững sờ theo, "Anh Nhạc, Trần Hề là nam phụ mà?"
Mặc dù bộ phim lấy mác song nam chủ song thực tế vẫn phải phân chính phụ.

Có nam chính Quý Vân Khải và đỉnh lưu Nguyên Dĩ Phi ở đây, Kỷ Li vốn tưởng rằng nhiều nhất mình cũng chỉ được tam phiên.
Sao đột nhiên lại biến thành nhất phiên?
"Đã nói là phim song nam chủ rồi sao em có thể là nam phụ được? Ba người các em bình phiên nhưng vẫn cần có thứ tự trước sau.

Tôi đã bàn bạc với phía Nguyên Dĩ Phi, Quý Vân Khải, chỉ chờ bên em đồng ý."
Trình tự chính là —— Nguyên Dĩ Phi, Quý Vân Khải, Kỷ Li.
Tần Nhạc đưa ra quyết định này dựa trên tâm lý không muốn tranh giành phiên vị của ba diễn viên.
Nguyên Dĩ Phi là đỉnh lưu, thời gian hoạt động dài, vị trí đương nhiên cao hơn hai người kia.

Bây giờ anh đóng vai nam phản diện một, nếu như bị nam chính diện một là Quý Vân Khải ép phiên vị thì sợ rằng fan sẽ xảy ra hỗn chiến.
Không chỉ gây bất lợi cho con đường phát triển của Nguyên Dĩ Phi mà ngay cả người mới debut như Quý Vân Khải cũng bị fan người trước mắng chửi.
Do đó Nguyên Dĩ Phi xếp hạng một.
Về phần nam chính Quý Vân Khải, gần đây chẳng phải các fandom hay lưu truyền khái niệm center sao? Xếp nam chính ở giữa sẽ không tạo ra quá nhiều phát ngôn tiêu cực.
Doãn Ngưng là người đại diện của Quý Vân Khải, đương nhiên phải lo đến tương lai sau này của đối phương, người chưa chính thức debut đã chiếm luôn vị trí vai chính một mình rất dễ bị ngoại giới chê trách.
Hiện tại sắp xếp thứ tự như thế này vừa không mang tiếng cướp danh của Nguyên Dĩ Phi vừa có thể khẳng định thân phận nam chính Quý Vân Khải, hợp với suy nghĩ của Doãn Ngưng cho nên chị bèn vui vẻ đáp ứng.
"Hôm qua thầy Phương xem biểu hiện của em xong muốn tăng cho em vài cảnh." Tần Lịch bổ sung, "Nên tôi hi vọng bên em sẽ chấp nhận thứ tự này."
Đây là kết quả sau khi Tần Nhạc đắn đo suy nghĩ hồi lâu, không mích lòng bất kì ai.
"Đương nhiên phải nhận ý tốt phía sản xuất chủ động đề nghị chứ." Úc Phú Nhã nhướn mày.
Bọn họ đã chuẩn bị sẵn tinh thần kí hợp đồng tam phiên, hiện tại "cái bánh" bình phiền bỗng nhiên từ trên trời rơi xuống quả thực là niềm vui bất ngờ.
"Sau khi bộ phim công chiếu còn có cơ hội tham dự bình chọn nam diễn viên chính tốt nhất." Trợ lý Kiều An nhỏ giọng góp ý.

Tần Nhạc thầm gật đầu.
Đây là một trong những nguyên nhân mà hắn để thanh niên ở vị trí nhất phiên.
Kỷ Li nhìn Tần Nhạc, chân thành nói, "Cảm ơn anh Nhạc."
"Hai người đọc kĩ các chi tiết khác trong hợp đồng, nếu có vấn đề chúng ta sẽ cùng nhau bàn bạc.

Kiều An, đi pha hai tách cafe."
Kiều An nhận lệnh, "Vâng ạ."
Kỷ Li nghĩ tới chuyện cafe rất đắng, đang định mở miệng từ chối thì Tần Nhạc bỗng ngăn trợ lý lại.
"Khoan đã."
Người đàn ông nọ đổi giọng, "Bên dưới công ty chúng ta có tiệm trà sữa đúng không? Cô mua cho Kỷ Li một cốc trà sữa nóng, em ấy thích đồ ngọt."
"..."
Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Kiều An trợn mắt, hiển nhiên cho rằng mặt trời đang mọc ở đằng Tây —— Sao sếp Tần có thể nhớ Kỷ Li thích gì?
Nhưng thân là trợ lý cô biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi, "Dạ, tôi đi ngay đây."
Kỷ Li thấy tâm tư bị người khác nhìn trúng, khóe mắt toát lên tia mừng thầm, "Cảm ơn anh Nhạc nhé."
Khoảng thời gian này vì phải tập gym, dưới sự đốc thúc của huấn luyện viên nên y phải cố gắng khống chế lượng đồ ngọt mà mình hấp thụ.

Nhưng trời sinh y hảo ngọt, với lại ai có thể cự tuyệt được sức hấp dẫn của trà sữa đây?
Không một ai!
Úc Phú Nhã dùng ánh mắt kì quái quan sát hai người họ, cô im lặng, tiếp tục đọc hợp đồng.
Bọn họ dành thời gian nửa tiếng để hoàn thành việc ký kết.
Tần Nhạc đang định nói gì đó bỗng bên ngoài vang lên âm thanh đầy lo lắng, "Hai vị, không có hẹn trước thì không thể tùy ý đi vào, ôi, xin chờ chút..."
—— Cạch!
Cửa phòng họp bị đẩy ra, người xông vào chính là Biên Căng và người đại diện An Kỳ.
Biên Căng bắt gặp tình huống trong phòng, ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.

Đối mặt với biểu hiện đầy vẻ khó chịu của Tần Nhạc, nội tâm hắn ta tràn ngập kích động và bất mãn, lúng túng chẳng biết phải làm sao.
An Kỳ phản ứng mau lẹ, bình tĩnh nói, "Sếp Tần, thứ lỗi cho việc ghé thăm đường đột, chỉ là chuyện kí kết hợp đồng giữa quý công ty và Biên Căng chưa bàn xong, người phụ trách thì không thể liên lạc được."
"Chúng tôi suy nghĩ kĩ rồi, nhị phiên cũng được mà tam phiên cũng không thành vấn đề, dù sao bản thân bộ phim vẫn quan trọng nhất.

Sở dĩ hôm nay chúng tôi tự ý đến đây là để gửi lời xin lỗi tới phía nhà sản xuất, sau đó chính thức ký hợp đồng theo như thỏa thuận ban đầu."
Bằng mấy câu đã lược bỏ hết chuyện "tạm ngừng ký hợp đồng" lúc trước.
Kỷ Li và Úc Phú Nhã yên lặng trao đổi ánh mắt, không hẹn mà cùng lựa chọn trầm mặc.
Bọn họ vừa ký hợp đồng nhận vai diễn vốn đã định giao cho Biên Căng.

Thế nhưng bọn họ được chọn thông qua buổi thử vai chính thức, chẳng phải do cạnh tranh không lành mạnh.
Song đột ngột chạm mặt như vậy khá khó xử.
Tần Nhạc đứng dậy, cầm trà sữa trên bàn nhét vào tay thanh niên, "Em cứ uống đi, không cần để ý mấy việc linh tinh khác."
"..."
Kỷ Li ngước mắt nhìn hắn, theo bản năng hút một ngụm trà sữa.
Tần Nhạc bị dáng dấp ngoan ngoãn của y chọc cười nhưng đến khi quay sang phía Biên Căng lại bày ra vẻ lạnh nhạt, "Thứ nhất, tự tiện xông vào khu vực làm việc của người khác là hành vi cực kì bất lịch sự."
"Thứ hai, tôi tưởng người phụ trách bên tôi đã tỏ rõ thái độ rồi chứ? Song phương không thể thống nhất quan điểm, phía các vị cố tình trì hoãn, qua loa lấy lệ cho nên chúng tôi quyết định giải trừ hợp tác."
Bọn họ còn chưa chính thức ký kết, chẳng có ai vi phạm hợp đồng cả.
"Thứ ba, dưới sự đồng ý của đạo diễn, biên kịch, chúng tôi đã tìm được diễn viên phù hợp hơn với vai Trần Hề."
Tần Nhạc rành mạch chỉ ra từng điểm, cuối cùng hắn nhìn thẳng vào Biên Căng, lạnh lùng hạ lệnh đuổi khách, "Cho nên, mời các vị đi cho."
Khuôn mặt Biên Căng đỏ bừng, đáy mắt dấy lên sự không cam lòng, "Thầy Tần, anh và đạo diễn Diêu đều thừa nhận kỹ năng diễn xuất của tôi.


Hơn nữa đôi bên cũng định ký hợp đồng ngay từ đầu..."
Hắn ta dừng chốc lát, thấp giọng nói tiếp, "Các tài khoản marketing đã công bố kết quả casting, đột nhiên thay đổi như vậy thì không hay lắm nhỉ? Về chuyện phiên vị, bên tôi có thể nhượng bộ."
Bộ phim Tần Nhạc tận tay chọn lựa và giám chế tám chín phần mười sẽ cực kì hot.
Biên Căng muốn dùng nhân vật này để giúp sự nghiệp của mình tiến thêm một bước.

Hắn ta tự tin mình sẽ lấy được cơ hội thử vai, lén mua bài PR từ sớm.
Sau khi casting thành công, bọn họ liền tranh thủ đòi bình phiên, cố tình để tài khoản marketing dưới trướng công ty trắng trợn tuyên truyền, sắp xếp "thủy quân" bên dưới khu bình luận weibo ——
"Phía sản xuất chọn vai khéo đấy."
"Hóng Biên Căng."
"Tài nguyên phim của Biên Căng như hack ấy nhể!"
"Biên Căng và Nguyên Dĩ Phi hợp tác, hơn nữa còn cùng nhau dẫn dắt người mới, trông hợp đó."
Những ngôn luận như vậy đều thể hiện hắn là "diễn viên chính" quan trọng.
Biên Căng coi việc mình đóng vai Trần Hề là chuyện chắc như đinh đóng cột, kết quả không ngờ Tần Nhạc nói thay liền thay, thậm chí không hề thương lượng với hắn ta?
Dựa vào cái gì!
Có tôn trọng tinh thần hợp đồng không?!
Nếu việc này truyền đi, hắn ta phải biết giấu mặt vào đâu đây?
"Hẳn là các vị biết rõ hơn tôi tin đồn do tài khoản marketing tung ra là do ai cung cấp và lý do tại sao lúc trước cứ kéo dài không chịu kí hợp đồng." Tần Nhạc "gãi đúng chỗ ngứa", chọc thủng tâm tư hắn ta.
"Biên Căng, cậu rất giỏi khi có thể lọt vào danh sách đề cử của hai liên hoan phim lớn ở độ tuổi này.

Nhưng dù sao cũng chỉ là danh sách đề cử thôi, số lượng diễn viên hưởng vinh dự đó hàng năm rất nhiều, cậu và đoàn đội của cậu đừng tự cho mình là nhất."
Người đàn ông nọ lạnh lùng cứng rắn nói, khí tràng mạnh mẽ không giận tự uy.
Úc Phú Nhã im lặng.
Nghệ sĩ và người đại diện cố gắng trèo cao, nỗ lực khẳng định vị thế trong giới.

Nếu là cô cô cũng sẽ tranh thủ cho Kỷ Li càng nhiều tài nguyên tốt hơn nhưng không bao giờ lẫn lộn đầu đuôi, đánh mất lòng yêu nghề.
"Cả tuần vừa qua Nhạc Tinh chúng tôi luôn hết sức chủ động, thậm chí buổi tối trước ngày tổ chức casting còn muốn hỏi ý kiến của các vị.

Vậy mà mới chỉ nói được vài câu các vị đã làm giá, cúp điện thoại chẳng chịu nể mặt ai."
—— Nếu không phải nhất phiên thì Biên Căng sẽ không ký, hi vọng mấy người suy nghĩ cẩn thận xong rồi tìm chúng tôi bàn bạc sau.
Người phụ trách nhìn bọn họ, nghĩ thôi đã thấy tức.
Tần Nhạc đã cầm cúp nam chính xuất sắc nhất nhờ bộ phim đầu tiên hắn đóng, đến bộ phim thứ hai vẫn cam tâm tình nguyện phối hợp với tiền bối.

Biên Căng chỉ lọt vào danh sách đề cử lại không chịu kí hợp đồng vì vấn đề phiên vị, chạy tới tận nơi chất vấn?
Làm dáng trước mặt các diễn viên cùng thời thì thôi đi đây còn dám đối xử với Tần Nhạc như vậy?
Người phụ trách tỏ vẻ khinh thường ra mặt khiến Biên Căng cực kì tức giận, song Tần Nhạc vẫn ở đây nên hắn ta không thể không kiềm chế.
An Kỳ cố gắng duy trì nụ cười, nói, "Sếp Tần, năm ngoái nhân khí Biên Căng nhà chúng tôi tăng lên rõ ràng, có khả năng đảm bảo doanh thu phòng vé nữa."
Tần Nhạc cười khẩy, hỏi vặn, "Bộ phim Tần Nhạc tôi đây vừa ý còn cần các vị tới đảm bảo doanh thu phòng vé ấy hả? Nhớ cho kỹ, là phim của tôi có thể giúp người khác hot chứ không phải nhờ các vị mà phim của tôi mới hot."
"..."
Biên Căng và An Kỳ á khẩu.
Kỷ Li nghe người đàn ông nọ cứng rắn chất vấn, vô thức bật cười —— Anh Nhạc ngang ngược ghê, quả là sức hấp dẫn của đàn ông có tiền.
Bầu không khí căng thẳng trong phòng họp bị tiếng cười kia phá vỡ.

Biên Căng rời sự chú ý qua y, hắn ta quan sát bản hợp đồng diễn viên đặt trên bàn, ngay lập tức đoán được.

"Mọi người ký kết xong rồi?"
Sắc mặt Biên Căng lúc xanh lúc trắng, hắn ta nghĩ Kỷ Li vừa mỉa mai mình, cảm xúc ghen ghét xông lên tận óc.
Còn tưởng tìm ai??
Một diễn viên vừa nổi được một chút trong vòng hai tháng nay nào xứng cướp vai của hắn ta, cười nhạo hắn ta?
Tần Nhạc phát hiện hắn ta đang nhìn Kỷ Li, ngữ khí trầm hẳn xuống, "Vai diễn là do cậu tự bỏ.

Tôi khuyên cậu và đoàn đội đừng nên dở ý đồ xấu bằng không tôi sẽ chẳng nể mặt ai nữa đâu."
An Kỳ nghe thấy ý lạnh thấu xương trong giọng điệu của người đàn ông nọ, giật mình thon thót.
Phóng tầm mắt khắp toàn bộ giới giải trí, có bao nhiêu người dám đối đầu với Tần Nhạc?
Hắn không chỉ là diễn viên mà còn là ông trùm trong giới phim ảnh, đắc tội hắn sẽ gây hại lớn cho sự nghiệp tương lai của Biên Căng!
An Kỳ vội vàng xin lỗi vài câu, kéo nghệ sĩ nhà mình đi.
Đối phương nói đúng, nhân vật này do chính bọn họ từ bỏ, không liên quan đến bất kì ai.
Bọn họ mà tỉnh táo hơn thì đời nào đến lượt Kỷ Li?
Giờ hối hận cũng đã muộn.
...
Đợi lúc bóng dáng Biên Căng mất dạng, Kỷ Li mới đứng dậy, "Anh Nhạc, hợp đồng xử lý xong rồi nên em cũng về đây."
Kỳ thực y không cần phải vội như thế.
Tần Nhạc bỗng nhớ ra điều gì đó, trên mặt không hề tỏ ra tiếc nuối, "Em chờ tôi chút."
Hắn đi vào phòng làm việc, lấy tập kịch bản đưa cho thanh niên.
"Kịch bản thầy Phương bổ sung cảnh vẫn phải chờ thêm, vài ngày nữa mới có.

Tôi biết trước giờ em luôn nghiêm túc với các vai diễn của mình nên dùng tạm cái này vậy."
Kỷ Li nghe thấy thế, vui vẻ hẳn lên, "Cảm ơn anh Nhạc."
Y rất thích nghiên cứu nhân vật thông qua kịch bản giấy, nhận vai diễn mới cũng không ngoại lệ.
Vì hôm nay chưa thể lấy được kịch bản hoàn chỉnh, Kỷ Li còn định lén lút thúc giục biên kịch Phương gửi trước một phần.
Người đàn ông nọ ra tay giúp đỡ thật đúng lúc, tránh cho ý khá nhiều phiền phức.
Tần Nhạc khẽ cười, "Kỷ Li, tôi rất chờ mong biểu hiện của em."
"Các anh sẽ không chọn sai người đâu." Kỷ Li ung dung tự tin, không hề đối xử hời hợt với bất kì nhân vật nào.
"Ừm, tôi tin em."
...
Mười phút sau, Úc Phú Nhã và Kỷ Li ngồi vào xe.
"Kỷ Li, cậu và Tần..." Úc Phú Nhã nói được nửa câu liền nuốt ngược trở lại.
Kỷ Li vẫn cầm cốc trà sữa uống dở, hưng phấn nhìn chằm chằm kịch bản.
Bộ dạng này đâu giống như đang gạt cô, lén lút yêu đương?
Chắc chắn không phải.
Nhãi con quá ưu tú, mama không yên lòng.
Nhãi con chuyên tâm gây dựng sự nghiệp, mama cực kỳ yên tâm.
Kỷ Li thoát khỏi nội dung kịch bản, hỏi: "Chị Úc, sao vậy ạ?"
"Không có gì, lát nữa đến công ty hẵng đọc, bây giờ đang trên xe, hại mắt lắm." Úc Phú Nhã đổi giọng.
"Với cả chị sẽ dặn đoàn đội chú ý ngôn luận trên mạng."
Kỷ Li nhìn cô, lập tức hiểu ra, "Chị sợ Biên Căng mất vai, cố tình bôi xấu em à?"
Úc Phú Nhã khởi động xe, "Không ngoại trừ khả năng ấy, dù sao phòng bệnh hơn chữa bệnh."
Kỷ Li trầm mặc gật đầu.
Y nhớ tới lời cảnh báo của Tần Nhạc, chắc mẩm Biên Căng sẽ không ngu tới mức đó nhưng bọn họ đề phòng trước cũng tốt.
...
Đúng là Biên Căng chưa ngu tới mức đấy thật, hắn ta chẳng dám đối đấu với Tần Nhạc.
Nhưng trong fandom của Biên Căng vẫn nhận được tin tức ——
Bởi vì phía sản xuất muốn bắt nạt Biên Căng mới debut hai năm nên dìm phiên vị, khiến hắn ta phải từ bỏ một vai diễn vốn đã xác định.
Tin tức này lưu truyền một cách hết sức mập mờ, đủ để cho người hâm mộ nắm được tình hình gần đây của Biên Căng, đồng loạt đau lòng giùm hắn ta.
"Chuyện này là thế nào hả nhà sản xuất chó má? Tại sao mấy người bắt nạt anh tôi!"
"Tốt xấu gì anh tôi cũng đạt hai đề cử nam chính xuất sắc nhất, mấy người nói xem có bao nhiêu diễn viên trẻ làm được như anh ấy? Đoàn phim rác rưởi, chúc flop!"
"Các chị em tự bàn với nhau đừng truyền ra ngoài, nhỡ đâu ai đó lại nhân cơ hội bêu xấu anh mình." Nhân viên công tác đóng giả làm fan bắt đầu ngoi lên định hướng dư luận.
"Nghe đồn Tần Nhạc là nhà sản xuất? Thằng già này sao sống dai thế nhỉ? Chỉ nhận mấy cái cúp ảnh đế thôi mà, chẳng có gì đặc biệt sất.


Chờ mấy năm nữa, anh Căng nhà chúng mình nhất định sẽ vượt qua hắn ta!"
"Ha ha, chúc Tần Nhạc ra cửa bị xe đâm chết."
"Lầu trên chú ý đừng bình luận mấy câu như thế công khai, tôi xóa đấy."
Chủ nhóm lập tức xuất hiện, thật ra đối phương cũng là một trong các staff của Biên Căng.
Lèo lái fan chút thì tốt nhưng đừng để fan mạt sát Tần Nhạc thái quá bằng không sẽ ảnh hưởng xấu tới bọn họ.
Có fan bình thường lên tiếng, "Tôi đi mua đại ngôn đây, nhất định phải cho phía sản xuất thấy giá trị thương mại của anh Căng! Từ bỏ anh ấy là bọn họ thiệt!"
Bình luận này vừa xuất hiện lập tức được hưởng ứng nhiệt liệt.
Ngắn ngủi một tuần, lượng tiêu thụ tạp chí mới của Biên Căng đã tăng gấp đôi.
Hắn ta dựa vào ghế sofa, vừa vuốt ve kịch bản mới nhận vừa hài lòng xem báo cáo trên điện thoại.
Ngược fan kịp thời mới có lợi.
Mặc dù tài khoản marketing vẫn đăng tin hắn ta bỏ vai nhưng đoàn đội hắn ta đã nhanh chóng dùng tiền bịt miệng, chẳng hề gặp bất kì sóng gió nào, trái lại còn có kha khá người qua đường tin tưởng, bất bình thay hắn ta.
Giới giải trí lớn như vậy, fandom hắn ta cũng động, sao Tần Nhạc có thể soi mói từng chi tiết nhỏ để bắt chẹt hắn ta?
Nhất phiên hay bình phiên với Nguyên Dĩ Phi?
Phi!
Hắn ta cóc thèm!
Đã làm thì phải làm nam chính duy nhất chứ!
Ngoài《Hành Động Đặc Thù》sẽ còn kịch bản nam chính khác tới tìm hắn ta.
Hiện giờ bộ phim mới đã về tay, rút kinh nghiệm từ lần này nên bọn họ quyết định rất nhanh, dự định ngày mai sẽ chính thức hạ bút.
Dù gì qua đợt sóng gió kia hắn ta cũng được lợi.
Đang nghĩ ngợi, nhân viên công tác cầm ipad bước đến, "Anh Căng, phía Hành Động Đặc Thù vừa đăng thông báo, Nguyên Dĩ Phi, Quý Vân Khải và Kỷ Li bình phiên!"
Biên Căng ngẩn tò te.
Hắn ta lập tức kiểm tra tin tức trên mạng, poster quảng cáo chụp vừa đơn giản vừa đẹp.
Poster nền đen, chụp nửa mặt.

Bên phải in bốn chữ "Hành Động Đặc Thù", phía dưới là tên từng người.
Weibo đoàn phim ghi rõ ba diễn viên chính —— Nguyên Dĩ Phi, Quý Vân Khải, Kỷ Li.
"Cả ba sao có thể bình phiên được?" Biên Căng ngạc nhiên quá đỗi, nội tâm bắt đầu thấp thỏm.
Hắn ta còn chưa kịp ý thức cảm giác căng thẳng này xuất phát từ đầu, nhân viên công tác đã đưa cho hắn ta xem một topic ——
"Anh đọc thử đi."
"Staff của đoàn phim đăng bài ẩn danh nói anh coi trọng phiên vị mà không chịu khó nghiên cứu nhân vật, cố tình trì hoãn quá trình ký hợp đồng hơn nữa còn đăng kèm lịch sử trò chuyện với đoàn đội chúng ta."
Có khá nhiều voice mess nhắc tới tên Biên Căng, vẻ kiêu ngạo ngang ngược của đoàn đội hắn ta phô bày mười mươi thông qua chất giọng.
Sắc mặt Biên Căng tái nhợt, nhanh chóng hoàn hồn.
Nếu là nhân viên công tác bình thường sao có thể giữ lịch sử trò chuyện này? Hiển nhiên Tần Nhạc đang chơi đểu hắn ta!
Bình luận đã lên tới hơn một nghìn.
—— Lại thêm một kẻ bị ung thư phiên vị? Đám fan đừng vào đây tẩy trắng nữa, thời gian và giọng nói rành rành ra đó, chẳng nhẽ phía sản xuất đang cọ nhiệt độ nhà các người? Đây là Tần Nhạc và Nhạc Tinh Văn Hóa của anh ấy đấy, mấy người xứng sao?
—— Ơ hay, hôm trước còn kêu đoàn phim chèn ép phiên vị của Biên Căng, cậu ta không chịu được nên mới bỏ vai mà?
—— Ôi đồng chí lầu trên, đồng chí tin cái trò mưu ma chước quỷ của đoàn đội Biên Căng à? Đoàn phim cố tình chèn ép? Vậy tại sao thông báo họ vừa đăng lại là bình phiên? Cậu Quý Vân Khải kia còn là diễn viên mới chưa debut!
—— Đúng thế, đoàn phim đối xử bình đẳng với bất cứ diễn viên nào, sao có thể cố tình chèn ép phiên vị? Nên lật ngược vấn đề, Biên Căng muốn đòi hỏi thì có!
—— Mặt rát không? Tự mình bỏ vai rồi lợi dụng việc này để ngược fan.

Ôi thương ghê, bị chính thần tượng của mình đùa giỡn.
...
Weibo đăng topic này đi theo con đường càng phốt càng nổi, các cư dân mạng follow tài khoản rất ác miệng.
Bình luận nào cũng như xát muối vào tim Biên Căng.
"Người đâu, sao vô dụng thế! Mau liên lạc xóa weibo, thuê thủy quân khống chế bình luận đi!" Biên Căng mất bình tĩnh, quát.
Vừa dứt lời, An Kỳ bèn dẫn nhân viên khác vội vàng xuất hiện, "Cậu đừng gấp.

Chúng tôi đã liên lạc với phòng quan hệ công chúng để xử lý nhưng không thể xong ngay được."
Đối phương thuê thuỷ quân định hướng dư luận, hơn nữa còn lấy thông báo bình phiên trước đó làm bằng chứng nên bọn họ hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.
"Chuyện đến nước này chúng ta chỉ đành đẩy hết lên người Kỷ Li, nói cậu ta đi cửa sau cướp vai."
Bỗng nhân viên công tác kinh ngạc thốt lên, "Nguy rồi! Bình luận trong group kín bị chụp màn hình leak ra ngoài!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui