Editor: Fei
Bộ phim《Bang Quốc Thiên Hạ》chủ yếu xoay quanh gút mắc giữa danh tướng số một Bang Quốc Tống Dực và Bang vương Tào Sĩ Cảnh.
Mở màn là cảnh khói lửa chiến tranh.
Thời niên thiếu, Tống Dực lạc mất người thân trong chiến hỏa.
Hắn đang chạy nạn thì bỗng gặp người hầu Tào gia, đối phương thấy Tống Dực cao ráo, vẻ ngoài đẹp trai nên đưa hắn về phủ.
Tại đây, đôi quân thần lần đầu tiên gặp nhau.
Khi ấy trưởng tỷ của Tào Sĩ Cảnh là vương hậu, cực kì được sủng ái, địa vị Tào phủ trong triều tăng vọt.
Cha Tào thấy con trưởng Tào Sĩ Cảnh khá thích người hầu xấp xỉ tuổi mình là Tống Dực do đó đặc cách cho phép hắn học cùng Tào Sĩ Cảnh.
Từ nhỏ Tào Sĩ Cảnh đã mang hoài bão lớn, văn thao võ lược đều nắm vững.
Tống Dực lấy danh nghĩa "học chung" để đi theo Tào Sĩ Cảnh, bộc lộ thiên phú cực cao về võ học như cưỡi ngựa bắn tên, binh pháp tâm kế.
Tào phụ biết Tống Dực thiên tư trác việt bèn chủ động tìm một chức vụ nho nhỏ ở quân bộ cho hắn.
Dù gì nếu hắn thành tài, con đường làm quan tương lai của Tào Sĩ Cảnh sẽ có thêm người trợ lực.
Hai diễn viên trẻ cực kì hợp vai, cảnh quay sắp xếp hoàn chỉnh liền mạch, nhanh chóng khiến khán giả nắm được bối cảnh câu chuyện.
Hình ảnh thay đổi, không thấy người mà chỉ nghe tiếng.
"Dụ Chi."
Là tên tự của Tào Sĩ Cảnh.
Hai chữ kia vừa truyền tới, đại sảnh lập tức rộ lên âm thanh hú hét vì giọng Tần Nhạc rất dễ nhận biết.
Từ khi người đàn ông nọ debut, đa số các bộ phim đều sử dụng âm thanh gốc.
Bản lĩnh đọc thoại là điều không thể nghi ngờ, tuy hai từ đơn giản song khán giả vẫn nghe ra sự vui vẻ ẩn sâu bên trong.
Ánh mắt Kỷ Li rời khỏi màn hình, vô thức chuyển sang Tần Nhạc đang ngồi ở hàng trước.
Rõ ràng xung quanh rất tối nhưng y vẫn trông thấy gương mặt hắn, đẹp tới mức khiến trái tim người khác đập thình thịch.
Y nhanh chóng bị bộ phim hấp dẫn sự chú ý —— Thanh niên Tống Dực và Tào Sĩ Cảnh xuất diện.
Kỷ Li từng thấy Tần Nhạc hóa trang trên trường quay nhưng Nguyên Dĩ Phi thì mới là lần đầu.
Người sau toát lên vẻ đẹp nhã nhặn khó miêu tả thành lời.
Ánh mắt sắc bén như tên đã lên dây, rất hợp với tính cách một đế vương cố chấp trong nguyên tác.
Cốt truyện vẫn tiếp tục.
Chiến tranh vẫn chưa kết thúc, vương thượng đang tại vị đột ngột băng hà, Bang Quốc rơi vào hỗn loạn xưa nay chưa từng có.
Tào gia vốn là thân tín của tiên vương bỗng trở thành cái đích để mọi người chỉ trích, ngay cả Tào vương hậu luôn an phận cũng bị ám sát.
Dưới tình huống ấy, Tào gia không thể ngồi chờ chết.
Tào Sĩ Cảnh nắm quyền chi phối toàn bộ gia tộc, liên hợp với Tống Dực khởi binh, trấn áp phe phái đang ngo ngoe rục rịch.
Cuối cùng đăng cơ xưng vương, thống nhất Bang Quốc.
Nguyên tác đặc sắc, nặng lực biên kịch không hề tầm thường, đạo diễn Trịnh An Hành kiểm soát mạch phim chặt chẽ.
Cảnh quay triều đình, chiến trường hỗn loạn đặc biệt đả động trái tim khán giả.
Chiếu đến tình tiết quan trọng nào đều nghe được âm thanh kinh ngạc của người xem.
Hai nhân vật chính là Tần Nhạc và Nguyên Dĩ Phi liên tục thể hiện khả năng diễn xuất vượt trội.
Các tiền bối lão làng lần lượt xuất hiện, trong vòng một tiếng rưỡi không khán giả nào dám đứng dậy đi vệ sinh.
Nếu cứ tiếp tục như thế này, bộ phim《Bang Quốc Thiên Hạ》chắc chắn sẽ trở thành quán quân phòng vé.
Nhưng cũng có vài khán giả nổi lên nghi ngờ —— Kỷ Li đâu? Sao vẫn chưa thấy mặt?
Bánh Bao căng thẳng quá độ, dè dặt hỏi Úc Phú Nhã, "Chị Úc ơi, bao giờ mới đến lượt anh Kỷ ạ?"
Úc Phú Nhã căng thẳng chẳng kém, "Không biết, chắc sắp rồi."
Lúc quay bộ phim này Kỷ Li vẫn còn một thân một mình, hai người không rõ y có bao nhiêu cảnh, nội dung bộ phim cũng sắp đi đến hồi cuối.
Sau khi kết thúc live stream, trên mạng dần xuất hiện đánh giá xấu về thanh niên, cười nhạo y ké thảm đỏ, bị phóng viên ghẻ lạnh, chỉ là một nhân vật phụ của phụ,...
Đủ mọi phỏng đoán tràn đầy ác ý.
Bọn họ tin khả năng diễn xuất của Kỷ Li, càng hi vọng thanh niên dùng nhân vật này vả mặt đám anh hùng bàn phím.
Ống kính chuyển sang bối cảnh khác —— Biên cảnh Phong Châu.
Kỷ Li nghiêm túc xem, tim đập thình thịch.
Chuẩn bị đến lượt Tống Chiêu.
Một tên ăn mày điên cuồng chen chúc muốn lấy lương thực do quân đội cứu tế ở cổng thành.
Miếng bánh rơi xuống đất được y nâng niu trên tay, ăn ngấu nghiến mặc kệ tro bụi.
Viền mắt đỏ chót của ăn mày nọ khiến khán giả phải thổn thức.
Bọn họ thổn thức, lo lắng thay cho vị diễn viên đóng vai ăn mày.
Phải đói đến mức nào mới dám bất chấp tất cả như vậy?
Bánh Bao lập tức nhận ra Kỷ Li, kích động rướn người ——
Anh Kỷ kìa!
Thấy không? Anh Kỷ nhà tui vừa ló mặt đã khơi dậy cảm xúc của khán giả!
Đúng lúc đó Tống Dực thúc ngựa đi tới, khoảnh khắc hai người đối mặt, trong số khán giả bỗng có người thốt lên, "Đm, ăn mày kia là Tống Chiêu à?"
Âm thanh kinh ngạc như hồi chuông nhắc nhở, khán giả khác lần lượt ngộ ra, càng thêm khiếp sợ ——
Trời đất!
Nếu đúng, vậy đó không phải là Kỷ Li sao?
Diễn một nhân vật vừa xấu vừa bẩn làm bọn họ không thể phát hiện.
Tạo hình ăn mày đối lập hoàn toàn với dáng vẻ kinh diễm trên thảm đỏ đã thành công ngăn chặn sức hấp dẫn của y!
Lần đầu đóng phim đã tình nguyện vứt bỏ hình tượng.
Sự quyết đoán ấy chẳng mấy người mới nào làm được, giỏi ghê!
Mang theo cảm xúc thán phục, mọi người tiếp tục chìm đắm trong nội dung bộ phim.
Bọn họ thấy Tống Chiêu cẩn thận lẻn vào quân doanh, nín thở sợ hãi, hai mắt đỏ bừng cho huynh trưởng Tống Dực xem vết thương cũ.
Trên màn ảnh rộng, cánh tay thanh niên run rẩy, kết hợp với ánh mắt tan rã và vẻ đẹp yếu đuối mông lung khiến người xem không thể không đau lòng, quan tâm tới y.
Hai huynh đệ nhận nhau.
Tống Chiêu tắm rửa sạch sẽ, thay bộ y phục đơn giản, lập tức để lộ cảm giác tự ti do ảnh hưởng bởi chiến tranh.
Tống Chiêu rụt rè ngồi trước bàn, không dám động đũa, dáng dấp đáng thương ấy khiến khán giả nóng lòng kêu to —— Tống Dực, ngươi có làm nổi không? Đệ đệ ngươi muốn ăn thì ngươi phải gắp cho đệ ấy chứ! Nhìn đôi tay của ngươi đi, chẳng nhẽ chúng chỉ biết cầm đao kiếm sao? Nếu ngươi không được ta được!
Sau đó, Tống Dực thuận theo ý muốn khán giả, gắp đồ ăn vào bát Tống Chiếu.
Mọi người thấy bộ dạng ăn như hùm như sói của Tống Chiêu cực kì đáng yêu, âm thầm gào thét —— Huhuhu cho y ăn, cho y ăn hết đi! Đừng nói là dê nướng nguyên con, chỉ cần Chiêu Nhi muốn cũng có thể nướng hết bầy dê!
Khi màn hình chiếu đoạn huynh đệ Tống Thị đút nhau ăn, dưới hàng ghế khán giả bỗng vang lên tiếng hét chói tai, "Aaaaaa, me thài!"
Tiếng cảm thán vô nghĩa song rất nhiều chị em cùng hội cùng thuyền đều hiểu, đồng loạt lăn ra cười —— Cảm ơn bát cơm chó thơm phức!
Xem phim tại rạp rất dễ lan tỏa cảm xúc.
Bầu không khí hòa thuận giữa Tần Nhạc và Kỷ Li vô hình trung lôi cuốn người xem.
Bọn họ nghe huynh đệ Tống Thị nhắc đến chuyện từ quan về quê, trèo cây hái bưởi, trái tim bỗng dưng mềm nhũn.
Thế nhưng mạch phim chuyển biến bất ngờ khiến khán giả không kịp chuẩn bị tinh thần.
Tống Chiêu chắn cho Tống Dực một kiếm của thích khách, máu tươi nhuốm đỏ vành mắt Tống Dực cũng như khán giả.
Bọn họ nhìn Tống Chiêu ngã vào lòng huynh trưởng, nhìn ánh sáng trong mắt thiếu niên dần tắt...
Âm thanh nức nở nhẹ nhàng vang lên, không bao lâu sau liền lan truyền rộng rãi.
Tại sao?
Hai huynh đệ vừa mới đoàn tụ thôi mà!
Chiêu Nhi phải sống cả đời khổ cực, lo lắng sợ hãi, lang thang đầu đường xó chợ.
Vất vả lắm mới nếm được chút ngon ngọt, vất vả lắm mới ăn được bữa cơm no, tại sao kết cục của y lại như vậy?
Đm, biên kịch dám sát muối vào tim tôi!
Huhuhu các cô có kiên cường đến đâu cũng tan nát cõi lòng!
Trong bóng tối, ánh mắt Tần Nhạc trầm xuống.
Vì phải theo dõi quá trình sản xuất nên hắn đã xem đoạn này từ trước, hơn nữa không chỉ một lần.
Nhưng mỗi lúc xem xong, hắn đều hồi tưởng cái ngày bọn họ thực hiện cảnh quay ấy, đồng thời chìm đắm trong cảm xúc tuyệt vọng khi mất đi người thân.
Nếu như Tào Sĩ Cảnh là nhân vật quan trọng trong cuộc đời Tống Dực thì Tống Chiêu là người cứu rỗi sinh mệnh hắn.
Người cứu rỗi mất rồi, hắn liền không ngừng giết chóc.
Cái chết kinh khủng của đám thích khách chính là mở đầu cho việc hắc hóa.
Thời điểm hắn biết vụ ám sát do Tào Sĩ Cảnh chủ mưu, rạp chiếu phim vang lên vài tiếng mắng nho nhỏ.
Nguyên Dĩ Phi nhìn Tống Dực đang dùng đoản đao giết người trên màn ảnh mà lồng ngực đau nhói.
Anh xích lại gần, "Tiêu rồi, chắc tôi sẽ chết chìm trong đống nước bọt của khán giả mất."
Tần Nhạc vừa bực mình vừa buồn cười nhìn anh, "Vương thượng, người biết là được."
Tần Nhạc nhân cơ hội đảo mắt về hàng sau.
Trong bóng tối, hắn lờ mờ trông thấy khóe mắt thanh niên đỏ ửng, lòng chợt căng thẳng.
Kỷ Li không chú ý tới Tần Nhạc.
Giờ khắc này y đang cảm động trước kỹ năng diễn xuất sau khi "hắc hóa" của đối phương, hòa mình vào tình tiết.
Y thương Tống Dực, thương vị huynh trưởng sống trong phim kia.
Từ xưa đến nay quân vương nào chẳng đa nghi.
Tống Chiêu bị ám sát, đôi quần thần lẫn bạn bè nhiều năm là Tống Dực và Tào Sĩ Cảnh vẫn xa mặt cách lòng.
Tống Dực dẫn đại quân Xích Dực đi dọc theo con đường chạy nạn bức vua thoái vị, phê phán Bang vương Tào Sĩ Cảnh.
Song phương giao chiến nhiều ngày, tại cung điện hoang tàn đổ nát, hai người mặt đối mặt chém giết lẫn nhau.
Cuối cùng bọn họ song song ngã xuống vũng máu.
Con ngươi lạnh băng của Tống Dực phản chiếu nụ cười gượng gạo của Tào Sĩ Cảnh cùng với câu nói nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy ——
"Tống Dực, ta thừa nhận ta sai.
Nhưng ngồi ở vị trí cao thế này ta buộc phải lo sợ, buộc phải đề phòng."
"Nếu chúng ta chết, chiến sự ở Bang Quốc không thể chấm dứt.
Trên đời này sẽ xuất hiện hàng ngàn hàng vạn người như Tống Chiêu..."
Thiên hạ phân phân hợp hợp.
Dù chỉ một quyền quý thay lòng đổi dạ thì toàn bộ dân chúng tầng chót đều chịu ảnh hưởng nghiêm trọng.
Nào có minh quân danh tướng gì? Suy xét đến cùng sẽ thấy đó là tham lam trần tục mà thôi.
Cảnh cuối dừng tại trạch viện nhỏ.
Cuối thu, cây bưởi kết đầy quả.
Bộp —— Bộp —— Rơi xuống ba trái bưởi.
Trên cây văng vẳng giọng nói hăng hái của thiếu niên, "Chiêu Nhi nhặt hết bưởi nha.
Huynh sẽ leo lên cao hơn, hái cho đệ thêm mấy trái."
Dưới gốc cây lập tức có tiếng trẻ con non nớt mềm mại đáp, "Huynh trưởng, Chiêu Nhi lấy một trái là đủ rồi.
Huynh cẩn thận đừng để bị ngã kẻo cha nương lại mắng huynh."
"Chiêu Nhi đừng sợ, huynh trưởng xuống ngay."
...
Bộ phim dài hai tiếng rưỡi kết thúc, ánh đèn vụt sáng.
Tần Nhạc đứng dậy đầu tiên, cùng các diễn viên khác cúi đầu cảm ơn.
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm động.
Trên mặt mỗi người vẫn còn nguyên cảm xúc sau khi xem phim, không ít thì nhiều.
Vài nữ sinh cầm khăn giấy nhăn nhúm trong tay, khóe mắt ửng đỏ.
Đây chắc chắn là bộ phim có thể chạm đến cõi lòng khán giả.
Bỗng nhiên có người hô to, "Biên kịch ra đây! Ai bảo anh viết Tống Chiêu chết! Mau trả nước mắt, trả Chiêu Nhi cho tôi!"
Toàn bộ hiện trường lặng yên ba giây sau đó hàng loạt người cũng đồng tình đáp.
Nhân vật truyền cảm không phải Tống Dực hay Tào Sĩ Cảnh mà là Kỷ Li đóng vai Tống Chiếu.
Đáp án này khiến người ta phải bất ngờ song lại hợp tình hợp lí ——
《Bang Quốc Thiên Hạ》thuộc dòng phim chuyển thế, kết cục của các nhân vật đều đã định.
Hơn nữa khán giả cũng nắm được đại khái bối cảnh và tình tiết nhân vật.
Nhưng Tống Chiêu là bất ngờ duy nhất —— vai diễn này được phát triển rộng thêm, không hề xuất hiện trong trailer.
Trước khi tổ chức buổi công chiếu, nếu trailer để lộ phần diễn của Tống Chiêu chỉ sợ sẽ có lượng lớn fan nguyên tác cảm thấy thanh niên "thêm diễn", tạo đánh giá phiến diện, nảy sinh ảnh hưởng trái chiều.
Hiện tại xem phim xong rồi, khán giả buộc phải thốt lên câu: Thêm hay lắm! Thêm rất khéo!
Phân đoạn huynh đệ Tống Thị khắc họa sâu sắc sự đa mưu túc trí của Tống Dực, còn là khoảnh khắc ấm áp hiếm thấy giữa thời chiến.
Bấy giờ mọi người mới để ý —— Phía sản xuất và đoàn phim không phải không thích Kỷ Li đóng vai Tống Chiêu mà họ coi trọng y nên mới giấu kĩ!
"Kỷ Li là diễn viên được chọn đột xuất nhưng kỹ năng diễn xuất có thể đáp ứng được kỳ vọng của khán giả."
Bọn họ hiểu, lúc đạo diễn Trịnh An Hành nhận phỏng vấn chẳng hề nói lời khách sáo mà đang thật lòng khen ngợi!
Kỷ Li gia nhập đoàn phim để bổ sung vào chỗ trống mà lại diễn tốt như vậy!
Cách y miêu tả Tống Chiêu xúc động hơn nhiều nhân vật trong phim.
Cảnh quay chưa đến mười phút song Tống Chiêu đã chiếm vị trí nhất định trong tim khán giả!
Đây là không biết diễn ấy hả?
Sự thật hoàn toàn tương phản.
Kỷ Li dùng tài năng vả mặt những người từng khinh thường y.
Các nhà phê bình điện ảnh đều có chung suy nghĩ: Bộ phim chắc chắn sẽ hot bởi vì kỹ năng diễn xuất của tất cả diễn viên đều vô cùng xuất sắc.
Còn Kỷ Li, cậu ấy chính là "hắc mã" lớn nhất.
"Kỷ Li cố lên!"
"Kỷ Li diễn hay lắm, em muốn đi xem lần hai vì Tống Chiêu!"
Nữ sinh lúc trước cầm banner Kỷ Li lệ nóng doanh tròng.
Tốt cục cô đã đủ tự tin, kiêu ngạo nói.
Thấy chưa! Đây chính là diễn viên mới mà em stan đó!
Phỏng vấn trước công chiếu yên lặng không làm giá! Bị coi thường mỉa mai cũng chẳng thái độ.
Y âm thầm nỗ lực, dùng tác phẩm để nói chuyện.
Kỷ Li cười với cô, cúi đầu cảm ơn.
Bánh Bao kìm lòng không đặng đứng bật dậy, "Anh Kỷ giỏi nhất!"
Kỷ Li dời tầm mắt, nở nụ cười vừa bất đắc dĩ vừa đáng yêu với cậu trợ lý nhỏ đang vô cùng phấn khích.
Đa số ánh nhìn đều tập trung lên người Kỷ Li, chưa thể tách rời y với Tống Chiêu.
"Huhuhu mẹ ơi, Kỷ Li dễ thương quá!"
"Đừng nói nữa, tôi đang quan sát Kỷ Li bằng lăng kính nhân vật đây! Rất muốn hỏi em ấy có đói không? Đừng nói là thịt dê nướng, em ấy thích ăn gì tôi cũng mua!"
"Cảnh cuối là hồi ức của Tống Dực à? Tôi muốn xem huynh đệ bọn họ đoàn viên!!"
"Lúc đọc nguyên tác tôi chỉ stan quân thần, bây giờ xem phim rồi lại muốn stan tình huynh đệ.
Các thầy diễn tốt ghê!"
"Đi xem vì anh Nhạc và Nguyên Bảo, không ngờ Kỷ Li diễn tốt đến thế, hết sức bất ngờ."
"Trước kia tôi không ưa Kỷ Li, cảm thấy cậu ấy nổi tiếng nhờ PR lố.
Hiện tại tôi đã thay đổi quan điểm sau khi xem cậu ấy diễn."
Khán giả nhỏ giọng thảo luận.
Sức hấp dẫn của diễn viên xuất sắc chính là hòa làm một với nhân vật, khiến người khác yêu thích, bảo vệ hoặc chán ghét, chê trách...
Tần Nhạc dõi theo bóng lưng thanh niên, vui vẻ cong môi —— Như vậy là được rồi.
Ngôi sao mà hắn nhận định phải tỏa sáng lấp lánh trước mặt mọi người mới đúng.
Kết thúc công chiếu là thời gian phỏng vấn.
Thế nhưng Úc Phú Nhã chào tạm biệt Tần Nhạc, dẫn nghệ sĩ cưng nhà mình về, không để y tham gia buổi phỏng vấn chó má kia.
Tại hậu trường.
Đám phóng viên chờ đến cuối nhưng chẳng thấy bóng người mà họ cần, vô cùng thất vọng, "Thầy Tần, Kỷ Li đâu? Cậu ấy vẫn chưa ra à? Chúng tôi có vài vấn đề muốn hỏi."
Tần Nhạc tốt tính đó giờ bỗng bày sắc mặt khó coi, "...Các vị tự liên hệ đi.
Chúng tôi đã tạo cơ hội rồi mà không ai biết nắm bắt."
Thân là phóng viên chuyên nghiệp, bọn họ lại thiếu mất linh cảm nghề nghiệp.
Vin vào cảm xúc yêu thích cá nhân, bỏ quên một diễn viên đang nỗ lực phát triển.
Phóng viên bối rối trước thái độ của Tần Nhạc, thấy hắn dứt khoát im lặng rời khỏi sân khấu.
Nguyên Dĩ Phi hãy còn đứng tại khu phỏng vấn, anh đẩy kính, ý cười không lan tới đáy mắt, "Chư vị nghe câu đừng khinh thiếu niên nghèo chưa? Biết đâu thiếu niên đó sau này sẽ làm nên nghiệp lớn."
Nếu phóng viên bỏ qua Kỷ Li vì "thiếu tin tức" thì còn có thể thông cảm song bọn họ lại công khai coi thường Kỷ Li.
Bất kể là Tần Nhạc hay Nguyên Dĩ Phi đều từng trải qua thời kì chân ướt chân ráo vào nghề do đó bọn họ mới bất mãn thay thanh niên.
...
Fan Kỷ Li có mặt tại hiện trường không thể khống chế tâm trạng kích động, chia sẻ trên weibo, "Cả nhà yên tâm! Cục cưng Kỷ Li diễn tốt lắm! Cả nhà nhất định phải đi xem đấy, lúc em ấy xuất hiện cực đáng đồng tiền bát gạo!"
Sau khi kết thúc live stream, fan Kỷ Li vẫn luôn thấp thỏm lo sợ.
Thanh niên rất đẹp, cũng dựa vào vẻ ngoài ấy để hút không ít nhân khí nhưng khả năng của y đến đâu vẫn là một ẩn số.
Các cô sợ phần diễn ít, càng sợ y không thể hiện tốt trước tiền bối rồi antifan lại móc mỉa.
Bây giờ đọc được review kia, các cô bỗng yên tâm hơn.
Antifan chạy tới comment, "Cười chết tôi, nội dung phim còn chẳng buồn kể đã kêu cậu ta diễn tốt.
Fan mấy người mù có chọn lọc à? Phim chưa chiếu xong mà? Nhìn xem cả weibo ngoài fan tự thẩm với nhau thì làm gì còn ai khen cậu ta?"
Kết quả, antifan liền bị đánh giá mới ra lò về phim vả mặt ——
Nhà phê bình: "Trước khi coi phim, tôi đã rất chờ mong đoàn đội bao gồm Tần Nhạc, Nguyên Dĩ Phi và đạo diễn Trịnh An Hành.
Đúng như dự đoán, trailer chỉ là khai vị, phim mới là món ăn chính."
"Đạo diễn Trịnh biết cách kể chuyện bằng ống kính, khí thế hào hùng, mỗi một cảnh đều rung động lòng người.
Tổ hợp Trăng Tròn Hoa Thắm hợp tác lần ba nhưng không khiến người xem cảm thấy nhàm chán, đối diễn vô cùng hài hòa..."
"Cuối cùng tôi muốn nhắc đến diễn viên mới Kỷ Li, nhân vật của cậu ấy chưa xuất hiện trong trailer song chính là điểm sáng mà nhà sản xuất cố tình giữ kín.
Phân đoạn về Tống Thị huynh đệ thêm hay lắm!"
Fan nguyên tác: "Biên kịch chắc tay, cả quyển sách dài như vậy mà có thể tóm gọn trong bộ phim dài hai tiếng rưỡi.
Kỹ năng diễn xuất của thầy Tần là điều không thể chối cãi.
Đoạn cuối Nguyên Dĩ Phi diễn đế vương điên khùng hết sức xúc động! Tống Chiêu lấy đi vô số nước mắt của tôi, anh bé Kỷ Li quá đáng ghê!"
Khán giả bình thường: "A a a a a tôi ngu dốt quá! Ban đầu đi xem vì Trăng Tròn Hoa Thắm nhưng bị vai diễn của Kỷ Li biến thành fan mẹ, em bé vừa đáng thương vừa đáng yêu.
Đợi đến lúc công chiếu chính thức tôi muốn đi xem lần hai!"
Còn có những đánh giá khác ——
"Tần Nhạc có thể, Nguyên Dĩ Phi có thể, Kỷ Li hoàn toàn có thể!"
"Cứu! Phim kết thúc nửa tiếng rồi mà tôi vẫn còn nghĩ đến chuyện anh bé Kỷ Li đóng Chiêu Nhi, thật biết cách lấy nước mắt người ta."
"Kỷ Li diễn tinh tế ghê! Mau chiếu phim đi, tôi muốn dẫn bạn ra rạp xem lần hai!"
"Khả năng diễn xuất của Kỷ Li thật sự vượt quá mong đợi.
Lúc livestream có người bảo cậu ấy "thêm diễn", bây giờ tôi chỉ muốn nói rằng: Nếu đã thêm thì xin biên kịch hãy thêm cho chót với! Thương Tống Chiêu dã man!"
"Đám antifan đừng nóng nha,《Bang Quốc Thiên Hạ》chính là khởi đầu tốt đẹp của ngành điện ảnh năm nay!"
Khảo sát người xem tham dự buổi công chiếu cho thấy ——
Kỷ Li xếp hạng thứ ba trong list diễn viên ấn tượng nhất phim, chỉ đứng sau hai diễn viên chính.
Mà ở list nhân vật phụ, số lượng người ủng hộ y vượt xa các tiền bối, xếp vị trí thứ nhất.
Chắc chắn thời điểm bộ phim chính thức ra mắt, Kỷ Li và Tống Chiêu do y thủ vai sẽ nhận được thêm tình cảm của khán giả.
Đám antifan bị khóa mõm, ngớ ngẩn cãi "Kỷ Li thuê thuỷ quân" song chẳng ai thèm quan tâm.
Tất cả đều là thuỷ quân ư? Các người hỏi thử fan nhà khác có mặt tại hiện trường xem mấy cô ấy có nguyện ý làm "thủy quân" không? Nói mà đếch biết nghĩ!
Fan Kỷ Li cực kì vui vẻ, các cô chỉ hận không thể tua nhanh thời gian đến Tết, lao thẳng ra rạp xem kỹ năng diễn xuất thần sầu của cục cưng.
...
Buổi công chiếu《Bang Quốc Thiên Hạ》thành công vang dội.
Ngắn ngủi ba ngày, lượng vé bán trước đã tăng không ít.
Kỷ Li đóng vai Tống Chiêu thành nhân vật phụ mà khán giả mong đợi nhất.
Trên mạng đăng vô số tin tức về Tần Nhạc và Nguyên Dĩ Phi nhưng lại chẳng có Kỷ Li.
Chuyện này khiến dân cư mạng vô cùng bứt rứt.
Cánh phóng viên phớt lờ Kỷ Li hôm đó bỗng cảm thấy hối hận ——
Bây giờ vai diễn của thanh niên được hoan nghênh, nếu bọn họ hỏi thêm một chút, viết nhiều một tí thì nào phải đau đầu vì lượt xem như hiện tại.
Bọn họ vừa bị tổng biên tập chửi cho máu chó đầy đầu vừa liên lạc với Siêu Ảnh mời phỏng vấn nhưng đều bị từ chối.
Muốn phỏng vấn Kỷ Li sao? Ngại quá, không rảnh.
Dành ra nửa tiếng là được? Cuối tuần có thể chủ động tới Siêu Ảnh? Ngại quá, chúng tôi không rảnh.
Thái độ bảo vệ con trai của Siêu Ảnh rất rõ ràng, chẳng chút khách khí từ chối.
Đám phóng viên hối hận xanh cả ruột.
Người bọn họ lãng quên lúc trước lại là ngôi sao mới đang lên!
Tại Siêu Ảnh Văn Hóa, phòng nghỉ của nghệ sĩ.
Úc Phú Nhã cự tuyệt vài phóng viên xong, cơn giận tích tụ mấy ngày qua bỗng bạo phát, "Bây giờ mới đòi phỏng vấn ư? Ai thèm!"
Bánh Bao hơi lo, "Chị Úc, làm vậy sướng thật nhưng có sợ đắc tội với truyền thông không chị? Anh Kỷ vẫn cần phỏng vấn mà."
Phim chưa chính thức ra rạp, bọn họ không thể cự tuyệt mãi được.
"Yên tâm, đám truyền thông trong giới giải trí quen thói mượn gió bẻ măng rồi.
Chỉ cần Kỷ Li nổi, kể cả có từ chối 100 lần bọn họ cũng tiếp tục bám chúng ta 101 lần."
Ngoài ra, Kỷ Li nhà họ chẳng thiếu thốn đến mức cần mấy tạp chí nhỏ phỏng vấn.
Úc Phú Nhã mở điện thoại, cho hai người xem lịch trình vừa được sắp xếp.
Bánh Bao ló đầu vào, mừng rỡ kêu, "Anh Kỷ, là nguyệt san của《Tạp Chí Điện Ảnh》đấy!"
Đó là ngọn hải đăng trong ngành phim.
Diễn viên có thể lên tạp chí này đều là đỉnh lưu tuyến một hoặc diễn viên có khả năng hot trong tương lai, bao nhiêu người tranh nhau sứt đầu mẻ trán mà chẳng được.
Kỷ Li nghe Bánh Bao giải thích xong, cũng hơi ngạc nhiên.
Úc Phú Nhã tiêu sái nhướn mày, kiêu sa hất tóc, "Tài nguyên bà mẹ già này lấy về không đùa được đâu.
Kỷ Li nhà chúng ta phải hợp tác với bên truyền thông tốt nhất chứ!"
Còn đám phóng viên có mắt như mù kia, cứ để bọn họ hối hận đi!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...