Sau Khi Xuyên Sách Tôi Chơi Trò Chơi Với Các Đại Lão


"Tên khốn! Anh đừng có đụng vào người tôi! Tổng giám đốc Cố biết rất rõ! Cho dù anh ta không yêu tôi thì cũng không để một thằng đàn ông khác khinh nhờn vợ mình, chắc chắn anh ta sẽ khiến anh sống không bằng chết!" Đường Miên Miên cố gắng dùng giọng điệu dữ nhất để quở mắng Tống Trình.

Đáng tiếc vẻ mặt Tống Trình vẫn cà lơ phất phơ như cũ, không có chút nào là lo sợ.

"Em là vợ của anh ta ư?"
Giọng điệu Tống Trình lạnh nhạt nhưng lại làm Đường Miên Miên sợ đến mức chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, đây là ngày đầu tiên cô xuyên đến đây đấy! Chẳng lẽ cô lại bị chịch nhanh như vậy à?
Huống chi dựa theo tình tiết phát triển của tiểu thuyết, bây giờ Đường Miên Miên chỉ vừa gả cho Cố Viễn và cũng không có bất cứ qua lại nào với tài xế Tống Trình.


Bàn tay to lớn của người đàn ông nâng eo người phụ nữ lên một cách nhẹ nhàng, anh ôm cô như đang ôm một đứa trẻ con trong ngõ nhỏ, bộ phận căng phồng phía dưới chen vào giữa chân Đường Miên Miên, anh không sợ cơn tức giận của cô, nhẹ nhàng mài vào nơi đó.

Bộ phận sinh dục của hai người dán chặt vào nhau dù cách một lớp vải mỏng, xúc cảm nóng bỏng khiến cả người Đường Miên Miên run rẩy.

"Anh! Ư! Tên khốn này!"
Ban ngày ban mặt, tên Tống Trình này lại to gan lớn mật xâm phạm cô ở trong ngõ nhỏ!
"Đường Miên Miên là người như thế nào? Dù anh chưa gặp nhưng cũng đã nghe qua, em vừa yếu vừa nhát như vậy, sao có thể là cô ta được chứ? Em ngoan ngoãn nói rõ lý do tại sao em lại muốn thay thế cô ta, em theo anh, anh sẽ giúp em giữ bí mật!"
Tống Trình mỉm cười xấu xa rồi thúc hông, vật cứng không nhẹ không nặng đâm vào nơi mềm mại của người phụ nữ.


Đường Miên Miên hận cơ thể này gần chết, trong tình cảnh này mà lại có phản ứng, khoái cảm tê tê dại dại làm hành lang phía dưới của cô phun ra nước sốt, không lâu sau lại biến thành nước dâm, thấm ra lỗ nhỏ, quần lót cũng trở nên ướt đẫm.

Sau đó váy cũng bị ướt, nếu người đàn ông này biết cô bị anh làm sung sướng, vậy sẽ không còn cách nào khác!
"Anh đọc tiểu thuyết nhiều quá rồi đấy!" Đường Miên Miên cắn chặt răng để bản thân không phát ra tiếng kỳ lạ nào, cô tức giận nói: "Tống Trình! Tôi nói cho anh biết! Nếu anh còn không dừng tay! Cho dù tôi không báo cảnh sát bắt anh! Dựa vào thực lực của nhà họ Đường chúng tôi thì giết chết anh cũng chỉ đơn giản như việc nghiền chết một con kiến!"
Người đàn ông sửng sốt, khẽ dừng lại rồi mỉm cười nói tiếp: "Cô chủ Đường à, em cho rằng một kẻ cà lơ phất phơ như anh, tại sao lại được nhà họ Cố mời làm tài xế riêng chứ, thật ra thân phận của anh là con riêng của Chủ tịch Hội đồng quản trị Cố! Nhà họ Đường của em không có đủ thực lực để giết chết anh đơn giản như việc nghiền chết một con kiến đâu.

"
Tống Trình là con riêng của Chủ tịch Hội đồng quản trị Cố?
Tại sao trong tiểu thuyết lại không nhắc đến chuyện này chứ?
Lẽ nào tình huống của thế giới này không hoàn toàn chịu sự khống chế của cốt truyện trong tiểu thuyết?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận