Sau Khi Xuyên Sách Tôi Chơi Trò Chơi Với Các Đại Lão


Nước tiểu cũng phun ra theo tiếng khóc của người phụ, bắn ướt đẫm mặt tường.

“Đau quá… Không chịu nổi mà…”
Cô không thể khống chế được cơ thể mình từ lâu, không khống chế được việc phun nước tiểu, cũng không thể khống chế được việc vật cứng của người đàn ông xâm nhập vào cơ thể mình, cô cảm nhận được rõ ràng dương vật nóng bỏng của người đàn ông đã đâm vào lối đi của cô được một khoảng dài.

“Cầu xin anh… A… Đau… Đau quá…”
Lối đi co rút kịch liệt, cơ thể bài xích dị vật theo bản năng, khiến người đàn ông không dễ dàng đâm vật cứng vào trong, trượt từng tấc từng tấc ra ngoài.

Nhưng thịt mềm vẫn mút chặt lấy quy đầu của anh như cũ, lý trí gần như sụp đổ, trong tình huống như vậy mà anh lại thúc hông, đâm mạnh vào cửa bướm non mềm.

“Ư… A…”

Nước tiểu chảy đầm đìa dần dừng lại, dưới sự điều khiển của người đàn ông, một phần nhỏ dâng trào theo tiết tấu.

Cặp vú bị người đàn ông xoa nắn tùy ý trong lòng bàn tay, cặp vú mềm mại như mì bị nắn thành đủ các kiểu dáng, cửa bướm vốn có màu hồng nhạt, giờ phút này lại bị người đàn ông dùng dương vật thô to chịch một cách tàn nhẫn, dần ma sát thành màu đỏ sẫm.

Giờ phút này cô cũng không biết là bản thân đang cảm thấy sung sướng hay đau đớn, chỉ biết khóc lóc, rên rỉ cầu xin tha thứ, cuối cùng khi dòng tinh dịch nóng bỏng của người đàn ông dần nâng lên thì anh mới chậm lại từ từ.

Khi quy đầu người đàn ông rút ra, tinh dịch trắng đục tràn ra miệng bướm sưng đỏ, giữa chân người phụ nữ đã ướt nhẹp, nước dâm, tinh dịch và nước tiểu dính đầy bắp đùi, hình ảnh vô cùng dâm đãng.

Cơ thể nhỏ nhắn, xinh xắn của Đường Miên Miên được Tống Trình ôm vào trong lòng, bàn tay lớn chỉnh sửa lại quần áo giúp cô, cố ý không lau sạch tinh dịch ở miệng bướm của cô, sau đó lại mặc quần lót vào.

Cô có thể cảm thấy giữa chân mình vừa ẩm ướt vừa dính nhớp, có lòng mà không có sức.


Dù người đàn ông có phá trinh của cô không thì cô vẫn bị giày vò đến mức mềm nhũn, không còn chút sức lực nào, thậm chí cô còn không thể đứng vững bằng đôi chân của mình, nào còn sức lực kiểm tra bản thân.

“Anh đưa em về.


Tống Trình ôm Đường Miên Miên ra khỏi cửa sắt, cuối cùng anh không hạ quyết tâm, không quan tâm cô khóc lóc, kêu rên mà cưỡng dâm cô.

Trong lòng anh biết rõ, sớm muộn gì anh cũng sẽ có được cơ thể của cô, dựa theo tính cách của tổng giám đốc Cố.

Nói không chừng người thật sự phá trinh của cô, thật sự sẽ là anh - Tống Trình, sớm muộn gì cô cũng là người phụ nữ của anh, đương nhiên là anh phải nhẫn nhịn rồi, cơ thể mềm mại như vậy, anh không thể nào gấp gáp mà làm hỏng cô được!
Đường Miên Miên được Tống Trình ôm đến ghế lái phụ, xe lăn bánh không được bao lâu, cô đã mệt mỏi đến mức không thể mở mắt ra được, cô không biết đây là mơ hay là thật, trong lúc ngủ cô luôn cảm thấy cặp vú của mình lại bị giày vò.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận