Sau Khi Xuyên Sách Tôi Chơi Trò Chơi Với Các Đại Lão


Lòng bàn tay đặt ở nơi riêng tư của cô, xoa bóp trên dưới một lúc, khoái cảm khiến khe thịt co rút nhanh chóng, trào ra một luồng nhiệt nhỏ.

“Ướt sũng rồi?”
Người đàn ông nhả đầu vú ra, khóe miệng cong lên nụ cười xấu xa rồi nhìn về phía người phụ nữ.

“Em biết ý nghĩa của điều này không?”
Hơi thở của người phụ nữ đã loạn nhịp từ lâu, khuôn mặt nhỏ đỏ ửng, không dám nhìn thẳng người đàn ông.

“Nó có nghĩa là em muốn được anh chịch đấy!” Tống Trình không làm theo ý Đường Miên Miên, bàn tay to lớn nắm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, ép cô nhìn thẳng vào mình.

“Không… Không phải như vậy mà!” Đường Miên Miên cố chấp nói.

“Ư…”

Bốn mắt nhìn nhau, Đường Miên Miên chỉ có thể trơ mắt nhìn Tống Trình dùng ngón tay để thăm dò nơi riêng tư của cô, gạt mép thịt bướm của cô rồi đâm vào lối đi.

“Ư… A…” Đôi môi đỏ của người phụ nữ tràn ra tiếng rên rỉ, đôi mắt nhuốm tình dục chứa đầy nước mắt, cảm nhận rõ ràng sự xâm nhập của ngón tay thô ráp vào từng chút một trong cơ thể cô.

“Chặt quá!” Giọng nói Tống Trình khàn đặc, hơi thở loạn nhịp.

Đường Miên Miên chỉ có thể uốn éo eo giãy giụa trong bất lực, cặp vú lắc lư theo động tác, đầu vú ưỡn ngạo nghễ cạ lên áo sơ mi của người đàn ông, xúc cảm tê dại khiến cô như muốn phát điên.

“Đau… Đau quá… A… Đừng đâm vào mà…” Đường Miên Miên cầu xin tha thứ với giọng điệu mềm mại.

“Đau?” Tống Trình dừng lại.

Một ngón tay mà đã đau như thế rồi ư? Lẽ nào Cố Viễn vẫn chưa đụng vào người cô?
Nhưng ngay khi ở trong sân của nhà họ Đường, rõ ràng là anh đã nghe được tiếng cười cười nói nói trong phòng mà, buổi chiều Cố Viễn còn gửi tin nhắn cho anh, nói buổi tối sẽ ngủ lại đây, bảo anh đến đón vào sáng sớm ngày mai.


Anh chờ đến khi ánh đèn trong phòng của bọn cô tắt rồi thì mới rời khỏi đây trong sự mất mát để tìm chút ít việc vui.

Thế dấu tay trước ngực của cô là sao chứ?
“Em và chủ tịch Cố vẫn chưa động phòng?”
“Chưa…”
Ngược lại anh ta còn lén lút làm một vài chuyện, mỗi lần bị phát hiện thì sẽ không thấy tung tích ở đâu nữa, ngay cả cửa cũng không chịu đóng lại, khiến Đường Đình Xuyên thấy toàn bộ cơ thể của cô!
Đường Miên Miên vừa nhớ tới là đã cảm thấy rất tức giận rồi!
Dị vật rút ra khỏi lối đi, cuối cùng Đường Miên Miên cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.

Tống Trình vươn ngón tay dính đầy nước dâm lên, đưa đến trước mặt rồi nói: “Cô chủ Đường vẫn chưa từng làm tình bao giờ, thế mà lại chảy nước nhiều như vậy, nếu như phá trinh rồi, không biết khi ở trên giường còn dâm đãng tới cỡ nào nữa!”
“Tên khốn… Anh mới…” Đường Miên Miên đỏ mặt không mắng được lời nào, cô cảm thấy giữa chân mình rất dính nhớp, chắc chắn là chảy rất nhiều nước.

“Tóm lại là tôi có thể rời khỏi đây được chưa?”
Đưòng Miên Miên ngây thơ cho rằng, anh rút ngón tay ra khỏi bướm dâm là vì đã tha cho cô.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận