Sau Khi Xuyên Sách Tôi Chơi Trò Chơi Với Các Đại Lão


Sau bữa cơm tối, hai người quay lại phòng của Đường Miên Miên, Cố Viễn đã đóng kịch suốt một ngày bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội thở dốc.

Anh ta ngồi trên sô pha nới lỏng cổ áo, ánh mắt nhìn Đường Miên Miên có chút oán giận.

“Hứa sẽ ba năm hai đứa, năm năm sinh ba đứa cơ à? Đường Miên Miên, sao ngay cả lời nói dối này mà cô cũng nói ra được thế?”
Đường Miên Miên đang đắm chìm trong nỗi hưng phấn vì có thể nhậm chức ở công ty giải trí, hoàn toàn không để ý đến thái độ và giọng điệu của Cố Viễn.

Nói cách khác, cô đã thật sự có cơ hội bao nuôi mấy chú cún con và chó sói con trong giới giải trí rồi sao?
“Lúc đến nhà tôi, cô không được nói bậy bạ như thế nữa, nếu không đến lúc đó cô sẽ giải thích với người lớn thế nào hả? Nhận con nuôi à?”
Đường Miên Miên bất cần đáp: “Sinh một đứa là được rồi! Sao phải nhận nuôi?”
“Ai muốn sinh với cô!” Cố Viễn đứng bật dậy khỏi ghế sô pha, nói: “Đường Miên Miên, tôi đã nói với cô từ trước rồi, dù có kết hôn thì tôi cũng sẽ không chạm vào cô!”
“Thế anh có đồng ý để em có với người khác không?” Đường Miên Miên cố ý nói đùa.


“Đường Miên Miên! Cô!” Cố Viễn chán nản.

Lạ thật đấy!
Lúc trước Đường Miên Miên không thể khiến cảm xúc của anh ta dao động như vậy, nhưng bây giờ cô chỉ thuận miệng nói một câu mà anh ta đã giận sôi lên.

“Cô thử nói lại lần nữa xem!”
Lúc này, Đường Miên Miên đã hiểu rồi, cái tên này không thể chịu nổi kiểu nói đùa về cái nón xanh, cô lập tức cười đùa nói: “Đùa thôi, em đi tắm đây, mệt mỏi cả ngày rồi, chúng ta đi nghỉ sớm đi.


Nói xong, cô chạy ngay vào phòng tắm, vuốt vuốt lồng ngực đang phập phồng vì hơi sợ hãi, mỗi lần nói chuyện về chủ đề này Cố Viễn đều giống như muốn ăn thịt người.

Cô nhớ rõ trong tiểu thuyết Cố Viễn chỉ ước gì cô vượt quá giới hạn mà?
Tắm rửa xong, Đường Miên Miên mặc váy ngủ tơ tằm, bất đắc dĩ nhìn bộ ngực như ẩn như hiện của mình.


Tính nguyên chủ khá hào sảng, dáng người nóng bỏng gợi cảm, ngay cả váy ngủ cũng là loại có cổ hình chữ V, phối hợp với bộ ngực lớn này, bầu ngực trắng nõn mê người càng khiến người ta muốn phạm tội.

Đường Miên Miên che ngực nằm trên giường, Cố Viễn nhảy phắt dậy khỏi giường như phải bỏng, lục lọi chăn đệm định ngủ dưới đất.

Đường Miên Miên liếc nhìn anh ta, nói: “Anh không cần ngủ dưới đất đâu, cái giường lớn thế này cơ mà, chỉ cần để cái gối ở giữa là chúng ta có thể nước sông không phạm nước giếng.

Nếu để ba em phát hiện chúng ta chia giường thì hôm nay diễn trò tốn công vô ích rồi.


“Tốt nhất cô tự kiềm chế bản thân đi!”
Cố Viễn đóng cửa tủ lại, lấy áo ngủ nhà họ Đường chuẩn bị cho anh ta ra rồi đi vào phòng tắm.

Rửa ráy xong, hai người nằm song song trên giường, khoảng cách ở giữa lớn như Thái Bình Dương, Đường Miên Miên nằm bên phải đã vô tư chìm vào mộng đẹp, tướng ngủ chẳng đẹp đẽ gì, hơi thở đều đều.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận